Nam Chính Không Thay Người

chương 31: rất xứng đôi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Gin’s

Nhạc Hoằng cảm thấy Túc Giang Nham đang hãm hại Quan Thừa Phong, còn Túc Giang Nham không nghĩ như vậy.

Trước tiên không nói trong sách Quan An là tên biến thái, nói thế giới này thôi…

Lúc trước Túc Giang Nham muốn đối phó với Quan An nên đã nhờ Triệu Khoa Lâm điều tra Quan An.

Thành Sùng An thành địa bàn của nhà họ Vương, Triệu Khoa Lâm điều tra được không nhiều nhưng những thứ Triệu Khoa Lâm điều tra được đều chỉ ra rằng Quan An chính là kẻ vô học, còn nhát gan sợ chết.

Quan An đến thành Sùng An đã được mười năm nhưng lác đác chẳng mấy khi bước chân ra khỏi thành, cũng không chú tâm tu luyện… Một người như vậy làm gì có khả năng sẽ xả thân trước nguy hiểm đến điều tra club Thanh Hải?

Hơn nữa Quan An đến thành Sùng An chẳng qua là bị Quan Thừa Phong phát hiện hắn “chơi” người, bị Quan Thừa Phong đày tới, chuyện này chính xác trăm phần trăm.

Lúc trước Quan Thừa Phong còn phải đền bù cho người bị Quan An thương tổn một số tiền lớn.

Đến chuyện của Tân Duyên càng không cần phải nói.

Tân Duyên là người bình thường, nếu Quan An không muốn dày vò y còn dẫn y ra khỏi thành làm cái gì? Còn đưa cho Tân Kình một số tiền lớn như vậy để làm gì?

Nhưng… Nhạc Hoằng lại bị Quan An lừa!

Còn phát sóng trực tiếp giúp Quan An tẩy trắng!

Túc Giang Nham nhớ lại đối thoại của mình và Nhạc Hoằng lúc trước, gã nhận ra những câu nói kia của Nhạc Hoằng đều biện giải cho Quan An, đặt nền móng vững chắc.

Người internet vốn đang khiển trách Quan An, nhưng Nhạc Hoằng vừa nói như vậy… nhất định sẽ có nhiều người tin rằng Quan An vô tội.

Dù sao Nhạc Hoằng cũng có danh tiếng rất tốt ở thành Sùng An, Quan Thừa Phong lại là thần tượng của rất nhiều người.

Túc Giang Nham nghĩ không sai.

Người trên internet khiển trách Quan Thừa Phong, cũng vui mừng khôn xiết khi Quan Thừa Phong bị tóm nhưng Nhạc Hoằng đột nhiên phát sóng trực tiếp, còn nói những chuyện có liên quan đến Quan An…

Bởi vì Quan An bị Quan Thừa Phong đày đến thành Sùng An, Quan Thừa Phong còn chu cấp rất ít tiền cho Quan An nên Quan An ở thành Sùng An rất biết điều, phần lớn thời gian đều ngốc ở nhà chơi game không thể nào ra khỏi thành, nên thật ra rất nhiều cư dân của thành Sùng An trước đó cũng không biết cháu trai của Quan Thừa Phong lại sống trong thành phố này.

Chuyện Quan An là đệ tử của Nhạc Hoằng lại càng ít người biết.

Trước buổi phát sóng trực tiếp, Nhạc Hoằng tự mình nói mọi người mới biết chuyện này.

Vì vậy ai cũng nhanh chóng lao vòng phòng phát sóng của Nhạc Hoằng.

Ban đầu mọi người đang thảo luận việc Nhạc Hoằng là thầy của Quan An.

“Quan An làm nhiều chuyện buồn nôn như vậy Nhạc Hoằng có biết hay không?”

“Những người này bao che lẫn nhau, thật là độc ác!”

“Tại sao Nhạc Hoằng phải phát sóng trực tiếp công khai? Cô ấy muốn tẩy trắng cho Quan An?”

“Quan An tẩy không nổi!”

