Mạc Quân tạm thời tóm tắt ngắn gọn lại tình hình hiện giờ
Xem nào ... Ta rơi từ trên kia xuống, trọng thương, được cứu
Vấn đề chính ở đây là người cứu mình tự xưng là Vu Quang đệ nhất (chắc là từ dưới lên) kiếm linh (thần kinh)
Hắn tự nhiên nhận ta là là chủ nhân của mình nha!
Phải công nhận, thiên hạ có thật nhiều kẻ kỳ quái!
Mà người như thế hắn gặp hình như không chỉ có một thì phải ? (Ngụy Lăng: Ách xì!!!)
Thôi sao cũng được! Trước tiên phải tìm cách ra khỏi chỗ này đã!
Mạc Quân quay đầu sang hỏi :
"Thế ta cần phải làm gì để ra khỏi đây ?"
"Hả ? A, xem nào ... đầu tiên là ... không nhớ!"
"Hả ?!" - Hắn cau mày
"Nga, cái này không trách ta được a! Mấy vạn năm rồi đã gặp ai đâu sao mà nhớ nổi!" - Vu Quang vội vàng viện cớ
Mạc Quân mắt cá chết nhìn Vu Quang với ánh mắt 'Liệu có tin được không ?'
Vu Quang vỗ tay phát kêu:
"A, nhớ rồi! Tiểu tử, đưa tay ngươi ra đây!"
Mạc Quân ánh mắt vẫn không thay đổi một chút mà đưa tay ra.
Vu Quang: " ... " Này ... Ngươi không thể có chút niềm tin cho ta được à ?
Vu Quang cầm cổ tay hắn rò xét cái gì đó rồi vẻ mặt kỳ lạ rồi bắt đầu sờ sờ mó mó vạt áo hắn.
Mạc Quân: "!" Ta tưởng hắn chỉ bị thần kinh thôi chứ không ngờ cũng là biếи ŧɦái luôn!
Mạc Quân bị sờ soạng không nhịn được đánh 'bốp' phát vào đỉnh đầu hắn.
Mạc Quân liếc mắt lườm lão quái đầu đang ôm đầu ngồi xổm kia hằn giọng nói:
"Ngươi làm trò gì đó ?"
"Nga! Ta chỉ muốn kiểm tra ngươi thôi mà!" - Vu Quang ủy khuất nói
"Kiểm tra ? Kiểm tra cái gì ?" - Mạc Quân nhíu mày
"Linh căn của ngươi! Này, tiểu tử ngươi không có linh căn a!" Vu Quang kêu toáng lên nói tiếp "Ngày xưa, ta đã từng gặp đủ loại thất linh căn, ngũ linh căn, đơn linh căn, dị biến linh căn, ... nhưng đây là lần đầu tiên ta gặp được trường hợp như ngươi nha! Tuy đan điền ngươi vẫn hấp thu được linh khí nhưng ngươi thì lại không hề có linh căn!"
Mạc Quân tỉnh táo nhàn nhạt nói:
"Thì sao ?"
"Ngươi lại còn nói 'Thì sao?' ?! Ngươi là không có linh căn đó!"
"Vẫn tu luyện được là được rồi, không phải sao ?" - Mạc Quân thản nhiên nói
"Ừ thì này cũng không sai cơ mà ... " - Vu Quang chập chừng đáp
"Nói, làm thế nào để ra khỏi đây ?" - Mạc Quân quay lại chủ đề chính
"A ... à! Ngươi tụ linh khí lại tạo thành mũi thương thử xem."
" ... Ta không biết cách tụ linh khí. Ta còn chưa tu luyện bao giờ."
Vu Quang bực bội nói:
"Vậy mà lúc nãy ngươi còn hùng hồn nói! Đầu tiên nhắm mắt lại rồi cảm nhận linh khí thử xem nào!"
Mạc Quân ngồi xuống, nhắm mắt lại một lúc rồi có cảm giác xung quanh có một luồng khí gì đó kỳ lạ thanh khiết vô cùng.
"Tiếp theo là gì ?" - Mạc Quân nói
Vu Quang bất ngờ không ngờ được ngộ tính của Mạc Quân lại cao đến mức này.
"Ngươi thử cảm nhận dòng chảy linh khí rồi thử nghĩ cách truyền nó vào đan điền của mình xem." - Vu Quang nghiêm túc nói
Mạc Quân nghe được câu chỉ dẫn nửa úp nửa mở của Vu Quang thì bắt đầu thử nghiệm.
Hắn chậm rãi thử làm dao động linh khí xung quanh một chút rồi từ từ hội tụ linh khí lại gần mình rồi chậm rãi truyền vào đan điền của mình.
Vu Quang trố mắt nhìn hắn nói:
"Ngộ tính của ngươi cũng thật khá nha! Ta nói như thế mà ngươi vẫn có thể tiếp thu được vậy thì chắc lần này ta chọn được chủ tốt rồi nha!"
"Tiếp đến còn gì nữa không ?" - Mạc Quân vẫn nhắm mắt hỏi
"Ngươi cứ tu luyện đến luyện khí tầng thứ ba là được rồi!"
Vậy là Mạc Quân nghe thế ngồi tu luyện suốt một mạch đến tuần sau thì vừa hay lên được luyện khí tầng thứ ba.
Vu Quang ngơ ngác nhìn hắn chọc chọc vào mắt hắn nói:
"Này, tiểu tử, ngươi nói thật đi! Có phải ngươi một vị cao nhân nào đó hồi xuân cải lão hoàn đồng giấu tu vi không ? Làm gì có người bình thường nào mà một tuần đã lên được tầng ba luyện khí kỳ chứ ? Ngươi là quái vật à ?!"
Mạc Quân nghe Vu Quang lải nhải phát cáu quát lên:
"Luyện thì cũng luyện rồi thì nói bước tiếp theo cho ta!"
Vu Quang chu mỏ:
"Nga, làm gì mà gắt thế ? Ta nói là được chứ gì ? Cau có!"
Mạc Quân: " ... " Nhịn, nhẫn nhịn a! Hắn không đáng để ngươi đánh! Hắn không đáng để ngươi đánh!
Vu Quang nghiêm túc lại nói:
"Tuy cần phải có tu sĩ ít nhất qua trúc cơ mới phá được kết giới kia nhưng mà còn có ta nữa! Ngươi lên luyện khí kỳ tầng ba mà sử dụng ta là có thể phá được kết giới được rồi!"
Mạc Quân: " ... " Ta thực sự tự hỏi rút cục tên ngu ngốc nào lại tạo ra cái kết giới mà tu sĩ luyện khí kỳ tầng ba đã phá được để đi nhốt cái lão thần kinh này là ai ?
————————
Tiểu kịch hậu trường:
Mạc Quân: "Ta hỏi ngươi, tại sao tên đề chương này lại có thêm '(để truy thê)' thế hả ?"
Nguyệt mỗ: "Ế ? Không phải sao ?" giả vờ ngây ngô gãi đầu
Mạc Quân: "Ngươi có nhất thiết phải để nó công khai thế không?! Nhỡ lão bà nhà ta thấy lại chạy mất thì sao ?!"
Nguyệt mỗ: " ... " Câu này hình như có gì đó không đúng nha ?  ̄~ ̄
Ngụy Lăng: " ... " Ta thấy cái gì cũng không đúng a! =''=