Lâu lâu được hôm rảnh dỗi mà Ngụy Lăng lại không buồn ngủ, đành phải vác mặt ra ngoài đường đi gϊếŧ thời gian giải sầu thôi!
Ngụy Lăng vì an nguy của bản thân, sợ bị mấy tên fan hâm mộ não tàn đứng trước cửa kia nhảy vào hỏi ba cái thứ như kiểu 'Ngươi có quen Mạc tiên sinh không?', 'Ngươi có thân thiết với Mạc tiên sinh không?', 'Mạc tiên sinh thích gì?', 'Mạc tiên sinh thường dùng loại trà nào?', ... Ngụy Lăng phải trèo tường ở phía hậu viện!
Tuy rằng phiền phức thật nhưng phải công nhận là ... thu được rất nhiều tiền!
Chỉ cần nhờ tên nhóc Tố Nhiên kia bán thông tin cho mấy tên fan cuồng não tàn kia mà được ối tiền! ... Tuy rằng phải chia một chút nhưng cũng phải được vài vạn lượng rồi! Chỉ cần có tiền! Nhiều ít không quan trọng!
╮(╯▽╰)╭
Chỉ là đôi khi có mấy tên tiểu nhị hay gì gì đó của Tuý Xuân Phường đi ngang qua hỏi hắn làm gì, Ngụy Lăng cũng rất thẳng thắn trả lời:
"Trèo tường vì an nguy của bản thân."
Tiểu nhị: " ... "
Thế là từ sau lần đó, mấy người của Tuý Xuân Phường đã tốt tính để cho hắn sẵn cái cầu thang ở đấy để hắn đỡ phải trèo tường.
Nhẹ nhàng bấc thang trèo qua tường, Ngụy Lăng tỏ ra rất bình thường đi qua con ngõ nhỏ vắng tanh rẽ xuyên giữa chợ lớn.
Thực ra ở đây thì Ngụy Lăng chẳng có hứng thú gì với mấy nơi như tiệm trang sức, đồ cổ hay gì đó lắm. Tại ở nhà hắn có nhiều hơn, ở trong túi hắn lại có càng nhiều hơn, ma giới bên này chắc chắn cũng có nhiều hơn ở đây! ... Cho nên, mục đích hắn đi tất nhiên là để ... thưởng thức cái gọi là mỹ thực nhân gian rồi! ╮(╯▽╰)╭
Há cảo chiên, bánh xếp, mì vằn thăn, mì bò, kẹo hồ lô, kẹo mạch nha, hoa quế cao, ... (-﹃ -)
Nghĩ tới Ngụy Lăng suýt chảy nước miếng liền nhanh chóng chạy tới một quán há cảo có tầm - người đứng ngoài chờ đứng xếp hàng.
Ngụy Lăng tỏ vẻ: Tuy là ma nhưng vẫn là người có kiến thức, có văn hoá! Ta sẽ ngoan ngoãn đứng đây xếp hàng! –v– (Mạc Quân: Thực muốn lập tức chạy ra bắt cóc lão bà về nhà! >v