"Lượt thứ hai, mời các cặp đại công chúa - thập tam công chúa, tam công chúa - lục công chúa, nhị công chúa - thập công chúa ngồi vào bàn"
"Còn ta thì sao?" Liễu Yên Như cau mày.
"Thập nhị công chúa, người sẽ đánh với thập tam công chúa ở lượt sau! Vài có mười ba vị công chúa, số lẻ nên chúng tôi đành sắp cho người một đối thủ ngang tuổi vậy... nhưng ngang tầm thì tôi cũng không chắc lắm!"
Liễu Yên Như lại bị nam dẫn kia cà khịa cho phát nữa, giận tím mặt. Tiểu cô nương cố kìm giận, quay trở lạ chỗ, ngồi yên xem.
"Ba vị công chúa, thời gian của các vị... Bắt Đầu!!"
Sau tiếng hô, Y Dạ ngay lập tức lật đồng hồ cát rồi đưa một quân tốt lên hai ô
"Không phải quân tốt chỉ đi một ô sao?"
"Ở lần đi đầu tiên thì con tốt nào cũng được phép tiến hai lên hai ô." Y Dạ thản nhiên.
"... Được rồi" Liễu Y Tịnh cũng di chuyển tốt lên hai ô.
"Cạch" "Cạch" "Cạch"....
Những tiếng di chuyển cờ và tiếng lật đồng hồ cát cứ vang lên đều đều, không khí trên sàn đấu cực kì im lặng, nhìn ai cũng căng thẳng. Những người ở vòng hai này trừ Liễu Anh Chi ra thì đều biết luật, chỉ khác ở chỗ kinh nghiệm bao nhiêu thôi.
Ở đây người chơi gọi là kinh nghiệm nhất chắc chắn là mình rồi Y Dạ cười thầm. Thực sự thì Y Dạ cũng là quán quân cờ vua cấp thành phố nên việc thắng một người mới chỉ biết luật chơi thôi thì chắc chắn không có gì khó.
"Chiếu tướng!" "Cạch" một nước đi của Y Dạ phán đòn tử cho ván cờ của Liễu Y Tịnh.
"Ồ!! Đại công chúa đã bị chiếu tướng rồi! Với tình hình này thì đại công chúa khả năng rất cao là sẽ thua trong tay thập tam công chúa" nam dẫn kia phấn khích nói.
Nhìn vào tình trạng bàn cờ quân đen của Y Dạ với số lượng hoàn toàn áp đảo quân trắng bên kia thì cũng đủ biết ai sẽ thắng.
Các quân cờ Liễu Y Tịnh còn có chỉ là vua, hậu, một quân xe và hai quân tốt. So với Y Dạ chỉ mất đi ba quân tốt và hai mã thì... Ván cờ coi như đã quyết định thắng bại. Liễu Y Tịnh tất nhiên không tự đứng dậy nhận thua, chỉ có thể tiếp tục đánh, chờ Y Dạ ăn vua của mình.
"Cạch" "Chiếu tướng!" Thấy Liễu Y Tịnh chạy vua, Y Dạ lại đuổi theo.
"Cạch"
"Cạch" "Chiếu tướng!"
"Chậc!" Liễu Y Tịnh tặc lưỡi một tiếng.
"Cạch"
"Cạch" "Chiếu tướng! Tỷ hết cờ rồi!" Y Dạ mỉm cười.
Tình trạng hiện tại, vua của Liễu Y Tịnh bị hậu, tịnh và xe của Y Dạ chặn hết đường.
"Tỷ tỷ, tỷ thua rồi!" Y Dạ cười.
"Đại công chúa đã mất vua, thập tam công chúa thắng!" kết quả được tuyên bố.
Sau khi quay khi về chỗ ngồi, Liễu Y Tịnh lập tức bị đưa qua bên bục kia với những người thua cuộc vòng trước.
"Thập công chúa mất vua, nhị công chúa thắng!" bên La Nguyên Nguyên và Liễu Văn cũng đã phân thắng bại.
Vậy là trên sàn đấu chỉ còn bàn cờ của Liễu Minh Ý và Liễu Anh Chi
"Lục muội, lục muội! Hai bên kia kết thúc rồi! Chúng ta cũng mau xong thôi! Tỉnh táo lại một chút đi nào!" Liễu Minh Châu gọi nhỏ.
Thực sự nãy giờ Liễu Anh Chi không chơi gì cả, chỉ ngồi yên ngáp chờ Liễu Minh Ý bảo đi quân nào liền đi quân nấy. Vốn là Liễu Anh Chi định bỏ từ ban đầu rồi nhưng bị Liễu Minh Ý dụ, nói nếu thua quá nhanh thì sẽ thua kém các tỷ muội rồi bị xem thường, bị bàn tán vân vân... kết quả là Y Dạ và Liễu Anh Chi sẽ không chơi với nữa. Thế là Liễu Anh Dạ ngoan ngoãn kiên nhẫn chờ để kết thúc ván cờ
"Chiếu tướng, tỷ hết cờ rồi!" Liễu Minh Ý giả cười.
"Bên này tam công chúa cũng đã thắng rồi! Vua của lục công chúa đã bị bao vây!"
Liễu Anh Chi nghe thấy liền biết dấu hiệu của việc mình đã được tự do liền một mạch, lưu loát dùng khinh công bay sang bục bên kia ngồi cùng Liễu Anh Chi.
"A... Ha.. haha! Ngũ công chúa và lục công chúa có tình cảm thật khăng khít!" nữ dẫn kia hơi cạn lời.
Tôi hiểu cảm giác của cô mà Y Dạ cười cảm thông.
"Tiếp theo là các cặp tam công chúa - thập nhất công chúa, tứ công chúa - bát công chúa, thập nhị công chúa - thập tam công chúa, nhị công chúa sẽ đánh lượt sau"
"Mời các vị công chúa ngồi vào bàn!"
Theo lời gọi, tất cả sau người đồng loạt ngồi vào chỗ.
Đấu kì tốn quá nhiều thời gian, tới giờ Thân rồi... (ba giờ chiều) Y Dạ hơi lo lắng về thời lượng của mấy cuộc thi này. Cái này mà kéo dài tới tận tối thì thôi teo rồi
Nếu thực sự kéo dài tới tối thì sợ là cái bụng của Y Dạ sẽ phải chịu thiệt một chút rồi.
"Các công chúa thời gian của các vị... Bắt Đầu!!" nữ dẫn hô lớn.
Lập tức, ba người đi đầu lật đồng hồ đồng thời đánh quân cờ đầu tiên.
"Thập nhị tỷ, tỷ rất quyết đoán?" Y Dạ cười nhạt, không rõ cô chị lớn hơn một ngày tuổi này có trình độ như thế nào.
"Lo việc của muội đi" Liễu Yên Như hằn giọng.
"Muội chỉ muốn nói chuyện với tỷ một chút thôi mà" Y dạ bĩu môi "Cạch"
"Muội chỉ cần im lặng chơi cờ đi là được" "Cạch"
"Được rồi" "Cạch"
"A! Chiếu tướng rồi này!" Y Dạ vờ ngạc nhiên.
"Cái gì?" Liễu Yên Như hốt hoảng, bắt đầu luống cuống.
"Tỷ bình tĩnh lại nào... Tỷ có thể lên hậu để ngăn quân tịnh của muội mà" Y Dạ nhàn nhạt cười.