Công tác điều tra sau đó, dường như tiến vào ngõ cụt.
Đồng Sênh khi còn sống, có vài người nổi tiếng từng có tranh chấp với cô ấy trên internet, đều vì có chứng cứ không có mặt tại đó nên loại bỏ hiềm nghi, trước đó Đại V và Đồng Sênh cãi cọ ầm ĩ trên Weibo, lúc hung án xảy ra người này đang ở nước ngoài, bởi vậy cũng bị loại bỏ.
Theo điều tra, hiện tại Đồng Sênh vẫn còn độc thân, cũng không cùng người khác chơi trò mập mờ, không có quan hệ nam nữ phức tạp.
Không phải báo thù, không phải giết người vì tình, cũng không phải tranh chấp kinh tế, vụ án tra được tới đây, hầu như tất cả manh mối đều đứt đoạn.
Ngay cả camera giám sát trong khách sạn cũng hỏng, không cung cấp bất kỳ tin tức hữu dụng nào.
Thẩm Toán nhìn Vương Toàn Dập phờ phạc và Nam Mộc vẫn luôn trầm mặc, hắng giọng một cái:
Những người trẻ tuổi các cậu, vừa gặp phải thất bại liền lùi bước, như vậy sao được. Phải học hỏi những người già dặn kinh nghiệm như chúng tôi nhiều hơn, vụ án này bề ngoài nhìn như không có vấn đề, thì càng có vấn đề.
Phải mạnh mẽ đào bới, dùng sức mà đào.
Thần côn thúc thúc, giữa người với người nên chân thành nhiều hơn, bớt lừa gạt đi, thay vì ân cần hỏi han, không bằng cược lớn.
Vương Toàn Dập miễn cưỡng trả lời một câu, lúc đang nói chuyện, vẫn không chớp mắt nhìn chằm chằm máy tính.
Dường như bị nội dung trên màn hình hấp dẫn, Thẩm Toán cũng sáp đầu tới, nhìn một hồi, không khỏi lắc đầu:
- Không phải tôi đã nói Tiểu Vương cậu rồi sao, đây là thời gian làm việc, cậu sao có thể chơi Weibo, mau tắt đi!
Em không có chơi Weibo, đây là nhiệm vụ Lục đội trưởng giao cho em, để em lên mạng quan sát nhiều hơn, nhìn xem có gì không......
Vương Toàn Dập còn chưa nói xong, liền bị Thẩm Toán ngắt lời:
- Cậu cứ nói dóc đi, còn dùng danh nghĩa của Lục đội trưởng, Lục đội trưởng......
Tiếng bước chân từ xa đến gần truyền vào trong tai, Thẩm Toán giật mình, sau đó lập tức đưa tay vỗ bả vai Vương Toàn Dập:
- Lục đội trưởng quả nhiên có trình độ! Tiểu Vương, tra tốt đi, có phát hiện gì, phải lập tức báo cáo.
Nam Mộc vẫn luôn im lặng, trông thấy Lục Kỳ chậm rãi đi tới, nhịn không được phì cười thành tiếng.
Từ khi cô gia nhập đội cảnh sát hình sự cho tới hôm nay, hình như chỉ nghe Thẩm Toán nói qua ba câu.
Câu đầu tiên, những người trẻ tuổi các cậu, chính là không bằng chúng tôi già dặn kinh nghiệm.
Câu thứ hai, Lục đội quả nhiên có trình độ.
Câu thứ ba, giống như trên.
Có điều ngoại trừ thích ở trước mặt hậu bối khoe khoang, Thẩm Toán cũng không có tật xấu lớn nào, ngược lại lúc cô vừa mới đến thực tập ở đội cảnh sát hình sự, Thẩm Toán rất chiếu cố cô.
Tính tình Thẩm Toán kỳ thật không xấu, chỉ là có chút thói xấu vặt không ảnh hưởng toàn cục thôi.
Có phát hiện gì?
Lục Kỳ kéo cái ghế ra, ngồi xuống bên cạnh Nam Mộc.
Bingo. Phát hiện lớn, mọi người xem!
Vương Toàn Dập chuyển trang wed ban nãy xem ra:
- Cái id Weibo này, Viên Viên chính là ta, biết cô ấy là ai không?
Ánh mắt của cậu đảo qua đám người, dừng lại, cố ý thừa nước đ-c thả câu.
Nick name của Trần Viện, cái Weibo này thế nào, có vấn đề gì?
Nam Mộ cau mày, thân thể hơi nghiêng về phía trước, xích lại gần máy tính.
-Nhàm chán.
Vương Toàn Dập bĩu môi, có chút khó chịu vì đang hồi hộp chờ mong cứ như vậy bị Nam Mộc tuỳ tiện phá hỏng, nhưng cũng không xoắn xuýt nữa, tiếp tục nói:
- Cho tới nay, Đồng Sênh được gọi là mỹ nữ tự nhiên thuần khiết duy nhất trong giới mạng nổi tiếng, thế nhưng cái id này, một năm trước đã tung ra tin tức Đồng Sênh phẫu thuật thẩm mỹ, còn dùng một vài lời lẽ Weibo khó nghe, nói một số người chính là điếm. Giả vờ thuần khiết, không biết đã bị bao nhiêu người ngủ qua, nhưng rất nhanh xóa đi, về sau cái id này cũng không tiếp tục phát tán tin tức nữa, cũng may có dân mạng nhanh tay chụp lại, còn vạch trần cái id này nhưng thật ra là nick name của Trần Viện.