“Xin cô Nhạc Hoằng đừng lên tiếng vì Quan An! Cô là người tôi tôn kính nhất, tôi không muốn cô bị vũng nước đục này vấy bẩn!”

“Cô Nhạc chưa chắc đã muốn vạch tội Quan An đâu?”

Mọi người còn đang thảo luận thì Túc Giang Nham đến.

Khi Túc Giang Nham mới ra trận mọi người còn không biết gã là ai, tuy rằng gã dùng tên thật để tố cáo Quan An nhưng không đăng ảnh bản thân lên mạng.

Nhưng gã và Nhạc Hoằng nói vài câu mọi người đều biết gã là ai, sau khi nghe hai người nói tiếp…

“Đệt, thật ra Quan An đến club Thanh Hải để điều tra?”

“Này là thật hay giả thế?”

“Thì ra club Thanh Hải là của nhà họ Triệu?”

Những ngôn luận nghiêng về một phía phê phán Quan An lúc trước dần xuất hiện những tiếng nói khác, chờ Nhạc Hoằng đưa ra rõ tình huống của Tân Duyên…

“Thì ra Tân Duyên có cơ địa như vậy!”

“Kết quả khám bệnh kia là thật hay giả?”

“Thế ra chúng ta nói oan cho Quan An à?”

“Tôi đã nói từ đầu mà, Tân Duyên và nhà họ Tân vẫn luôn nói giúp cho Quan An, việc này như là có tin tức…”

Mọi người nhắc tới không ngừng, mà vào lúc này, Nhạc Hoằng cũng đã đưa những bằng chứng phạm tội của club Thanh Hải lên internet.

Tuy sau này club Thanh Hải đóng cửa, nhưng trước đó Nhạc Hoằng đã điều tra được một vài sự thật, hơn nữa…

“Tôi vừa tìm người trong bệnh viện giám định, kết quả khám sức khỏe Nhạc Hoằng công bố ra thật sự là báo cáo khám bệnh của Tân Duyên, là thật đấy!”

“Tôi thấy đã có bác sĩ lên tiếng, còn cung cấp video quá trình Tân Duyên khám chữa bệnh, Tân Duyên quả thật có thể chất đặc thù. Đm nó, trong video bác sĩ chỉ dùng máy móc kiểm tra thôi mà làn da của cậu ấy cũng bầm tím được!”

“Bác sĩ nói Tân Duyên đã dùng không ít thuốc tốt nên sau này tình trạng cơ thể đã chuyển biến tốt hơn.”

“Có người phân tích bức ảnh Tân Duyên và Quan Thừa Phong từ ngoài thành trở về bị người khác chụp lén, trong hình Tân Duyên mặc một bộ quần áo chống Phúc Xạ, nhìn thì mỏng nhẹ nhưng thực ra hiệu quả chống Phúc Xạ rất tốt, ngay cả quần áo chống Phúc Xạ Quan An đang mắc cũng không tốt bằng của y, mặc quần áo như vậy ra ngoài thành dù Tân Duyên phải chịu một vài thương tổn từ Phúc Xạ nhưng nhất định rất nhỏ.”

“Tuy rằng động tác Quan An vác Tân Duyên hơi thô lỗ một chút, nhưng thật ra là vì Tân Duyên mệt nên hắn mới làm như vậy?”

“Tân Duyên mang thiết bị liên lạc, nhưng thiết bị liên lạc cũng không phát ra âm thanh cảnh báo, nói cách khác tình trạng thân thể của Tân Duyên thật ra vẫn không thành vấn đề.”

Những người trên mạng bắt đầu đi thăm dò tìm hiểu, chứng cứ Nhạc Hoằng tẩy trắng cho Quan Thừa Phong, tiếp theo là chứng cứ Nhạc Hoằng đưa ra về club Thanh Hải.

“Club Thanh Hải quá ghê tởm!”

“Những tài liệu này thật nhiều, rất tỉ mỉ, hẳn là Quan An phải tra xét rất lâu mới tìm được!”

“Chuyện lần này tôi đứng về phía Quan An, lần trước nghiêng về một bên mà mắng nhiếc Quan An quả thật không đúng! Hơn nữa Quan An là cháu trai của Quan Thừa Phong!”

“Quan An đến thành Sùng An đã mười năm vẫn luôn rất biết điều, chẳng mấy ai ở thành Sùng An biết hắn ở đây… Người như vậy không thể là tên công tử bột càn quấy trong miệng Túc Giang Nham miêu tả được.”

Đương nhiên, cũng có người cảm thấy dù club Thanh Hải có sai thì Quan An hẳn là cũng không sạch sẽ gì.

Trong khi mọi người còn đang tranh luận Nhạc Hoằng vẫn chưa tắt live stream.

Phát sóng trực tiếp vẫn còn tiếp tục, trong video trực tiếp Túc Giang Nham tức giận nhìn Nhạc Hoằng: “Cô Nhạc, tôi rất ngưỡng mộ cô, không ngờ cô lại là người như vậy, che giấu lương tâm giúp Quan An! Nếu Quan An trong sạch thì việc gì anh ta phải đưa tiền cho cha mẹ Tân Duyên?”

Nhạc Hoằng nhìn Túc Giang Nham nói: “Vậy tôi cũng muốn hỏi cậu, tại sao cậu lại tiếp xúc với những người trong club Thanh Hải.”

Nhạc Hoằng nói, bấm mấy cái lên thiết bị liên lạc đưa ra mấy tấm hình.

Trong này có ảnh Túc Giang Nham và Triệu Khoa Lâm bên nhau, còn có ảnh Triệu Khoa Lâm bí mật gặp gỡ người phụ trách club.

Sắc mặt Túc Giang Nham trắng bệch.

Nhạc Hoằng vẫn không bỏ qua: “Đúng rồi, lúc trước cậu lên mạng lập topic nói Tân Duyên bò lên giường Quan An, sau đó cậu lại lên bài nói Quan An bắt Tân Duyên vào phòng của mình… Chỗ tôi có video lúc mọi chuyện xảy ra.”

Túc Giang Nham nghe Nhạc Hoằng nói như vậy, lúc này hét toáng lên: “Không được!”

Nhưng đã không kịp rồi, Nhạc Hoằng đã post video lên.

Video chính là đoạn phim Nhạc Hoằng lấy được từ club Thanh Hải, trong video, Túc Giang Nham đỡ Tân Duyên nhìn là đã biết thần trí không rõ đẩy vào phòng Quan An.

Túc Giang Nham lao về phía Nhạc Hoằng muốn ngăn Nhạc Hoằng post video nhưng Túc Giang Nham chỉ là người bình thường, Nhạc Hoằng nhưng là chiến sĩ Phúc Năng cấp sáu, gã làm gì có cửa?

Nhạc Hoằng không chỉ đăng lên phòng live stream mà còn đăng cả lên internet.

Mọi người xem live đều kinh hãi: “Cua gắt!”

“Túc Giam Nham này cũng ác quá rồi? Trên bài viết lúc nào cũng ra cái vẻ coi trọng Tân Duyên, gì mà Tân Duyên là bạn tốt nhất của mình, kết quả thì sao? Lén lút đưa Tân Duyên vào phòng người khác.”

“Tôi sai rồi, lúc trước tôi không nên mắng Quan An, kẻ buồn nôn nhất rõ ràng là Túc Giang Nham!”

“Túc Giang Nham đây là đang hại người à? Mau bắt gã lại ngay!”

“Tôi bắt đầu thông cảm cho Tân Duyên và Quan An… Nhưng nghĩ đến giá cả quần áo chống Phúc Xạ của họ tôi xin phép thu lại lòng đồng tình.”

Trong nhà Nhạc Hoằng.

Nhạc Hoằng phóng thích toàn bộ Phúc Năng của mình.

