Ngày hôm sau Diệp Lăng Thiên đang ở công ty thực phẩm họp, cuộc họp này là cách phân bổ bước tiếp theo và một số điều chỉnh của Lý Vũ Hân với công ty thực phẩm, tất cả quản lý cấp cao của công ty đều có mặt.
Cuộc họp kéo dài được một nửa, điện thoại của Diệp Lăng Thiên đổ chuông, Diệp Lăng Thiên nhìn số điện thoại, là Vương Lực gọi tới, liền rời khỏi phòng họp ra bên ngoài nghe máy.
“Vương Lực, có chuyện gì?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Anh Diệp, công ty quản lý tiểu khu hôm nay gọi điện cho em phản ứng tình hình, nói là một nhân viên của chúng ta đánh chủ, công ty quản lý tiểu khu bây giờ yêu cầu giám đốc bảo vệ của chúng ta đem người giao ra sau đó đích thân đi bồi thường xin lỗi giải quyết chuyện này, nhưng nói là bên phía Trần Tuấn Lương từ chối không phối hợp hơn nữa thái độ cứng rắn, công ty quản lý tiểu khu nổi giận, muốn chúng ta cho một lời giải thích rõ ràng.” Vương Lực nói thẳng.
“Đánh người? Rốt cuộc là sao? Cậu đã hỏi Trần Tuấn Lương chưa?” Diệp Lăng Thiên nhíu mày.
“Em vừa gọi điện cho anh ta, Trần Tuấn Lương nói với em sự việc là chủ nhà đó đánh một bảo vệ kiểm tra an ninh của chúng ta trước, bảo vệ mới đánh trả.
Nhưng chủ nhà này hình như lai lịch không nhỏ, cứ nháo lên, giám đốc quản lý của tiểu khu trực tiếp bắt giao ra bảo vệ đã đánh người cho người ta xử lý, ngoài ra còn muốn giám đốc bảo vệ đích thân đến xin lỗi sau đó bồi thường, thái độ của giám đốc quản lý tiểu khu cứng rắn, hơn nữa chủ nhà cũng khí thế bừng bừng.
Nhưng Trần Tuấn Lương nói với em, không chấp nhận.”
“Chuyện này tôi biết rồi, cậu trước tiên đừng quản, tôi đích thân gọi điện cho Trần Tuấn Lương, hỏi rõ tình hình.” Diệp Lăng Thiên nói xong thì cúp máy, sau đó vừa đi xuống lầu vừa gọi điện thoại cho Trần Tuấn Lương.
“Sir!”
“Tiểu khu xảy ra chuyện là ở đâu!” Diệp Lăng Thiên không có nói nhảm mà hỏi thẳng.
“Ở Đại Đường Hoa Diệu Thành, chuyện này anh nghe em nói đã.”
“Trước tiên đừng nói, đợi tôi đến rồi nói, tôi bây giờ lập tức qua đó, cậu ở đấy không?”
“Em ở, tối qua em đã đến rồi, một phó tổng của công ty quản lý tiểu khu cũng ở đây, bây giờ bọn họ cứ nói muốn hủy bỏ hợp đồng với chúng ta để uy hiếp em.”
“Cậu trước tiên đừng quản, đợi tôi đến rồi nói.” Diệp Lăng Thiên cúp máy, sau đó xuống lầu lái xe đến thẳng Đại Đường Hoa Vinh Thành, Hoa Vinh Thành này chính là một khu biệt thự đó, coi như là một trong mấy tiểu khu giàu có nhất của thành phố A, rất cao cấp, người sống ở trong đó không giàu thì quý, Diệp Lăng Thiên biết, chuyện lần này chắc chắn không có đơn giản như thế.
Xe của Diệp Lăng Thiên trực tiếp lái đến cổng của Hoa Vinh Thành, mấy bảo vệ trực ban an ninh ở cửa nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đều cung kính gọi một tiếng Diệp tổng.
Diệp Lăng Thiên trực tiếp xuống xe, hỏi: “Trần tổng của các anh ở đâu?”
“Ở trong văn phòng bên đó, người của công ty quản lý tiểu khu cũng ở đó.” Bảo vệ nói.
“Được, đem xe của tôi đỗ ở bãi đỗ xe.” Diệp Lăng Thiên đưa chìa khóa cho bảo vệ, sau đó bản thân đi thẳng đến tòa nhà văn phòng của công ty quản lý trông rất khí khái.
Vừa bước vào văn phòng của giám đốc bảo vệ thì phát hiện bên trong có rất nhiều người.
“Chuyện này mặc kệ như nào, các người bắt buộc phải giải quyết, phải cho chủ nhà một câu trả lời hài lòng, nếu không công ty quản lý tiểu khu chúng tôi trực tiếp hủy bỏ tất cả hợp tác với công ty các người.” Một phó tổng của công ty quản lý tiểu khu khí thế bừng bừng vỗ bàn nói, vị phó tổng này Diệp Lăng Thiên từng gặp mặt một lần, cho nên có chút ấn tượng, nhưng đối với lời lẽ hung hăng ngang ngược và không có trách nhiệm như này của đối phương khiến Diệp Lăng Thiên có hơi không thoải mái.
“Sir!”
“Diệp tổng!”
Nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đi vào, Trần Tuấn Lương và giám đốc bảo vệ của tiểu khu này đều đứng dậy cung kính gọi Diệp Lăng Thiên.
“Diệp tổng anh đến vừa đúng lúc, anh bây giờ bắt buộc phải cho một câu trả lời hài lòng, nếu không đừng trách công ty quản lý tiểu khu chúng tôi không cho công ty các anh mặt mũi.” Phó tổng của công ty quản lý tiểu khu nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đến rồi, khí thế bức người nói thẳng với Diệp Lăng Thiên.
“Anh còn uy hiếp dẫn đầu của chúng tôi phải không?” Trần Tuấn Lương vừa nghe Diệp Lăng Thiên bị uy hiếp thì trực tiếp đứng dậy chỉ vào phó tổng đó mà nói.
“Báo!” Diệp Lăng Thiên trừng mắt với Trần Tuấn Lương.
“Diệp tổng, anh xem xem những người này của các anh đều là có tố chất gì, thật sự chính là một lũ lưu manh, tôi nói cho anh biết, người này anh hoặc lập tức đổi, hoặc chúng ta hủy bỏ quan hệ hợp tác.” Phó tổng vẫn là cái dáng vẻ ngang ngược không biết sợ.
“Đừng tức giận, chúng ta có gì từ từ nói, hai công ty chúng ta đều là quan hệ hợp tác, đừng vì một chút chuyện nhỏ mà ảnh hưởng đến tình hữu nghị của chúng ta có đúng không, nào hút điếu thuốc!” Diệp Lăng Thiên khách khí đưa một điếu thuốc.
“Không phải là chúng tôi không cho anh mặt mũi, mà là lần này các anh làm quá rồi, anh nói xem chủ nhà cũng dám đánh, hơn nữa sau sự việc bảo vệ của công ty các anh không những không có thái độ nhận lỗi, ngược lại thái độ cứng đầu, bây giờ chủ nhà rất bất mãn, anh bảo công ty quản lý tiểu khu chúng tôi làm sao tiếp tục hợp tác với các anh được nữa?”
“Đừng nóng vội đừng nóng vội!” Diệp Lăng Thiên an ủi phó tổng công ty quản lý tiểu khu đang nổi giận, sau đó nhìn Trần Tuấn Lương hỏi: “Nói đi, rốt cuộc là như nào.”
“Hơn giờ sáng nay, bảo vệ đang trực của chúng ta nhìn thấy một chiếc xe không phải xe đã đăng ký ở đây, chúng ta dựa theo quy định, không phải là xe của tiêu khu muốn vào trong thì phải đăng ký họ tên thật, cho nên cản lại, yêu cầu tiến hành đăng ký thông tin thân phận cùng với lý do, chúng ta bắt buộc phải sau khi nhận được sự xác nhận của chủ nhà liên quan ở trong mới có thể để cho đi, quy định này cũng là quy định mà công ty quản lý tiểu khu yêu cầu, không phải tự chúng ta thêm vào.
Nhưng người này rất ngang ngược, trực tiếp mở cửa thì tát bảo vệ của chúng ta mấy cái, bảo vệ của chúng ta sau khi bị đánh cũng có hơi tức giận nên đánh trả, nhưng bảo vệ của chúng ta đã nương tay, không có đánh quá nặng, đối phương cơ bản cũng không bị thương gì.
Sau đó chứng minh, đối phương là con trai của một chủ nhà của tiểu khu, nhưng chúng ta là làm theo quy định, không có chỗ nào vi phạm quy định.
Sau chuyện bị đánh, chủ nhà người ta trực tiếp đến phòng bảo vệ của chúng ta, khí thế hùng hổ chuẩn bị vây đánh bảo vệ đó của chúng ta, yêu cầu chúng ta giao người đó cho bọn họ, chúng ta đương nhiên không thể làm như thế.
Sau đó giám đốc quản lý của tiểu khu cũng đến, chuyện này cứ nháo mãi, nháo đến sáng hôm nay.
Người nhà của chủ nhà mới vừa đi, bây giờ Đàm tổng đến rồi, yêu cầu chúng ta giao người bảo vệ đó cho chủ nhà xử lý, còn kêu chúng ta xin lỗi, ngoài ra bồi thường tổn thất của chủ nhà, bắt chúng ta xử lý tốt chuyện này, không thể để chủ nhà có bất cứ ý kiến nào.
Diệp tổng, nói thật, yêu cầu này chúng ta không thể đáp ứng, bảo vệ của chúng ta cũng là con người, mà chúng ta không có làm sai, nếu như làm như thế quá khiến người ta lạnh tâm rồi.” Giám đốc bảo vệ báo cáo thẳng với Diệp Lăng Thiên.
“Vậy theo ý của anh, các anh không sai hay là chúng tôi làm sai? Làm như thế oan ức cho các anh phải không?” Phó tổng của công ty quản lý tiểu khu rất ngang ngược nói, sau đó lại nói: “Chủ nhà chính là ba mẹ cơm ăn áo mặc của công ty quản lý tiểu khu, cũng chính là ba mẹ cơm ăn áo mặc của các anh, yêu cầu của chủ nhà bắt buộc phải thỏa mãn vô điều kiện, hơn nữa tôi có thể nói cho các anh biết, đối phương lai lịch không nhỏ, nếu như đắc tội với đối phương, tất cả người của công ty các anh đều không có trái ngon để ăn, tôi làm như vậy thật ra là vì tốt cho các anh, các anh tự mình suy nghĩ đi.”