Đồng Sênh và Trần Viện mang danh bạn thân, một người Weibo mấy chục vạn fan hâm mộ, người kia lại không đến hai mươi vạn, Trần Viện trơ mắt nhìn Đồng Sênh nổi tiếng, làm sao có thể không ghen ghét.
Vương Toàn Dập lắc đầu, cảm thán nói:
- Người thời đại này, tính toán quá sâu rồi.
Trần Viện ghen ghét Đồng Sênh nổi tiếng, còn vạch trần Đồng Sênh phẫu thuật, như vậy, Trần Viện hoàn toàn có động cơ.
Thế nhưng, cũng chỉ là có động cơ mà thôi.
Ngón trỏ Vương Toàn Dập nhanh chóng nhấn vào con chuột:
- Còn chưa hết, em còn có phát hiện quan trọng hơn.
Trên màn hình, là một tấm ảnh nam nữ chụp chung, còn có chữ viết, ông xã, sinh nhật vui vẻ.
Cô gái trên tấm ảnh chính là Trần Viện, mặt người đàn ông bị một khuôn mặt che mất, nhìn không rõ, thế nhưng người đàn ông đang mặc trên người, lại là áo khoác trắng.
Ông xã Trần Viện là bác sĩ? Lần trước Trần Viện không có nói như vậy.
Nam Mộc nhớ kỹ, trước đó đi đến nhà Trần Viện, lúc đề cập đến nghề nghiệp của chồng, Trần Viện rõ ràng nói là quản lý cao cấp của xí nghiệp nước ngoài.
Cái cô Trần Viện này rất khả nghi.
Thẩm Toán sờ cằm:
- Nói dối câu hỏi về nghề nghiệp của chồng, còn vạch trần nạn nhân phẫu thuật, nhục mạ nạn nhân, có động cơ giết người, cũng có điều kiện.
Pháp y nói, vết thương chỉnh tề cắt da đầu Đồng Sênh, thủ pháp gọn gàng, hung thủ hẳn là có kiến thức y học nhất định.
Mà chồng của Trần Viện, chính là bác sĩ.
Sư phụ, là tôi sơ ý, tôi sẽ đi gặp Trần Viện một lần nữa.
Nam Mộc cau mày, có chút ảo não, mình vậy mà không để ý manh mối quan trọng như vậy.
Cô điều tra Trần Viện triệt để, lại quên đi thăm dò chồng Trần Viện.
Lão Thẩm, lần này anh và Tiểu Vương đi một chuyến.”
Trên mặt người đàn ông tuấn dật, vẻ mặt chưa biến đổi, sau đó ngước mắt nhìn Nam Mộc:
- Có chuyện quan trọng hơn cho em đi xử lý.
Cái gì?
Lông mày Nam Mcộ nhíu lại, trực giác Lục Kỳ muốn nói, không phải cái chuyện tốt gì.
Đi gặp Tần Cận Bắc.
......
Quả nhiên, bị cô đoán trúng.
Đầu gỗ một mình đi rất nguy hiểm đó.
Thẩm Toán nhìn Nam Mộ có chút không tình nguyện:
- Lục đội trưởng anh không biết, lần trước làm bản ghi chép, Tần Cận Bắc thiếu chút nữa liền hái mất bông hoa duy nhất của đội cảnh sát chúng ta, Lục đội trưởng anh đây là đưa dê vào miệng cọp đó, không bằng như vầy, để tôi đi, tôi là lão đồng chí rồi, khống chế được......
Thần côn thúc thúc, anh từ bỏ hy vọng đi...... Tần Cận Bắc không phải cong đâu.
Thẩm Toán vẻ mặt hung dữ trợn mắt nhìn Nam Mộc:
- Tiểu nha đầu, tôi đây là vì ai mà nói chuyện?
Lục Kỳ cong môi, không thèm để ý tới Thẩm Toán, ánh mắt vẫn dừng trên mặt Nam Mộc:
- Đầu gỗ, em đi một chuyến.
Mãi đến khi thân ảnh Nam Mộc biến mất khỏi tầm mắt, Thẩm Toán lúc này mới tiến đến bên tai Lục Kỳ, thấp giọng nói:
- Lục đội trưởng, anh biết rõ, đội cảnh sát hình sự chúng ta chỉ có duy nhất bông hoa này thôi, phù sa không chảy ra ruộng ngoài......
Thẩm Toán còn chưa nói xong, Vương Toàn Dập gãi đầu:
- Lục đội trưởng, lần trước một người anh em của em, gặp qua Đầu gỗ về sau liền nhớ mãi không quên, anh nếu thật không có ý gì, em liền làm mối cho người ta.
Lục Kỳ nhìn Vương Toàn Dập, thật lâu, cũng không nói chuyện.
Khuôn mặt người đàn ông chưa đổi, lại nhìn khiến Vương Toàn Dập tê cả da đầu, lập tức cúi đầu nhận sai:
- Lục đội trưởng em sai rồi.
------
Dịch: Ẩn Dạ
Biên tập: BảoNhi
Team: Điệp Mộng