Phúc Năng mạnh mẽ tràn ngập trong căn phòng nhỏ hẹp, ép cho Túc Giang Nham không thể động đậy, gã hoảng sợ nhìn Nhạc Hoằng, nhưng một câu cũng không nói ra được, chỉ cảm thấy không khí xung quanh như bị rút cạn.

Khoảng cách gần như vậy, gã có thể thấy rõ vẻ mặt của Nhạc Hoằng.

Trong mắt Nhạc Hoằng tràn đầy xem thường và chán ghét.

Túc Giang Nham lạnh lòng.

Nhạc Hoằng lại nói: “Cậu đây đúng là đê tiện hiếm có.”

Túc Giang Nham xem như hiểu mình sai từ chỗ nào.

Tất cả những chuyện gã làm với Tân Duyên trước kia, Nhạc Hoằng đều biết!

Nên ngay từ đầu, Nhạc Hoằng đã không tin gã!

Cũng bởi vì gã đưa Tân Duyên vào phòng Quan An nên nhiều chuyện đã thay đổi.

Tân Duyên là nam chính, đương nhiên là có ưu điểm, cũng rất hấp dẫn đàn ông, còn có thể chất đặc thù khiến y bị thương một xíu thôi nhưng nhìn cũng thấy thảm.

Nói không chừng sau khi Quan An gặp được y, cảm thấy y tốt nên không vừa mắt ai nữa hết, cũng không giết vài người như trong truyện đã kể.

Bởi mới nói những kẻ vượt quá giới hạn sẽ không biết đâu là điểm mấu chốt, mấu chốt là do mỗi người, nên làm cái gì cũng đừng có quá đáng.

Quan An không phải là muốn tìm kiếm khoái cảm sao? Tân Duyên không chết hắn đương nhiên vẫn có khoái cảm, sao hắn có thể để Tân Duyên chết.

Nhạc Hoằng thì sao?

Nói sao đi nữa Quan An cũng là học trò của cô.

Trong sách Quan An đã hại chết mấy người, đương nhiên cô không thể chấp nhận, chỉ muốn giết Quan An, nhưng bây giờ Quan An vẫn chưa hại chết ai, dù cho hắn có tiền sử, dù cho hắn thật sự làm gì Tân Duyên thì Nhạc Hoằng nhất định vẫn sẽ giúp hắn.

Túc Giang Nham cảm thấy mình đã suy nghĩ rõ ràng.

Nhạc Hoằng không biết suy nghĩ của Túc Giang Nham, cô nhìn tin tức trên internet lại nói: “Có rất nhiều người hiếu kỳ vì sao Quan An cho nhà họ Tân tiền… Đây là tiền bồi thường club Thanh Hải đưa cho Quan An, Quan An đưa lại cho Tân gia. Lúc đó Quan An phát hiện người mình chọn đổi thành Tân Duyên nên rất tức giận, cũng làm loại một hồi ở club Thanh Hải nhận được không ít tiền bồi thường.”

Túc Giang Nham vẫn nói không ra lời như cũ, người trên internet lại càng tin tưởng không nghi ngờ những lời Nhạc Hoằng giải thích.

“Thì ra là như vậy!”

“Quan An giỏi quá!”

“Tôi cảm thấy chưa chắc toàn bộ là như vậy… nhất định Quan An còn muốn lấy lòng người nhà Tân Duyên.”

“Buổi tối ngày hôm ấy có phải đã xảy ra chuyện gì?”

“Dung mạo Tân Duyên thật sự rất đáng yêu!”

“Quan An cũng rất tuấn tú! Hai người rất xứng đôi!”

Nhạc Hoằng giải thích rất nhiều, nhưng chưa nói Quan Thừa Phong và Tân Duyên bên nhau chỉ đơn thuần là để dạy Tân Duyên tu luyện Phúc Năng.

Nhưng những người xem đều cảm thấy họ đã ở bên nhau rồi.

Nếu không… Bọn họ ở chung làm gì?

