---------------------
An Mặc Thất vừa dứt lời, đúng lúc thanh niên kết thúc diễn tấu.
Trong đại sảnh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Lệ Mạc Khiêm nhìn bóng dáng người thiếu niên bao phủ bên trong nước lũ, nhíu mày từ trên ghế đứng lên, không kiên nhẫn chất vấn.
"Cô cảm thấy bản thân mình lớn lên rất xinh đẹp sao?"
Gương mặt An Mặc Thất chậm rãi dâng lên một tia thẹn thùng, nắm chặt góc áo xoa xoa vặn vặn nói: "Không... Không có, nghe nói người trong nhà Lệ tiên sinh hối thúc ngài kết hôn, tôi có thể ký hợp đồng hôn nhân với ngài..."
Lệ Mạc Khiêm lạnh lùng ồ một tiếng, đánh gãy lời nói của cô: "Có hàng hàng triệu triệu nữ nhân muốn bò lên giường tôi, rốt cuộc cô lấy đâu ra tự tin như vậy, cảm thấy tôi sẽ coi trọng cô, giá trị của cô đáng nhiều tiền như thế sao?"
An Mặc Thất cắn môi, bộ dạng nhìn trông như nức nở khóc ròng.
"Lệ tiên sinh, tôi thật sự không có cách nào kiếm được số tiền lớn như vậy trong khoảng thời gian ngắn, ba tôi sẽ bị những người đó đánh chết... Mượn tiền rồi sau này tôi sẽ trả, tuyệt đối sẽ không thiếu ngài một đồng..."
Cô không phải là loại nữ nhân vì tiền mà không từ thủ đoạn!
Chỉ là bây giờ thật sự không có cách...
Lệ Mạc Khiêm nhìn cũng lười nhìn một cái, trực tiếp vòng qua cô rời đi.
...
[ Tơ Hồng, nữ chính đang ở đâu? ]
Đường Nại đuổi những người đến nịnh bợ cậu xong, giống như con ruồi không đầu chạy loạn khắp nơi.
Nguyên chủ là đàn anh thời đại học yêu thầm nữ chính An Mặc Thất, tài hoa âm nhạc xuất chúng, năm tuổi ấy đã ở đại sảnh Vienna Golden Hall tổ chức một buổi hòa nhạc, được xưng là hoàng tử dương cầm nhỏ, vẫn luôn là nhân vật phong vân () trong trường.
() Phong vân: Gió và mây, chỉ con đường công danh.
An Mặc Thất xuất thân trong một gia đình nghèo khổ, cha nghiện cờ bạc, thiếu nợ bên ngoài rất nhiều tiền, cô vừa học vừa làm để giúp đỡ gia đình, một bên không quên nỗ lực học tập, thường xuyên ngâm mình trong thư viện đọc sách.
Cô ngoài ý muốn gặp được nguyên chủ vài lần, đã yêu thầm nguyên chủ dịu dàng lại có tài hoa.
Nguyên chủ cũng chú ý đến nữ sinh mặc khổ sở chịu khó học tập, chỉ là từ nhỏ đến lớn vẫn chưa từng yêu ai bao giờ, nên không dám mở miệng bày tỏ.
"Cậu" cố tình lúc An Mặc Thất đi ngang qua phòng học nhạc bày tỏ bằng cách chơi bài 《 Thư tình gửi Elise 》.
Đáng tiếc nữ chính lại không biết ý nghĩa của bài này.
Sau khi tốt nghiệp, bọn họ đường ai nấy đi.
An Mặc Thất vì giúp ba nợ cờ bạc, nên cùng nam chính Lệ Mạc Khiêm ký hợp đồng hôn nhân, dần dần yêu Lệ Mạc Khiêm, nhưng sau khi kết hôn Lệ Mạc Khiêm vẫn luôn đối với cô không nóng không lạnh.
Mỗi khi cô đau lòng khổ sở, nguyên chủ sẽ ở bên cạnh an ủi chăm sóc cô.
Sự tồn tại của "cậu" khiến Lệ Mạc Khiêm cảm thấy mối nguy cơ, bất tri bất giác Lệ Mạc Khiêm ý thức được bản thân đã yêu nữ nhân bề ngoài yêu đuối nội tâm kiên cường.
Cuối cùng Lệ Mạc Khiêm và An Mặc Thất hạnh phúc sống bên nhau, nguyên chủ công thành lui thân.
Thời điểm bây giờ là An Mặc Thất trà trộn vào trong tiệc rượu, ý đồ muốn cùng nam chủ làm giao dịch, chịu khổ từ chối sau đó gặp lại mấy nữ sinh ghen ghét cô lúc đại học bắt nạt.
Nguyên chủ đúng lúc xuất hiện giúp cô giải vây.
....
"An Mặc Thất? Mày có tư cách gì mà lại ở trong tiệc rượu?"
"Đoán chừng là lén lút trà trộn vào quyến rũ kẻ ngốc nào đó, dù sao có ít người, lớn lên xinh đẹp, thành tích học tập lại giỏi, cũng không thể so sánh được với một người xuất thân tốt."
Cô gái mím môi, nhìn Lệ Mạc Khiêm đi xa, sắc mặt tràn đầy nôn nóng, nhịn không được gầm nhẹ: "Tránh ra!"
"Mày nói chuyện với bọn tao thế này?"
Cô gái đối với cô châm chọc mỉa mai lập tức túm chặt tóc cô, từ trên bàn lấy một ly rượu.
"Ào --"
Rượu lạnh lẽo từ trên đầu đổ xuống, nháy mắt An Mặc Thất cả người đều ướt nhẹp, chân tay luống cuống che lại ngực.
Vào lúc này, một tiếng quát chói tai bỗng dưng vang lên.
"Các cô đang làm gì?"