Nam Mộc Hướng Bắc

chương 9: cái chết của medusa (9)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

h sáng, tại bệnh viện chỉnh hình Y Mỹ.

- Các anh muốn hỏi về bác sĩ Phùng sao? Bác sĩ Phùng là bác sĩ được các khách hàng hoan nghênh nhất ở bệnh viện chúng tôi, rất nhiều người đều tới đây vì anh ấy.

Sau bàn trực y tá là Lý Tinh, một cô gái trẻ tuổi bộ dáng rất thanh tú. Lúc nói đến Phùng Thế Xuyên, trên gương mặt trắng nõn của cô hơi hơi phiếm hồng.

"Bác sĩ Phùng được rất nhiều nữ bệnh nhân hoan nghênh sao?" Vương Toàn Dập nhìn cô ấy: "Việc này..."

Dường như đoán được Vương Toàn Dập muốn hỏi điều gì, Lý Tinh lắc đầu:

- Bác sĩ Phùng đã kết hôn rồi, anh ấy rất chuyên nghiệp, gặp mặt với nữ khách hàng đều giữ một khoảng cách nhất định.

Vương Toàn Dập cùng Nam Mộc liếc nhìn nhau, tiếp tục hỏi:

- Ngày tháng , ngày mùng và tháng , mấy ngày này bác sĩ Phùng có ở tại bệnh viện không?

- Ngày và ngày tháng ?

Lý Tinh nhìn ngày trong lịch trên máy vi tính một chút:

- Hai ngày này tôi có ấn tượng. Bác sĩ Phùng bình thường làm việc rất nghiêm túc, thời gian làm việc từ xưa tới nay hình như chưa xin nghỉ bao giờ, nhưng hai ngày hôm đó có chút kỳ quái. Vốn bác sĩ Phùng sáng sớm đã tới rồi, sau khi đến, nửa đường lại rời đi. Tôi nhớ hình như là hơn h sáng, trong đó có một ngày, lúc rời đi bác sĩ rất vội vàng, thiếu chút nữa là đụng vào tôi. Bác sĩ Phùng xưa nay không lỗ mãng như thế, cho nên tôi nhớ đặc biệt rõ ràng.

- Vậy ngày tháng thì sao?

Vương Toàn Dập truy vấn.

Lý Tinh suy tư một lát, lắc đầu:

- Vào khoảng tháng năm, thời gian đã quá lâu rồi, tôi không nhớ được nhiều lắm.

- A đúng rồi, tôi nhớ ra rồi!

Cô đột nhiên ngẩng đầu lên:

- Hai ngày - tháng này, bạn của tôi kết hôn, tôi về nhà tham dự, hai ngày này tôi đều không ở đây. Về sau khi tôi trở lại, nghe người khác nói bác sĩ Phùng bị một nữ khách hàng ở bệnh viện khiếu nại, nói là đã hẹn khám trước với bác sĩ Phùng, thế nhưng lúc đó bác sĩ Phùng có việc không ở bệnh viện. Nữ khách hàng kia là nghe bạn bè giới thiệu, cố ý từ nơi khác chạy tới, chắc là vào khoảng hai ngày này, nhưng cụ thể có phải ngày hay không, tôi không nhớ rõ...

- Người này, cô có ấn tượng gì không?

Vương Toàn Dập mở ảnh chụp của Đồng Sênh trong điện thoại di động ra, sau đó đưa điện thoại cho Lý Tinh.

- Cô gái đỏ rực bị giết kia á? Hai ngày trước trên Weibo, khắp nơi đều là tin tức này.

Lý Tinh ngước mắt nhìn chung quanh, sau đó thấp giọng nói:

- Theo đạo lý mà nói, người chết là lớn nhất, không nên nói về cô ấy như thế này. Nhưng cái cô Đồnh Sênh này, thật sự không tốt như trên Internet nói đâu. Ban đầu cô ấy không phải là khách hàng của bác sĩ Phùng đâu, về sau nương theo việc ầm ĩ với bác sĩ một trận lớn, liền biến thành khách hàng của bác sĩ Phùng.

Lý Tinh nói xong, thân thể không khỏi run lên:

- Dù sao thì, cô gái này cũng không dễ hầu hạ đâu.