Còn cả quần áo chống Phúc Xạ của Tân Duyên nữa… Đắt đỏ như vậy, không phải thứ nhà họ Tân sẽ đồng ý mua, nên nhất định là Quan An mua cho.

Ngay cả khi ra khỏi thành… Quan An là chiến sĩ Phúc Năng cấp ba, khi ra ngoài sẽ gặp nguy hiểm nên trước đây hắn chưa từng ra khỏi thành, nhưng từ khi biết Tân Duyên lần nào cũng đưa cả Tân Duyên ra ngoài… Chắc hẳn là muốn đưa Tân Duyên đi ngắm phong cảnh ngoài thành?

Không phải… Ra khỏi thành hẳn là cũng rất nguy hiểm với Quan An, không thấy hắn chỉ giết mấy con kiến mang về thôi à?

Dù hắn là cháu trai của Quan Thừa Phong nhưng thiên phú kém, hiện tại mới cấp ba!

“Tân Duyên mệt mỏi, hắn vác Tân Duyên, vậy cũng rất nuông chiều rồi!”

“Ê lầu trên, tui không đồng ý! Ôm cõng mới là nuông chiều, chứ vác thì chiều chuộng cái gì?”

“Tui vừa xem lại ảnh chụp hai người, thật sự rất muốn cười, cái vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc của Tân Duyên ha ha ha ha!”

“Quan An tìm đối tượng như Tân Duyên chắc cũng bất lực lắm… Hơi dùng sức một chút là bị người ta đội nồi bạo lực gia đình ngay.”

“Đù, lầu trên vừa nói như thế tôi vừa bổ não ra một câu chuyện đầy màu sắc!”

“Lầu trên mau viết! Cho bạn bút nè! Tui muốn xem Quan An làm cả người Tân Duyên đầy vết tích!”

Đề tài đột nhiên liền sai lệch…

Chấp pháp.

Sau khi Tân Duyên bị đưa đến, vẫn luôn nói đỡ cho Quan Thừa Phong: “Quan An thật sự rất tốt với tôi, không hề tổn thương tôi, tại thể chất của tôi đặc biệt nên mới…”

“Chúng tôi đã biết rồi.” Người đối diện Tân Duyên nói với y.

Tân Duyên có chút nghi hoặc, nói tiếp: “Buổi tối ngày hôm ấy Quan An cũng không cưỡng ép tôi, là bạn học của tôi hãm hại tôi…”

“Chúng tôi cũng đã biết rồi.”

“Các anh mau đi bắt Túc Giang Nham, gã tung tin đồn nhảm hại người…”

“Chúng tôi đã cho người đi bắt rồi.”

Tân Duyên: “???”

Tân Duyên không rõ vì sao, lại nói: “Là tôi đòi ra ngoài thành, tôi thích ngắm phong cảnh ở bên ngoài…”

“Chúng tôi đoán được!” Nhân viên chấp pháp nói.

Tân Duyên bối rối, lúc này lại có nhân viên chấp pháp nói: “Chúc mừng, chúc hai người trăm năm hòa hợp.”

“Hả?” Tân Duyên đỏ bừng mặt, vẫn còn lơ ngơ.

Lúc này, Quan Thừa Phong đã bị đưa vào phòng thẩm vấn cũng được thả ra, hắn nhìn thấy dáng dấp Tân Duyên như vậy bèn tiến lên xoa đầu Tân Duyên: “Tôi đã thoát tội, chúng ta về nhà.”

“Sao lại thoát tội?” Tân Duyên hỏi.

“Cậu tự vào internet xem đi.” Quan Thừa Phong nói, hắn cũng vừa xem, sau khi biết Nhạc Hoằng đã giúp mình rửa sạch tội danh sẽ không xem lại nữa.

“Ồ…” Tân Duyên lên mạng xem, thấy đầy bình luận chúc phúc.

Mặt Tân Duyên càng đỏ hơn, coi như hiểu tại sao những nhân viên chấp pháp kia lại chúc mừng mình.

