Nam Chính Xin Anh Đừng Ly Hôn

chương 14: dự tiệc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiệc tại nhà riêng của Lục Diễn.

Do một bộ phim ăn khách đã đạt doanh thu phòng vé.

Để ăn mừng nên Lục Diễn đã mời nhiều người cùng tham gia, trong đó có nhà đầu tư, đạo diễn, biên kịch, diễn viên, cùng không ít người bạn thân thiết đến nhà hắn tổ chức tiệc mừng.

Tức nhiên là không có phóng viên, do đây là Lục Diễn tự mời khách.

Mễ Lam vừa mới biết được một tư liệu rất rất là quan trọng.

Nhà của tên đại minh tinh này cùng khu với cô.

Hắn dạo gần đây đi quay cảnh phim ở nước ngoài, không có trong nước nhiều, tức nhiên là không về nhà.

Mễ Lam mới đến đây không bao lâu, làm sao cô biết được chứ.

Với mấy tên nổi tiếng thường rất giấu kín vị trí nhà riêng của mình, chắc chắn tên diễn viên này cũng có nhiều nhà, chọn bừa một cái tổ chức thì có làm sao.

[...]

Hôm nay Ngân Ly cũng không quá chú trọng trang phụ hay trang điểm lồng lộn.

Đến dự buổi tiệc như thế này thì nên mặt đồ tự nhiên thoải mái tí là được, trang điểm nhẹ nhàng.

Mễ Lam đi bên cạnh cũng cố gắng càng ẩn mình càng tốt.

Bình thường cô chơi đồ hiệu hơi khoa trương tí, hôm nay cũng chọn một bộ nhàn nhạt thôi.

Nhưng Mễ Lam không phát hiện nhan sắc của cô đã ngày một lên hương, nhờ sự tăng cân nhanh choáng ngợp.

Kèm theo khí chất trời sinh có chút bá khí, kiêu ngạo và độc lập.

Nên nói đi cạnh ngôi sao như Ngân Ly không hề thua kém tí nào.

Nên dễ dàng bắt được ánh mắt của nhiều người ở đây.

Sau khi Lục Diễn phát biểu khai mạc bữa tiệc xong thì mọi người lo giao lưu nói chuyện, ăn uống với nhau.

Ngân Ly và Mễ Lam cũng đứng một bên khá vắng vẻ.

Đột nhiên có một số người lại bắt chuyện với Ngân Ly.

Cô không tiếp tục để ý Lục Diễn đang đâu giúp Mễ Lam được.

"Tôi qua kia giao thiệp với một số bạn diễn, cô tự mình lo liệu được chứ."

"Đi..

Đi đi, tôi biết rồi" cô gật gật đầu, miệng còn đang ăn bánh táo.

Trông rất ngon miệng.

Dinh phu nhân nhà chúng ta khi thấy đồ ăn cũng quên mất nhiệm vụ chính ngày hôm nay đến đây.

Một lúc sau cảm thấy đã no bụng rồi thì đột nhiên cảm giác có một loại ánh nhìn rất quen thuộc đang bắn về phía mình.

Cô uống một ngụm rượu nho.

Nhìn lại hướng đó..

"Ợ..!! Đệch.." cũng may là đã ăn no, nếu đang ăn mà bắt gặp người kia có tin cô liền chết nghẹn không hả? Hôm nay ông chồng nhà cô cũng ở đây.

Với vai trò gì? Nam thần lạnh lùng chăng?

Dinh Tử Kiến đang nói chuyện với Lục Diễn thì hơi thất thần nhìn về một hướng.

Lục Diễn cũng thấy vậy liền nhìn theo.

Trong gốc khuất, một cô gái xinh đẹp, lạ mặt, đang ăn bánh ngọt, rất ngon lành.

Cô ấy ăn rất nhanh nhưng không cảm giác thiếu lịch sự nhã nhặn, chắc có thể do nét đẹp kia đã làm phai mờ mọi hành động khác.

" Woa!!! Lần đầu thấy Dinh đại tổng tài để ý một cô gái lâu đến như vậy?" Lục Diễn trêu chọc.

"Không ai bỏ đói cô ấy!" Dinh Tử Kiến lại nói mấy lời khó hiểu.

" Hả!! Cậu nói gì?" Lục Diễn quay sang hỏi, vẫn thấy ánh mắt người kia dán chặt trên người cô gái phía đó.

Hắn liền nhìn qua thì thấy cô gái tự nhiên đá mắt về hướng mình, còn nở nụ cười, có cảm giác giống như khiêu khích trần trụi vậy.

"Quá táo bạo rồi, tôi thích" Lục Diễn bật cười ha hả..

"Cô nàng còn đá mắt với tớ kìa, cậu có thấy gì không?"

Dinh Tử Kiến câm nín: "..." vợ ông đang đá mắt với ông đấy, tên nhóc nhà cậu bớt ảo tưởng đi.

Hừ!!!

Thấy Dinh tổng nhà ta không có phản ứng gì..

Lục Diễn cầm ly rượu lên.

"Để tới đi đến mời cô em này một ly mới được"

Lúc nói xong câu này, không khí xung quanh liền lạnh lẽo, Dinh Tử Kiến đã có động thái..Tay hắn nắm vai Lục minh tinh kéo lại..

"Cậu đừng tự tìm đường chết, cách xa cô ấy một tí" Hắn chỉ nói bao nhiêu đó thôi, liền quay sang đi ra hướng bên ngoài hóng gió.

Nơi này rất ồn ào.

Lục Diễn: "???" sao hắn lại nghe thấy mùi chua chua khó tả vậy nhỉ? Ảo giác ư?

Hôm nay Dinh Tử Kiến vốn không tính sẽ tham gia mấy loại tiệc thế này, mặc dù kinh phí bộ phim này cũng có gần phân nửa la do Dinh Thế đầu tư.

Nhưng việc xuất hiện không cần thiết lắm, mà Lục Diễn cố tình hẹn hắn đến, thấy cũng gần cạnh bên nhà nên mới quyết định ghé một tí xem như nể mặt.

Không ngờ còn gặp cả tiểu ôn thần nhà hắn ở đây.

Thấy Dinh Tử Kiến bỏ đi ra ngoài, Mễ Lam cũng đi theo, cô muốn hỏi xem hắn và Lục Diễn kia có quan hệ gì? Không chừng moi ra được cái gì hây ho thì sao?

Chạy theo ra ngoài hành lang thì nhìn thấy một cảnh vô cùng bắt mắt nha.

Một cô diễn viên cũng khá xinh đẹp, nhưng nhìn là biết cũng chưa có tên tuổi mấy.

Cô ta cô tình bắt chuyện với Dinh Tử Kiến nhưng bị hắn làm lơ.

Nhìn hắn hơi cau mày khó chịu thì Mễ Lam mới chề mỏ nói trong bụng..

"Giả vờ thanh cao"

Cô gái kia còn không bỏ cuộc, cảm giác đây là một con mồi ngon, lại còn đẹp đến hút hồn thế kia.

Cô ả cứ nghĩ chắc chắn là một tiểu thịt tươi nào đây! Nên mới không biết sống chết mà xong lên.

Cô ta lúc đi qua còn cố tình té ngã vào lòng hắn.

Tức nhiên Dinh Tử Kiến sẽ không ra tay đỡ người.

Không ngờ cô ta lại nhanh nhẹn nắm được vạt áo của hắn, Dinh Tử Kiến cau mày, làm hắn phải bất đắc dĩ đỡ lấy.

Thấy một cảnh ông chồng nhà mình bị người ta lợi dụng trước mắt như vậy.

Mễ Lam đương nhiên làm tròn chức trách.

Nhưng chức trách ở đây hôm nay là một phóng viên, cô lấy máy ra chụp lia lịa đủ kiểu, nhiều gốc còn đặc biệt đặc sắc vô cùng, nhìn vào liền khiến người hiểu lầm ngay.

Sau đó vẫn phong cách cũ, tiêu soái bỏ đi.

Mắt không thấy, tâm không phiền thế cuộc sau lưng..

Hahaha.

Mẹ đã dạy ra đời không nên nhiều chuyện, xem vào việc tốt của người khác.

Mặc dù cô không biết mẹ mình là ai!!

[...]

Tiệc diễn ra cả buổi trời, khi Mễ Lam quay lại thì không thấy Lục Diễn đâu, cô đứng quan sát một lúc vẫn không thấy..

Quay nhìn Thái Ngư cũng không thấy đâu.

"Thật kỳ lạ nha!" đột nhiên cười gian xảo.

Mễ Lam đến gần chỗ Ngân Ly..

Cô mượn lý do Ngân Ly có điện thoại mà kéo cô ấy đi khỏi đám người kia..

"Sao thế?" Ngân Ly hỏi

"Cô nảy giờ có nhìn thấy tên Lục Diễn đâu không?"

Ngân Ly là người làm việc rất có đầu đuôi, hôm nay biết là đem Mễ Lam đến đây giúp cô ấy.

Nên khi vừa giao tiếp vẫn vừa để ý.

"Tôi thấy Lục minh tinh cùng một cô gái đi về hướng kia.

Không nhìn rõ là ai.."

Mễ Lam kích động, nhém Yeah một tiếng thật to rồi.

Cô kiềm nén lại để khi khác kích động một lượt, giờ phải đi hoàn thành nhiệm vụ.

"Tốt lắm..

Tôi đi đây..Xong việc cô cứ về trước, tôi xong việc cũng sẽ chuồn nhanh"

Ngân Ly chỉ gật đầu.

Mễ Lam lén lên tầng trên.

Kết cấu nhà ở đây và camera tương đối giống nhà của Dinh Tử Kiến, nên cô dễ dàng đột nhập.

Kèm theo kỹ năng bao năm làm bên mảng bang hội trước đây.

Chuyện thế này quá dễ dàng để không bị ai phát hiện.

Cô đi đẩy cửa từng phòng, nghe ngóng..

Đến một phòng bị khoá trái.

Mễ Lam áp sát tai vô nhưng không nghe được gì..

" Cách âm tốt đến vậy sao?"

Cô liền đi đến phòng cạnh bên, leo ra ban công phóng qua phía bang công phòng

đó..

Sau tấm màn liền bắt gặp đôi nam nữ đang hôn nhau dồn dập.

Quần áo còn chưa cởi quăng ra.

Mễ Lam zoom ống kín chụp chụp chụp..

Cô cố nhìn xem người phụ nữ đó có phải là Thái Ngư không?

Đè cả gương mặt vào cửa kín mà nhìn, cuối cùng liền ủ rũ.

"Sao lại như thế?"

Đau cả mắt nhưng mà người kia vốn không phải Thái Ngư.

Hôm nay cô ta có xuất hiện nhưng lúc cô quay lại không thấy đâu nữa, chẳng lẻ về sớm rồi mà cô không nhìn thấy sao..

Tất cả tại đi theo ông chồng chết tiệt..

Đang oán giận đột nhiên cửa bật vào, cả người Mễ Lam bay về phía trước, té sấp mặt..

Trong lòng vẫn mừng thầm, đã nhanh tay cất máy ảnh vào người.

Không là mất hết tư liệu quan trọng rồi.

Mặc dù bị phát hiện nhưng điều đầu tiên vẫn lo cho bản thân mình trước:

"Ôi!! Hư mất cặp dưa lê của tôi rồi" cô bò bò ngồi dậy thì thấy hai người kia nhìn cô.

Mễ Lam liền cười hì hì: " Tôi là mệt trong người nên vào đây nghỉ ngơi, vừa ra ban công hóng gió thì quay vào thấy hai người." vừa nói còn dùng hành động diễn tả cho thêm phần sinh động.

Cô lấy hai ngón tay chỉ chỉ vào nhau.

Thấy hai người kia không phản ứng.

Ánh mắt Lục Diễn từ bất ngờ chuyển sang hơi lạnh đi.

"Đã làm phiền, cứ tiếp tục, thành thật xin lỗi, tôi không thấy gì cả"

Sau đó chạy ra ngoài còn không quên đóng cửa.

"Ầm", "cmn sợ thật mà"

Mễ Lam thở phì phò, nhớ lại ánh mắt Lục Diễn nhìn cô đầy ý vị kia, sợ chết khiếp mà.

Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, cô phá chuyện tốt của người ta kiểu đó, có khi nào để lại bóng ma tâm lý cho bọn họ không? Chứ riêng cô thì xem mấy việc đó chỉ mang tính chất mở man kiến thức thôi..

hè hè.

Cô nhanh chóng phóng nhanh về nhà trước khi bọn họ kịp suy nghĩ ra vì sao cô ở đó..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio