Nam Chính Cút Ra! Lão Tử Muốn Từ Chức!!!

chương 14: gặp lại (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngụy Lăng trong tình huống cấp bách máu vọt lên não, theo phản xạ có điều kiện liền quay đầu chạy

... Nhưng không may quay nhầm hướng thế là thay vì chạy thì lại tự đi vào hang hổ

... Và cũng chẳng may lại còn đâm phải nam chính đại nhân nữa!

Ngụy Lăng cũng đang bối rối cho nên cũng không kịp phản ứng mà xoay người lại mà ngã theo, nửa nằm trên người nam chính đại nhân.

Mạc Quân: " ... "

Ngụy Lăng: " ... "

Thật bối rối nha! =_=

Hệ thống tung hoa chúc mừng:

[Chúc mừng ngài đã hoàn thành nhiệm vụ! Nhận thưởng điểm nhiệm vụ! Mong ngài cứ tiếp tục phát huy!]

Mẹ nó, cứ tiếp tục phát huy cái kiểu này thì có ngày lão tử bị suy tim mà chết mất! =v=

Mạc Quân thấy cái vị vừa đụng ngã vẫn còn đang nửa nằm trên người mình ngại ngùng đưa tay miệng ho:

"Khụ khụ khụ ... À, vị huynh đài gì đó ... phiền ngươi đứng dậy được không ?"

"À ... Xin lỗi!" - Ngụy Lăng bối rối vội vàng đứng dậy

Mạc Quân nghe thấy giọng nói kia liền kinh ngạc vươn bắt lấy cổ tay y, giọng có chút run rẩy nói:

"Ngươi ... Ngươi là Lăng đại ca đúng không ?"

Ngụy Lăng kinh ngạc nhìn nam chính đại nhân

Ta có quen hắn sao ?

Ta nhớ là từ khi đến đây đâu có nói tên mình với ai đâu ?

Hình như ... có một người thì phải ?

... Đừng nói với ta là tên tiểu tử ở tiểu trấn lúc mới tới nơi này lần đầu nhá ?! =_=

Hệ thống lên tiếng:

[Đúng rồi đó!]

Ngụy Lăng: " ... " =v=

Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa!

Giờ thì làm sao đây ?

Mẹ nó, để lão tử yên cái coi!!!! QAQ

[Thấy ngài bối rối vậy, hệ thống sẽ giúp ngài đưa ra bốn phương án lựa chọn:

. Tự nhận đi.

. Giả vờ không quen biết.

. Chạy.

. Để hệ thống trả lời hộ ngài.

Mời ngài chọn!]

Ngụy Lăng suy nghĩ một hồi

Tự nhận thì tiếp theo nên làm gì ?

Giả vờ không quen biết chưa chắc đã không lộ sơ hở ...

Chạy cũng không phải là cách giải quyết triệt để ...

Hay là chọn phương án thứ ?

Cuối cùng ... Hắn quyết định chọn phương án thứ .

[Đã xác nhận chọn phương án thứ ! Mong ngài đừng hối hận về quyết định của mình!]

Ngụy Lăng: " ... " Câu này là có ý gì ? =_=

Hệ thống điều khiển cơ thể của Ngụy Lăng tùy ý ứng biến, còn hắn thì đứng một bên nhìn.

'Ngụy Lăng' liền nhìn Mạc Quân mỉm cười cúi người nâng hắn lên nói:

"Xin lỗi vị tiểu huynh đệ này nhưng ngươi hình như nhận nhầm người rồi! Bất quá, tên ta đúng là Lăng thật! Nếu có duyên gặp lần nữa thì chúng ta kết giao với nhau cũng được!"

Này, hệ thống ... Ngươi cố tình đúng không ?

Thế này khác tự đâm đầu vào chỗ chết ?!

[Không phải ngài không muốn nhận sao ? Thế thì giả vờ là được!]

" ... Thế ta hỏi ngươi, kẻ nào nói là 'Do ngài là [Tiểu pháo hôi] cho nên bắt buộc phải gặp nam chính' hả ?" - Ngụy Lăng giọng châm chọc

[ ... Ha ha ha!]