Nhưng… Chiều cái gì mà chiều! Chiều chỗ nào?! Rõ ràng ngày nào cái tên Quan An này cũng đẩy y vào chỗ chết để thao luyện!

Vừa oán thầm, Tân Duyên vừa đi theo Quan Thừa Phong đi ra ngoài.

Chấp pháp hơn một giờ đã kết thúc! Nên về nhà!

Tân Duyên vui rạo rực, cười vui vẻ vô cùng.

Một bên khác, Sở Đông Vũ đọc tin tức trên internet cũng cười, nhưng nụ cười cực kỳ đắng chát.

Hắn lấy tay che lên mắt mình rồi ngồi đực ra trên ghế, Sở Đông Vũ bật cười, nở nụ cười trong phút chốc mới nhận ra lòng bàn tay mình ướt át.

Từ nhỏ, mẹ đã có yêu cầu rất cao với hắn, trong hai mươi năm về trước cả đời hắn chỉ bận rộn học tập các loại tri thức, nâng cao chính mình.

Những người trẻ tuổi sinh ra trong thế gia khác hiếm khi nào chân ướt chân ráo đi ra ngoài thành săn dị thú, dù có thì bên cạnh cũng sẽ có rất nhiều người đi theo bảo vệ, nhưng hắn thì khác, mặc dù là người thừa kế nhà họ Sở, nhưng cũng từng một mình ra ngoài thành chém giết.

Một năm này thì sao? Cha và con riêng của mình đuổi hắn ra khỏi nhà họ Sở, còn có người đuổi giết hắn… Hắn đã trải qua những đau khổ mà trong quá khứ hắn chưa từng tưởng tượng.

Khi Túc Giang Nham cứu hắn, hắn đang rơi xuống tận cùng đáy cuộc đời.

Điểm nào của Túc Giang Nham cũng phù hợp với người yêu trong mộng của hắn.

Nên hắn yêu Túc Giang Nham, cũng tiến tới.

Hắn cho rằng mình đã tìm được tình yêu đích thực, dù cho vài ngày trước Túc Giang Nham rất thân thiết với Triệu Khoa Lâm, hắn cũng tìm đủ mọi nguyên nhân từ phía mình, cảm thấy là vẫn đề từ mình, là là bạn bè của mình không tôn trọng Túc Giang Nham mới để cho Túc Giang Nham giận hờn với mình.

Hắn luôn nỗ lực cải thiện bản thân, hi vọng sau khi thực lực của mình mạnh mẽ có thể khiến cấp dưới tâm phục khẩu phục, không có dị nghị, hắn cũng nghĩ hay là mình từ bỏ tất cả, không nghĩ tới báo thù, ở bên Túc Giang Nham sống hết đời tại thành Sùng An…

Thế nhưng mẹ hắn vẫn đang chịu khổ ở nhà họ Sở.

Sở Đông Vũ tiến thoái lưỡng nan, chỉ có thể cố gắng duy trì cân bằng giữa Túc Giang Nham và bạn bè.

Trưa hôm nay, khi Túc Giang Nham dùng tên thật vạch tội Quan An, tâm trạng của Sở Đông Vũ rất tốt.

Hắn rất thích cái vẻ không sợ quyền thế của Túc Giang Nham.

Sau đó thấy Tân Kình và Tân Duyên nói đỡ cho Quan An, Sở Đông Vũ còn rất ghét hai người.

Nhất là Tân Duyên.

Túc Giang Nham làm như thế cũng là vì giúp Tân Duyên, Tân Duyên thì hay rồi, lại còn đứng về phía Quan An!

Kết quả lúc này, Nhạc Hoằng công khai phát sóng trực tiếp.

Sở Đông Vũ rất để ý Túc Giang Nham nên đương nhiên cũng xem từ đầu đến cuối live stream hôm nay.

Hành động của Túc Giang Nham triệt để bại lộ trước mặt hắn.

Sở Đông Vũ nghĩ đến những gì mình đã xem, tiếng cười khổ chậm rãi trở nên khàn cả giọng.

Hắn nhớ tới lúc trước khi Túc Giang Nham tìm kiếm Tân Duyên trong club Thanh Hải hắn còn ghét bỏ Tân Duyên, ai có thể nghĩ tới mọi chuyện lại khác xa với những gì hắn tưởng tượng!

Trong miệng Túc Giang Nham đầy lời nói dối, luôn miệng nói Tân Duyên là bạn tốt của mình nhưng lại hại Tân Duyên như thế…

Thật ra trước đó hắn đã biết Túc Giang Nham không được bình thường nhưng đáng tiếc đến tận giờ khắc này, mới tỉnh ngộ…

Sở Đông Vũ hít sâu một hơi, đứng lên, sau khi thu dọn xong đồ đạc của mình liền mang những thứ này rời khỏi căn nhà thuê.

Sau khi hắn quen Túc Giang Nham vẫn hy vọng có thể có một ngôi nhà nhỏ thuộc về hai người, ban đầu khi thuê căn nhà này cũng tràn ngập chờ mong, nhưng kết quả căn nhà này không để lại cho hắn dù chỉ là một kỷ niệm đẹp.

Đi tới cửa, Sở Đông Vũ dừng bước.

Hắn mở thiết bị liên lạc chuyển toàn bộ mấy trăm ngàn kiếm được gần đây sang cho Túc Giang Nham, sau đó dứt khoát block Túc Giang Nham.

Từ nay về sau, bọn họ không còn quan hệ gì nữa.

Khi Sở Đông Vũ dứt khoát hạ quyết định, Nhạc Hoằng cũng đã báo cảnh sát đến bắt Túc Giang Nham.

Khi Túc Giang Nham nghe Nhạc Hoằng nói, rồi báo cảnh sát, gã có cảm giác mình xong đời rồi.

Hiện tại tất cả mọi người đều biết những hành động của gã!

Sở Đông Vũ biết thì thôi, bên phía Triệu Khoa Lâm… Sau đó gã phải làm sao?

Lúc trước gã vẫn luôn giấu giếm bàn tay vàng của mình, hiện tại có phải là lúc tiết lộ? Nhỡ đâu Triệu Khoa Lâm vì ham muốn bàn tay vàng nên mới ở bên gã, vậy gã sẽ có kết quả tốt ư?

Lòng Túc Giang Nham loạn như ma.

Triệu Khoa Lâm cũng xem live stream của Nhạc Hoằng.

Những người bên cạnh y đều kinh sợ, Triệu Khoa Lâm lại cười: “Đúng là một đứa ngu.”

Thật ra y đã có dự liệu cho tình huống ngày hôm nay.

Trước đó Túc Giang Nham đã nói cho y tình huống khi ở chung với Nhạc Hoằng, Triệu Khoa Lâm đã biết rồi, Nhạc Hoằng không có thiện cảm với Túc Giang Nham.

Túc Giang Nham muốn làm học trò của Nhạc Hoằng là tuyệt đối không thể.

Về phần nguyên nhân, đương nhiên là vì trước đó club Thanh Hải đã đưa video cho Nhạc Hoằng.

Kết cục hiện tại của Túc Giang Nham mới đúng là điều y muốn.

Túc Giang Nham mất hết tên tuổi, không còn khả năng với Sở Đông Vũ, chỉ có thể dựa vào y, không tốt sao?

Trước đó Túc Giang Nham bắt cá hai tay, vừa qua lại với y vừa sơ cua Sở Đông Vũ, y cũng buồn nôn lắm. Lúc đó mặc kệ vì y muốn xem trò cười của Sở Đông Vũ, muốn thấy Sở Đông Vũ khó chịu.

Hiện tại xem được rồi, cũng nên đi thôi, đương nhiên, lúc đi còn phải đưa cả Túc Giang Nham theo, còn thêm mấy người khác nữa.

Còn Sở Đông Vũ… Y chắc chắn sẽ không cho Sở Đông Vũ có cơ hội quật khởi!

Hết chương .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio