Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

chương 559: chụp lén 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Lăng Thiên chậm rãi lái xe đến dưới nhà của Hứa Hiểu Tinh, sau đó nói với Hứa Hiểu Tinh: “Cô đi lên tầng trước đi, để đồ lại, tôi đợi cô ở đây, ban đêm cùng nhau ăn cơm.”

“Vũ Hân đi rồi, anh đau lòng không?” Hứa Hiểu Tinh hỏi một đằng, trả lời một nẻo với Diệp Lăng Thiên.

“Tôi đương nhiên không hi vọng cô ấy rời đi.” Diệp Lăng Thiên chỉ nói như vậy.

Hứa Hiểu Tinh nhìn Diệp Lăng Thiên, khẽ gật đầu, nói: “Bỏ đi, lần sau đi, tôi cũng có chút mệt mỏi.

Muốn trở về ngủ một giấc.

Tôi đi lên trước.”

Sau đó, Hứa Hiểu Tinh liền mang theo vali của mình chậm rãi chạy lên lầu, Diệp Lăng Thiên không giúp đỡ, nhưng cũng không lập tức rời đi, đợi đến sau khi Hứa Hiểu Tinh lên lầu mới lái xe rời khỏi khu chung cư của Hứa Hiểu Tinh.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Lăng Thiên liền đi công ty, thời điểm đến công ty, lầu trên lầu dưới hai công ty đều có tiếng người huyên náo, hiển nhiên mọi người đối với địa chỉ làm việc mới đều rất hài lòng, vẻ mặt tất cả mọi người đều tươi cười.

Diệp Lăng Thiên mang theo trợ lý Tiểu Lâm của mình đi một vòng ở hai công ty, cũng hàn huyên trò chuyện cùng một vài nhân viên, sau đó mới đi vào phòng làm việc của mình.

Trong văn phòng, Tiểu Lâm đã giúp Diệp Lăng Thiên thu dọn một lần, đồng thời nói với Diệp Lăng Thiên, hôm nay công ty thực phẩm có năm nhân viên mới đã đến trình diện, hơn nữa đều là quản lý cao tầng, cần Diệp Lăng Thiên tự mình gặp mặt.

Lúc này Diệp Lăng Thiên mới nhớ đến chuyện này, anh nhớ kỹ đây là chuyện khi Lý Vũ Hân còn ở đây, đã ra thông báo tuyển dụng, cương vị của những người này cũng đều đã sắp xếp xong xuôi, nghe nói, năm người này đều là nhân tài mà Lý Vũ Hân phí nhiều công sức mới chiêu mộ được.

Diệp Lăng Thiên bảo Tiểu Lâm gọi từng người tới văn phòng của mình, trò chuyện với từng người một, sau đó Diệp Lăng Thiên liền bắt đầu mở cuộc họp, buổi sáng có một hội nghị của công ty, buổi chiều có một hội nghị, một ngày này, trên cơ bản Diệp Lăng Thiên đều bận rộn những chuyện này.

Ban đêm Diệp Lăng Thiên lại cùng bọn người Tiểu Lâm và Vương Lực tiếp đón tổng giám đốc của quản lý khu nhà ở Đại Đường ăn một bữa cơm, khi về đến nhà đã hơn mười giờ đêm, hiện tại rốt cuộc anh đã biết cái gì gọi là bận rộn, kỳ thật làm một tổng giám đốc của công ty lớn, cũng còn lâu mới nhẹ nhàng được như trong tưởng tượng.

Diệp Lăng Thiên ngây người hai ngày trong công ty, sau đó cùng với Tiểu Lâm bay thẳng đến thành phố Y, ngây người vài ngày ở thành phố Y, khảo sát công việc cụ thể của chi nhánh ở thành phố Y, sau đó tự mình cắt băng khánh thành ở chi nhánh thứ nhất thành phố Y, sau khi quan sát việc kinh doanh của cửa hàng chi nhánh đầu tiên xong mới yên tâm bay trở về Đông Hải.

Trở lại Đông Hải chưa được mấy ngày, lại bay đi Việt Châu, ngây người rất nhiều ngày ở Việt Châu, cho đến tận khi sắp xếp tốt toàn bộ công việc chi nhánh ở Việt Châu mới trở lại Đông Hải, một tháng này, trên cơ bản anh đều trải qua ở bên ngoài, nhưng, điều làm anh rất vui mừng chính là hai công ty đều phát triển rất tốt.

Sau khi trở về, Diệp Lăng Thiên bắt đầu chính thức phổ biến chế độ bảo hiểm và phúc lợi đối với tất cả nhân viên, bao gồm cả năm loại bảo hiểm và quỹ nhà ở, mặc dù anh quyết định như vậy đưa tới sự phản đối của một vài quản lý cấp cao, nhưng Diệp Lăng Thiên vẫn dốc hết sức phổ biến, dựa theo ý nghĩ của anh, dù cho công ty kiếm lời ít hơn một chút, cũng phải cung cấp đầy đủ phúc lợi và đãi ngộ cho nhân viên.

Đương nhiên, anh làm như vậy cũng nhận được sự khen ngợi của tất cả nhân viên ở hai công ty.

Trong thời gian này, Lục Oánh tự mình đến công ty Diệp Lăng Thiên một lần, quả nhiên là bán tất cả cổ phần trong tay cho Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên cũng không nói gì cả, mà dựa theo thủ tục pháp luật, đưa toàn bộ số tiền cho Lục Oánh, mặc dù trước mắt hai công ty đều không có quá nhiều tiền dư.

Anh biết mình đã nợ Lục Oánh rất nhiều, anh không muốn lại tiếp tục nợ Lục Oánh.

Lục Oánh cũng không nhiều lời, rất thoải mái tiếp nhận tiền của Diệp Lăng Thiên, sau đó rời khỏi công ty Diệp Lăng Thiên.

Ngày đó, Diệp Lăng Thiên đang ngồi ở trong văn phòng hút thuốc nhìn xem các loại văn kiện, sau đó liền thấy Tiểu Lâm đi đến, cầm một bức thư đưa cho Diệp Lăng Thiên nói: “Sếp Diệp, đây là chuyển phát nhanh gửi cho anh mà bên lễ tân vừa mới nhận được.”

“Chuyển phát nhanh?” Diệp Lăng Thiên cảm thấy rất kỳ quái, nhưng vẫn nhận lấy.

Đợi sau khi Tiểu Lâm đi ra ngoài, Diệp Lăng Thiên mới mở chuyển phát nhanh ra, bên trong có một bức thư, bức thư vừa mở ra, sau đó liền rơi ra rất nhiều tấm hình, cộng lại có sáu, bảy tấm, Diệp Lăng Thiên cảm thấy rất kỳ quái, lấy ra một bức ảnh nhìn một chút, sau khi xem xong, lập tức sắc mặt cả người cũng thay đổi, sau đó nhìn hết tất cả các bức ảnh khác, sau đó đi xem bức thư kia, bức thư là một tờ giấy a, phía trên in một hàng chữ, viết: “Có phải ảnh chụp rất đặc sắc? Đây là mấy tấm ảnh chụp cắt ra từ trong video, video ở chỗ tôi, loại video này tôi có rất nhiều, còn có càng hot hơn.

Trong vòng ba ngày chuẩn bị một trăm năm mươi tỉ, ba ngày sau đó tôi sẽ nói cho anh biết làm sao để đưa tiền cho tôi.

Đến lúc đó nếu là không thấy được tiền hoặc là để cho tôi biết anh đã báo cảnh sát, xin lỗi, tôi sẽ tải hết toàn bọ những video này lên trên mạng, hơn nữa sẽ ghi chú rõ tên của nhân vật nữ chính, địa chỉ gia đình cùng với lớp nào trưởng nào, tôi sẽ để cô ta trở thành người nổi tiếng ở trên mạng.”

Sau khi xem xong thư, Diệp Lăng Thiên nhíu chặt lông mày, nắm đấm bóp chặt, bóp đến mức vang lên tiếng kẽo kẹt.

Sau đó bắt đầu hút thuốc, hút từng ngụm từng ngụm, sau đó trực tiếp cầm lấy ảnh chụp cùng thư, dùng bật lửa đốt sạch ở trên gạt tàn, cho đến khi đốt sạch sẽ toàn bộ, chỉ để lại một bức thư.

Diệp Lăng Thiên cầm bức thư trực tiếp đi ra ngoài, đi đến chỗ Tiểu Lâm ở bên ngoài văn phòng, hỏi: “Nói với tôi, chuyển phát nhanh này là ai gửi cho cô.”

“Bên lễ tân, tất cả thư, chuyển phát nhanh của chúng ta đều là bên lễ tân nhận thay, ngọai trừ tự anh đến chỗ lễ tân lấy, thì thư chuyển phát nhanh là bên lễ tân đưa cho tôi.” Tiểu Lâm kỳ quái hỏi.

“Gọi lễ tân đến phòng làm việc của tôi.” Diệp Lăng Thiên đen mặt hỏi, sau đó quay lại phòng làm việc của mình.

Khi Diệp Lăng Thiên trở lại phòng làm việc của mình bắt đầu đi tới đi lui hút thuốc, dáng vẻ đứng ngồi không yên, khuôn mặt đen đến đáng sợ.

Nhân viên lễ tân nữ đi theo Tiểu Lâm vào văn phòng của Diệp Lăng Thiên, nhìn thấy Diệp Lăng Thiên thì rất sợ hãi, dù sao Diệp Lăng Thiên cũng là ông chủ của công ty.

“Sếp Diệp.” Cô gái có chút khẩn trương nói.

“Nói với tôi, bức thư này là ai đưa cho cô.” Diệp Lăng Thiên lạnh lùng hỏi, đem thư phong đưa cho nhân viên lễ tân nữ.

“Cái này… Tôi chưa nhận được bức thư này, thư này không phải do tôi nhận.”

“Gói hàng chuyển phát nhanh là ở đâu?” Diệp Lăng Thiên chỉ vào gói hàng của bức thư đã bị anh mở ra ở trên bàn, nói.

Cô gái nhìn một chút, sau đó nói: “Đây là của công ty chuyển phát nhanh XX đưa đến.”

“Cô xác nhận là nhân viên của công ty chuyển phát nhanh XX sao?” Diệp Lăng Thiên lần nữa hỏi.

“Vâng, sau khi bên phía chúng tôi đi làm, dường như mỗi ngày anh ta đều tới công ty của chúng ta đưa chuyển phát nhanh một lần, hơn nữa anh ta cũng mặc đồng phục của công ty XX, có lẽ vậy đi, sếp Diệp, có phải là có gì đó không đúng?” Cô gái bị thái độ của Diệp Lăng Thiên dọa sợ..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio