Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương

chương 688: con rể giả đến nhà 4

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Được rồi được rồi, tôi lập tức gọi điện thoại cho người tới.” Cục trưởng nói, sau đó bắt đầu gọi điện thoại, Diệp Lăng Thiên và Bọ Cạp yên vị ngồi ở trên ghế salon bên cạnh.

Không bao lâu sau liền nhìn thấy một cảnh sát đi tới, cung kính gọi một tiếng cục trưởng, sau đó lại có chút kinh ngạc mà nhìn Diệp Lăng Thiên và Bọ Cạp, không biết hai người đó là ai.

“Hai vị lãnh đạo, đây là phó đội trưởng chi đội điều tra phụ trách vụ án này của chúng tôi.

Tiểu Lâm, hai người này là lãnh đạo cấp trên, hai vị lãnh đạo có chút vấn đề muốn hỏi cậu, cậu cứ trả lời tất cả những gì mà cậu biết một cách chi tiết.” Cục trưởng nói thẳng.

“Chào lãnh đạo.” Phó chi đội trưởng lên tiếng nói.

“Anh hỏi đi.” Bọ Cạp xoay qua hỏi Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên hỏi: “Chúng tôi muốn hỏi tất cả các tình huống liên quan đến bản án của Hứa Thiệu Viễn.”

“Hứa Thiệu Viễn hả?” Đối phương do dự một chút rồi sau đó mới nói: “Chính là cái người có bản án góp vốn phi pháp có đúng không?”

“Là tôi hỏi anh hay là anh hỏi lại tôi, anh chỉ cần nói toàn bộ những gì anh biết là được rồi.” Bọ Cạp tức giận.

“Đúng vậy đó, cậu nói nhanh lên đi, lãnh đạo đừng nóng giận mà, con người của cậu ấy không biết nói chuyện.” Cục trưởng nhìn thấy Bọ Cạp tức giận thì vội vàng nói.

“Hứa Thiệu Viễn là tổng giám đốc công ty Hoa Viễn, là cổ đông và người đại diện pháp luật, chúng tôi có nhận báo án nói là công ty này dính líu tới chuyện lừa gạt, thông qua điều tra của chúng tôi đối với công ty này thì có thể kết luận cơ bản là công ty này có chuyện góp vốn phi pháp và lừa gạt, chứng cứ rõ ràng cho nên chúng tôi đã tiến hành lập án đối với vụ án này.

Ngày hôm qua chúng tôi đã đưa nghi phạm Hứa Thiệu Viễn và nhân viên của công ty Hoa Viễn đến đây để tiến hành điều tra, kết quả điều tra rất rõ ràng, công ty Hoa Viễn dính líu đến chuyện góp vốn phi pháp và lừa gạt có liên quan đến vụ án với giá trị chín mươi chín tỷ.”

“Chín mươi chín tỷ?” Nghe thấy cái này, Diệp Lăng Thiên nhíu mày, sau đó anh lại hỏi lần nữa: “Các người đã xác định chắc chắn chưa?”

“Rồi, công ty này đã sử dụng lãi suất cao và cổ phần như là một thủ đoạn để lôi kéo các nhà đầu tư để đầu tư các dự án, mà thông qua cuộc điều tra của chúng tôi, cái gọi là tổng vốn đầu tư của dự án cũng chỉ có hơn mười hai tỷ, tuy nhiên số vốn đầu tư của công ty rút ra gần một trăm hai mươi tỷ, tổng cộng trong số đó thiếu gần chín mươi chín tỷ, hiện tại chúng tôi đang truy tìm tung tích của chín mươi chín tỷ này và tiến hành điều tra thêm, thu thập các chứng cứ khác.”

“Ý của cậu là Hứa Thiệu Viễn đã cuỗm chín mươi chín tỷ này?” Diệp Lăng Thiên hỏi tiếp.

“Hiện tại vẫn còn chưa rõ ràng, dựa vào tình huống trước mắt, căn cứ vào những gì mà chúng tôi có trong tay, Hứa Thiệu Viễn không có khả năng là người đã lấy đi chín mươi chín tỷ.

Thông qua cuộc thẩm vấn với ông ta, Hứa Thiệu Viễn khai thật ra ông ta cũng chỉ là người đứng tên trên danh nghĩa của công ty này mà thôi, thực tế thì người hoạt động công ty là một người bạn của ông ta, người này tên là Bạch Ninh Phương, là một trong những cổ đông, đối với tình huống của công ty Hứa Thiệu Viễn chỉ biết đại khái, những chuyện cụ thể của công ty đều là do Bạch Ninh Phương quản lý, mà Bạch Ninh Phương này cũng là một trong những cổ đông.

Theo như lời khai của Hứa Thiệu Viễn, thật ra thì ông ta do Bạch Ninh Phương giật dây cho nên mới đầu tư, chức vụ tổng giám đốc cùng với pháp nhân đều là do Bạch Ninh Phương cho ông ta làm, mà chúng tôi căn cứ vào tình huống của những nhân viên công ty cũng có thể chứng minh được điều đó, trên cơ bản có thể xác định điểm này.”

“Nói cách khác, số tiền đó là do Bạch Ninh Phương đã lấy mất, Bạch Ninh Phương đâu rồi, các người đã bắt được chưa?”

“Vẫn còn chưa, nhân viên công ty khai rằng nửa tháng trước Bạch Ninh Phương chưa từng xuất hiện một lần nào, điện thoại cũng không gọi được, bây giờ chúng tôi đang điều tra Bạch Ninh Phương.

Đương nhiên số tiền đó có phải là do Bạch Ninh Phương lấy không thì hiện tại chúng tôi vẫn còn chưa biết được, chúng tôi phải đến ngân hàng tiến hành điều tra mới có thể biết.”

Nghe đến đây, đại khái Diệp Lăng Thiên cũng đã hiểu có chuyện gì xảy ra, sau đó anh hỏi: “Rốt cuộc là vụ án này là vụ án góp vốn lừa gạt hay là góp vốn phi pháp?”

“Chuyện này chúng tôi không thể xác định được, rốt cuộc là góp vốn phi pháp hay là lừa gạt, cái này phải xem bên phía pháp viện.

Nếu như dự án đó của bọn họ thật sự tồn tại, đồng thời nếu giống như bọn họ đã nói, vậy thì không phải là góp vốn phi pháp, nếu như dự án này không tồn tại hoặc là có chỗ nào đó làm giả, vậy thì có thể là lừa gạt.

Chúng tôi chỉ phụ trách điều tra lấy chứng cứ, chuyện phán quyết là chuyện của bên phía pháp viện, chúng tôi không có cách nào xác định được.”

Diệp Lăng Thiên đốt một điếu thuốc chậm rãi hút, hiển nhiên là chuyện này đã vượt qua dự tính của anh.

“Hứa Thiệu Viễn đâu rồi, vẫn còn bị nhốt ở trong chỗ của các người à?”

“Đã được đưa đến trại tạm giam rồi.”

“Được rồi thế thì cứ như vậy đi, nếu như có chuyện gì thì tôi sẽ đến tìm ông.” Diệp Lăng Thiên đứng dậy, sau đó trực tiếp đi ra ngoài.

Bọ Cạp đi theo ở đằng sau, trước khi đi còn nói với cục trưởng: “Chắc là ông cũng hiểu quy tắc rồi, ngày hôm nay không có người nào tới đây, cũng không có ai hỏi ông bất cứ chuyện gì, nếu như có ai đó tiết lộ chuyện ngày hôm nay, thế thì hậu quả này do một mình ông gánh chịu.”

Sau khi Bọ Cạp nói xong thì liền đi theo Diệp Lăng Thiên.

“Cục trưởng, hai người này là ai vậy? Phong cách với giọng điệu lớn lối như thế.” Phó đội trưởng nhìn thấy Bọ Cạp vừa đi thì lập tức hỏi ngay, thật ra thì anh ta vẫn luôn rất kinh ngạc.

“Chuyện nào không nên hỏi thì cậu đừng có hỏi, dù sao thì đây cũng là người mà cậu và tôi đều không thể đắc tội.

Đã nhớ kỹ lời nói của người ta chưa vậy, phải giữ bí mật cho cẩn thận, ngoại trừ tôi và cậu, đừng để bất cứ người nào biết chuyện ngày hôm nay, sau này chú tâm tới bản án của cái người Hứa Thiệu Viễn này đi, nhớ cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng có bất cứ vi phạm nào có biết chưa?” Cục trưởng có chút khẩn trương.

“Lái xe đi, lại đi đến trại tạm giam với tôi một chuyến, tôi muốn gặp ông ấy hỏi xem xem rốt cuộc tình huống của ông ấy là như thế nào.” Diệp Lăng Thiên đi ra khỏi cục cảnh sát, đi thẳng tới xe của Bọ Cạp rồi nói với Bọ Cạp.

“Anh quan tâm Hứa Hiểu Tinh này như thế, có lúc nào mà anh quan tâm em như vậy.” Bọ Cạp ai oán nói, sau đó ngoan ngoãn lái xe.

“Đừng có nói tào lao nữa, đều là bạn bè, Hiểu Tinh đã giúp tôi rất nhiều chuyện, tôi có ngày hôm nay toàn bộ đều nhờ sự trợ giúp lúc trước của Hiểu Tinh.” Diệp Lăng Thiên thờ ơ nói.

“Được rồi, em biết rồi, trong mắt của anh cũng là vì bạn bè mà thôi, chỉ là tại sao ba của cô ấy lại phải dính líu tới chuyện làm ăn phi pháp như thế.

Độc Lang, nếu như ông ta thật sự phạm tội em cũng không biết là mình có biện pháp gì để có thể cứu ông ta ra.

Anh biết rồi đó, người giống như chúng ta quyền lực càng lớn thì quy định cũng càng nghiêm ngặt hơn, nếu như không phải chân chính uy hiếp đến sự an toàn của quốc gia, chúng ta vẫn không thể can thiệp, đặc biệt là tư pháp.” Bọ Cạp vừa lái xe vừa nói.

“Cái này tôi biết rồi, nếu như ông ta thật sự phạm tội thì tôi cũng không có khả năng đi làm chuyện phạm pháp để cứu ông ta ra ngoài, hiện tại tôi chỉ muốn hiểu rõ rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

Thật ra thì ba của cô ấy chỉ là một người bị lừa gạt mà thôi, từ đầu đến đuôi đều bị người ta đùa bởn, nhưng mà bây giờ ông ta lại không thể thoát khỏi quan hệ, ông ta đã biến thành thủ phạm, biến thành người có trách nhiệm nhất, bởi vì ông ta là pháp nhân, đối với vụ án này, đợi sau khi hiểu rõ tình hình cụ thể rồi lại suy nghĩ xem nên làm như thế nào.” Diệp Lăng Thiên thở dài..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio