Edit: Lan Anh
Beta: Tinh Niệm
"Sớm biết sẽ như này, ta đã không cùng hắn qua lại."
Cô quen một người.
Cô muốn cùng người ấy ở bên nhau mãi mãi.
Rất muốn.
Nhưng cô không muốn trở thành vật thay thế.
Cô biết mình sắp phải rời khỏi hắn.
Thế nhưng hôm nay cảm giác trong lòng thực vắng vẻ.
Trong lòng, thực khổ sở a.
Chờ đến khi Tô Yên đi ra khỏi WC thì bên ngoài đã bắt đầu quay phim.
Tiểu Dĩnh nhìn thấy Tô Yên bước tới, vẫy tay
"Tô Yên"
Tô Yên đi về chỗ đó.
Tiểu Dĩnh nhịn không được hướng ánh mắt về phía cô
"Em cùng Thời Thù tiên sinh...."
Tô Yên không nói chuyện.
Tiểu Dĩnh thấy cô im lặng liền không hỏi nữa.
Ngược lại nói
"Chu Viện tỷ nói muốn mời mọi người ăn kem tươi. Cùng chị đi mua đi."
Tô Yên gật đầu
"Được"
Trời hôm nay nóng đến cực hạn, dù cho không làm gì, chỉ đứng yên một chỗ cũng bị nóng đến mệt.
cây kem tươi.
Bốn cái thùng giấy to.
Nửa giờ sau.
Tô Yên ôm hai cái.
Tiểu Dĩnh cầm một cái.
Cái còn lại thì giao cho nhân viên công tác.
Bê về phía phim trường.
Một phần một phần phân phát xuống.
Chu Viện cùng Thời Thù đã hoàn thành xong cảnh quay.
Từng người ngồi ở ghế nghỉ ngơi.
Lúc này, ba người đi mua kem cũng đã trở về. Tiến vào phim trường, nhân viên công tác hô lớn
"Chu Viện tỷ mời mọi người ăn kem tươi."
Giọng nói lạc.
Chung quanh không dứt vang lên tiếng cảm ơn
"Cảm ơn Chu Viện tỷ."
"Cảm ơn Chu Viện tỷ!!"
Chu Viện ngồi ở trên ghế cầm kịch bản, nhìn khắp nơi.
Tô Yên đưa kem tươi đến cho cô ấy.
Chu Viện ngẩng đầu ra tiếng
"Tiểu Yên, giúp chị giữ lại một phần."
"Được"
Tô Yên lại cầm một phần cho cô.
Chu Viện đảo mắt quanh toàn phim trường.
Tay chạm lên viên đá đang đeo trên cổ tay.
Cuối cùng, thở dài.
Lẩm bẩm
"Muốn đưa kem tươi cho anh cũng không biết anh ở đâu."
Nghĩ nghĩ, Chu Viện lắc đầu
"Thôi, đừng để lại."
Tô Yên gật đầu, lại đưa phần kem tươi kia cho nhân viên phục vụ khác.
Ánh mắt Chu Viện dừng lại ở trên người Tô Yên.
Sau đó, mắt nhìn về phía Thời Thù đang ngồi trên ghế, cúi đầu.
Trong lòng cô hiểu rõ.
Trách không được lúc nãy diễn cùng Thời Thù cảm thấy người này có chút khác lạ
Thứ bảy tuần trước, hắn thế nhưng lại cùng mình ngồi ăn cơm hộp.
Hóa ra ý của Túy Ông không phải ở rượu, mà là ở vị trợ lý nhỏ này a.
醉翁之意不在酒- ý của Túy Ông không phải ở rượu: không ở trong lời; có dụng ý khác.
Nghĩ đến một màn ở trong phòng hóa trang.
Tiểu Quai trong lời đồn kia... không lẽ là trợ lý nhỏ của mình đấy chứ??
Nhìn dáng vẻ này, hai người còn cãi nhau??
Chậc chậc chậc, kẻ không để ai vào mắt như Thời Thù cũng có ngày hôm nay.
Thực vui nha.
Nhưng mà lúc đóng phim, Thời Thù kia vẫn mang bộ dạng người sống chớ lại gần.
Làm cho toàn bộ đoàn phim đều đắm chìm trong không khí không thoải mái.
Cô ngẩng đầu
"Tiểu Yên."
Tô Yên dừng bước
"Ân?"
"Đưa cho Thời Thù một phần kem tươi đi."
Ánh mắt Tô Yên liếc qua chỗ người kia.
Cô gật đầu
"Được"
Sau khi đồng ý, cô cầm một phần kem hướng đến chỗ Thời Thù.
Cô vừa đi.
Người không biết thì không có phản ứng gì.
Nhưng vị chuyên viên trang điểm nhìn thấy một màn lúc nãy kia, cũng đồng thời liếc qua chỗ đó.
Ngay cả đạo diễn vốn dĩ muốn chuẩn bị chỉ huy đạo cụ, cũng làm bộ lơ đãng bưng lên kem tươi của mình, một bên ăn một bên xem hướng bên kia.
Tô Yên đi đến trước mặt Thời Thù, để kem tươi lên bàn.
Ra tiếng
"Chu Viện tỷ mời."
Thời Thù ngẩng đầu nhìn cô, ra tiếng
"Chúng ta rất quen thuộc sao?"
Thanh âm mang theo chút không chút để ý.
Tô Yên liếc hắn một cái, không nói chuyện, chỉ là dời ánh mắt đi.
Sau đó, rời đi.