Ngụy Lăng: " ... " Cười cái đầu mẹ ngươi!

Hệ thống giả ngây:

[Nha! Ta có nói vậy sao ? À, hình như có thật! Thôi kệ, lỡ rồi!]

Ngụy Lăng: " ... "

A, được lắm! Ngươi được lắm hệ thống ạ!

Ngươi nhớ đấy! Quân tử mười năm báo thù chưa muộn! Ngươi cứ chờ đấy! (T/g: Ngươi có chắc mình là quân tử không ? –.– )

Từ đó, Ngụy ma quân đã học được một bài học ... Đó là tiểu nhân có thể tin nhưng tuyệt đối đừng bao giờ tin tưởng hệ thống!

[À, phải rồi! Ta chỉ giải quyết đến đây thôi! Còn lại ... Ngươi tự xử đi nhá!]

Ngụy Lăng: " ... " =A=

Aaaaaa!!!! Cái hệ thống khốn nạn chết dẫm kia! Ngươi có quay lại cho lão tử không thì bảo ?!

Con mẹ nhà ngươi! Lão tử không trả được mối thù này thì không còn mang họ Ngụy nữa! (T/g: Ừa, không mang họ Ngụy mà mang họ Mạc đúng hông ? ( ̄ω ̄) )

Ngụy Lăng quay trở về thân thể của mình, cứng nhác cười để mà giữ nguyên được cái 'thái độ' của hệ thống vừa rồi.

Bất quá ... Cái tên nhóc kia cứ nhìn chằm chằm vào mặt mình mà vẫn chưa buông tay ra.

Này ... Đại ca à ... Ngươi đừng nhìn nữa có được không ?

Ngươi có nhìn mãi thì mặt ta cũng vẫn thế thôi có khác gì đâu mà nhìn

Ngụy Lăng đành phải phá cái bầu không khí kỳ quái, giật tay ra, cười gượng gạo:

"Thật xin lỗi vị tiểu đạo hữu, ta có việc gấp cho nên xin cáo từ trước!"

Ngụy Lăng vội vàng chạy đi bỏ lại Mạc Quân ở phía sau đang ngơ ngác nhìn bóng lưng rời đi xa dần.

Mạc Quân im lặng không nói lấy một câu, bàn tay vừa giữ tay Ngụy Lăng lại siết chặt dưới tay áo, ánh mắt dõi theo thân ảnh đang chạy đi cũng biến đổi dần dần từ đau thương, đau đớn đến ... chiếm hữu cuồng bạo.

Cuối cùng, hắn nở một nụ cười nói:

"Cuối cùng ta cũng tìm được ngươi rồi!"

----------------------

Góc nhỏ tâm sự của tác giả:

Tiểu công ... đã bị hắc hóa rồi!

Tuy vẫn chưa phải là hắc hóa hoàn toàn ...

Vậy nên hiện tại vẫn còn là Mạc thiếu nữ ~ ( ̄ω ̄)

Và cũng như ta đã nói! Tâm lí hắn vặn vẹo lắm! =_=

À, phải rồi! Hôm trước ta ngồi lướt trên Youtube tìm được cái này

Sư đồ niên hạ kiếm tam ver!!!

( つ╹ω╹)つ

Tuy không có sub nên ta không hiểu cho lắm nhưng vẫn nắm được đại khái cốt truyện ( ̄ _  ̄;)

Cầu vị cao nhân nào đó dịch vietsub!!!!!! (๑╹ω╹๑ )

Hụy hụy, mỹ nhân sư phụ ngạo kiều ghê ~

Và còn một điều nữa ta muốn nói

Cảm ơn chư vị đã nhiệt liệt ủng hộ ta!(๑╹ω╹๑ )/

Hôm / wattap của ta bị tấn công thật dữ dội ( ̄_ ̄;)

Thông báo liền tù tì rung liên tục luôn ý! Σ(゚Д゚)

Có chút đáng sợ a~ ="=

Mừng truyện đạt mốc k view (chính xác là sau khi đăng chương này lên) !!!!!! tung hoa ăn mừng ~(๑╹ω╹๑ )~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio