Edit: Trịnh sinn
Beta: Tinh Niệm
(눈_눈) ]
Tô Yên buông ly nước.
Đứng lên.
Đi đến bàn của Mộng Yểm.
Vẫy tay về phía hai nhóc con ở ngoài cửa kính.
Tô Tiểu Hoa ánh mắt phát sáng
"Ký··· chị!!"
Vừa kêu, vừa cắn kem ly chạy vào tiệm cà phê.
Tô Yên nhìn về phía Tô Tiểu Mộng.
Phát hiện nó gọi một cái bánh kem chocolate nhỏ.
Ăn từng chút từng chút một.
Bình sữa bò uống được hơn một nửa.
Tô Tiểu Mộng một bên ăn bánh kem nhỏ, một bên nghiêm trang nói
"Vừa nãy chị rõ ràng có thể một chưởng đánh chết nam nhân kia."
Tô Yên sửng sốt
"Ân?"
Tô Tiểu Mộng vươn đầu ngón tay ra, chỉ chỉ vị trí Tô Yên ngồi.
"Chị vừa mới đánh hắn. Rõ ràng có thể một chưởng đánh chết hắn."
Tô Yên nghiêm túc
"Pháp luật ở thế giới này giết người thì phải đền mạng."
Tô Tiểu Mộng nghe, gật đầu
"Được."
Cậu lên tiếng, ôm bình sữa bò của mình uống một ngụm.
Tiểu Hoa chạy vào.
"Ký chủ!!"
Nó nhìn qua thật cao hứng.
Chạy đến liền ôm Tô Yên một cái.
Tô Yên duỗi tay, ấn đầu nó xuống.
"Tan học rồi?"
Cô hỏi.
Tô Tiểu Hoa gật đầu
"Ân ân."
Trả lời xong lại cắn một ngụm ly kem.
Sau đó, Tô Tiểu Hoa thần thần bí bí nói
"Ký chủ, chị hẹn hò cùng nam nhân khác, Tống Du Cảnh khẳng định không biết."
Tô Yên sửa đúng
"Không phải hẹn hò."
"Nhưng người kia là nam nhân."
Ở trong tri thức hữu hạn của Tiểu Hoa.
Một người nam nhân cùng một nữ nhân ở bên nhau uống cà phê ăn cơm, được gọi là hẹn hò.
Tô Yên thấy Doãn Hưng sắp trở lại.
Cô nhìn về phía Tô Cổ ngồi đối diện
"Người bên cạnh kia gọi là Tô Tiểu Mộng.
Nhớ rõ mang hắn cùng về."
Tô Cổ gật đầu.
Sau đó hỏi
"Còn chị?"
"Có chút việc muốn xử lý."
"Chị không cùng trở về với bọn em?"
"Ân."
"Được"
Tô Cổ tính tình không tốt lắm.
Nhưng khi Tô Yên có chuyện gì muốn hắn làm.
Hắn luôn có thể hoàn thành tốt.
Tô Cổ cắn một ngụm kem ly.
Tô Yên đứng dậy về chỗ của mình.
Tô Tiểu Mộng một bên uống sữa bò, một bên ngẩng đầu nhìn hai người bên cạnh không quen biết này.
Lúc lâu sau.
Tô Tiểu Mộng đẩy bánh kem ra giữa.
"Ta cũng không muốn chia sẻ cùng các ngươi. Nhưng mà theo lý thì nên làm như vậy."
Nó nói nghiêm trang.
Tô Cổ nhìn bánh kem nhỏ kia
"Không đủ ăn."
Tô Tiểu Mộng nhíu nhíu mày.
Móc ra đồng tiền còn thừa.
"Không có tiền."
Tô Cổ giơ tay.
"Phục vụ."
Thực mau, có một nữ phục vụ đi tới.
Mặt mang mỉm cười, là nụ cười phát ra từ nội tâm.
Không có cách nào, ba tiểu shota này nhìn qua manh manh, thực đáng yêu a.
Chỉ bé trai đáng yêu tầm tuổi trở xuống.
Tức khắc liền kích phát tình thương của mẹ từ nữ phục vụ
"Bạn nhỏ có chuyện gì sao?"
Tô Cổ lấy thực đơn bên cạnh qua.
Duỗi tay chỉ vào
"Cái này, cái này, cái này, còn có cái này. Em muốn lớn nhất."
Nữ phục vụ sửng sốt
"Bạn nhỏ, cái này rất đắt. Mất tệ."
Tô Tiểu Mộng một ngụm cắn ly kem của mình.
Sau đó kéo ra khóa balo.
Loạt xoạt, đổ hết tiền bên trong ra.
Một trăm, , hai mươi, mười tệ.
Xếp thành một ngọn núi nhỏ.
Nhìn thế nào cũng phải đến tám chín ngàn tệ.
Nữ phục vụ kia ngốc ở chỗ đó.
"Này, này ······"
Tô Tiểu Hoa
"Chỗ này có đủ không?"
Đối diện, Tô Cổ giải thích
"Đây là toàn bộ tiền tiêu vặt của chúng em, vốn dĩ muốn đi mua những thứ khác."
Nói xong, hắn nói với Tô Tiểu Hoa
"Cất đi."
Tô Tiểu Hoa nhỏ giọng nói
"Rất nặng."