Nam Mộc gật gật đầu:

- Đồng Sênh cãi nhau với Phùng Thế Xuyên à?

- Việc này thì ngược lại, thật ra không có. Bác sĩ Phùng có rất nhiều thủ đoạn ứng phó với nữ khách hàng, nếu không cũng không có nhiều người đến bệnh viện chúng tôi vì anh ấy như vậy.

Mắt thấy có khách lần lượt tiến đến, Nam Mộc cùng Vương Toàn Dập kết thúc cuộc tra hỏi, rời khỏi bàn trực.

- Ngày tháng , ngày mùng và tháng , ba ngày này là khoảng thời gian sư phụ bảo anh tra ra được, Đồng Sênh không có hoạt động trên mạng?

Trên hành lang bệnh viện hành lang, Nam Mộc đứng một bên, ngẩng đầu nhìn Vương Toàn Dập.

- Đúng, ba ngày này là tôi đã loại bỏ thời gian cuối tuần ra ngoài, còn lại đều là thời gian làm việc. Vừa rồi Lý Tinh nói, Phùng Thế Xuyên bình thường làm việc rất nghiêm túc, thời gian làm việc gần như không xin nghỉ. Nhưng lại trùng hợp như vậy, vào ba ngày này đều đồng thời có việc rời đi, mà em nhìn này...

Vương Toàn Dập mở giao diện Weibo của Đồng Sênh ra: "Ngày tháng , giờ sáng Đồng Sênh đăng một tin lên Weibo, bảo hôm nay là thời gian đặc biệt, muốn cho bản thân một kỳ nghỉ dài, sau đó cả ngày không cập nhật Weibo nữa. Hôm đó cũng không còn tham dự bất cứ chương trình phát sóng trực tiếp nào trên Internet.

- Ngày mùng tháng , giờ sáng Đồng Sênh đăng tin Weibo nói, bản thân bị cảm, không có người chăm sóc. Ngày , cũng là giờ sáng, đăng một tin Weibo rất tiêu cực, hai ngày này đều là cả ngày không cập nhật thêm gì nữa.

Nam Mộc nghe xong, rơi vào trầm mặc, Vương Toàn Dập biết cô đang suy tư, không quấy rầy cô nữa.

Tuy nhiên không thể lấy đó làm chứng cứ trực tiếp, nhưng ba lần khoảng thời gian Đồng Sênh không hoạt động trên mạng, vừa lúc hoàn toàn ăn khớp với thời gian Phùng Thế Xuyên xin nghỉ phép trong giờ làm, nói rõ Phùng Thế Xuyên có điểm khả nghi.

Mà trạng thái của Weibo trong ba ngày này, từ góc độ nào đó, ăn khớp với trạng thái phát triển tình cảm giữa Đồng Sênh và Phùng Thế Xuyên.

Lần thứ nhất, xác lập quan hệ. Lần thứ hai, rơi vào thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt, Đồng Sênh bị bệnh, Phùng Thế Xuyên xin phép nghỉ chăm sóc cô ta. Lần thứ ba, hai người có tranh chấp nhỏ.

Vậy nên trước ngày ngày tháng , Phùng Thế Xuyên với Đồng Sênh, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

- Tiểu mộc đầu, thời gian không sai biệt lắm, Lý Tinh nói hiện tại Phùng Thế Xuyên chắc là đang rảnh, đi thôi.

Phùng Thế Xuyên nhìn còn trẻ hơn một chút so với dự đoán của Nam Mộc.

Trước mắt là một người đàn ông khoảng tuổi, thân mặc áo bluose trắng, trên sống mũi cao đeo một cặp mắt kính, lịch sự nho nhã, có vài phần phẩm vị của một bậc tinh anh giới thương nghiệp.

- Chuyện Đồng tiểu thư bị hại, tôi có nghe nói.

Phùng Thế Xuyên lấy tay đẩy mắt kính, trầm mặc một lát, mới tiếp tục mở miệng:

- Hai vị cảnh sát cần tôi cung cấp tin tức gì, tôi đều sẽ dốc toàn lực hỗ trợ. Tôi cũng hi vọng các anh có thể sớm ngày bắt được hung thủ.

-------

Dịch: BảoNhi

Team: Điệp Mộng

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio