Đại hội võ lâm khiến cho kinh thành trở nên vô cùng náo nhiệt và đông đúc, người người nhà nhà đều đổ về, các bang giáo môn phái đều đổ về kinh thành xem võ hội.
Hoa Linh Âm hôm nay ăn mặc rất xinh đẹp, vẫn là y phục đỏ, mái tóc gợn tóc xoã dài, cài một hoa trâm màu đỏ.
Phục sức đặc biệt quen thuộc với nàng, Hoa Linh Âm cùng Tiểu Tuyết đi xem hội, lại thu hút ánh mắt nhiều anh hùng hảo hán trẻ trung.
Bởi nàng đã vô cùng xinh đẹp, mỹ miều như hoa như ngọc, y phục cùng phục sức lại khác biệt, khiến cho nàng trở nên rất thu hút.
Trận đấu diễn ra với trận đầu đấu hỗn loạn cướp cờ, có tổng cộng lá cờ được treo lơ lửng trên không.
Những thí sinh phải giành nhau cướp được lá cờ, người cầm cự và giữ được lá cờ đến cuối cùng sẽ chính là người tham gia vào giải đấu này.
Việc cướp cờ này đối với Vũ Minh Thành rất nhàng, hắn rất nhanh cướp được một lá cờ, thân thủ hắn điêu luyện nên chẳng ai dại dột lau vào cướp cờ của hắn.
Bất quá có mấy tên non dại chưa hiểu sự đời, lau vào cướp cờ của hắn thế là nằm im bất động ở trên đất rất lâu chưa tỉnh.
Hoa Linh Âm ngồi ở kháng đài vỗ tay hết mình, đến mức hai tay nàng đỏ ửng lên, mặt nàng hớn hở hò réo cổ vũ hắn.
Hắn dễ dàng lọt vào trong số người, Hoa Linh mừng đến nhảy cẩn lên, Tần Tình Nhi chỉ giỏi lừa nàng nga.
Làm sao có chuyện Vũ Minh Thành không thắng nổi đại hội, trong cuốn tiểu thuyết này, Vũ Minh Thành chính là người tài giỏi, mạnh mẽ nhất nga.
Vào top người, sẽ chia nhau làm trận, một trận có người đối đầu với nhau, chọn ra người tiến vào vòng trong.
Hoa Linh Âm đứng ở kháng đài quan sát, Vũ Minh Thành thật sự rất khoẻ mà, hắn dễ dàng chui lọt vào top .
Tần Tình Nhi ngồi ở chỗ thượng phong cùng hoàng thượng và giới quý tộc, nhìn thấy Vũ Minh Thành càng lúc càng tiến vào ngôi vị chiến thắng, tức giận đến nghiến răng.
Hắn vào được top , Hoa Linh Âm nhảy cẩn lên, nắm tay Tiểu Tuyết xoay mòng mòng, nha đầu bất lực với sự vui vẻ này của nàng ah.
Mọi người hô hào, cổ vũ rất nhiệt tình, Hoa Linh Âm nhìn thấy hắn đứng ở phía dưới đang nhìn nàng nhảy lên nhảy xuống ăn mừng.
Nàng giơ lên cánh tay, gương mặt tươi cười với hắn, khoé môi hắn cong lên tạo thành nụ cười bất phàm, đốn tim hàng ngàn thiếu nữ đang dòm xem.
Trận đấu cuối cùng chọn ra minh chủ, chính là trận đấu của người, từng người đều toát ra khí chất không ai kém cạnh ai, Hoa Linh Âm cảm nhận được sự căng thẳng trong trận đấu này.
Nàng bỗng nhiên nuốt nước bọt một cái, cảm thấy áp lực không hề nhỏ.
Trận đấu cuối cùng có Vũ Minh Thành, một bên là Tư La Nam công tử, và ba người còn lại là những vị anh hùng hảo hán của phái nga mi và thiếu lâm.
Khí thế họ không tồi một chút nào, Hoa Linh Âm biết Tư La Nam, võ công của hắn cũng chẳng kém một chút nào, đều là những đối thủ rất đáng gờm.
Trận đấu cuối cùng bắt đầu, Vũ Minh Thành lại chính là mục tiêu mà bốn người kia nhắm đến đầu tiên.
Bọn họ muốn liên thủ lại công kích hắn, khiến cho Hoa Linh Âm đứng ở kháng đài không ngừng la hét.
Chơi bậy aaa, như vậy là chơi bẩn, tại sao lại nhắm đến sư tôn của nàng cơ, Hoa Linh Âm mím môi, vừa phập phồng, lo lắng nhìn theo bóng dáng Vũ Minh Thành dưới võ đài.
Hắn bị bốn người vây kích, hướng nào cũng có đấu thủ không thể chạy thoát, bốn người bọn bao vòng tròn xung quanh Vũ Minh Thành.
Hắn nâng người tung cước về hướng người của phái thiếu lâm, tiến về phía hắn tấn công, ba người còn liền liền tứ phương bao lấy hắn.
Vũ Minh Thành hất tung kẻ địch trước mặt, vội xoay người tung cước về phía ba người sau lưng, giơ lên thanh kiếm loé sáng chém xuống.
Ba người họ vội né tránh, Tư La Nam không may mắn bị trúng nhát kiếm đó té ngã, hắn rất nhanh đứng dậy.
Vũ Minh Thành đúng là một đối thủ không tầm thường.
"Âu de, double kill" Hoa Linh Âm la hét, gương mặt ăn mừng y như đứa trẻ.
Cả kháng đài hèo reo tán thưởng hắn, một mình hắn lại có thể cân đo đến bốn đối thủ mạnh.
Lợi thế trận đấu đang thuộc về phía Vũ Minh Thành, mọi người đều rất trông đợi.
Trận đấu diễn ra và Vũ Minh Thành là người nắm lợi thế, bốn đấu thủ đã có vết thương trên người, đều đang rất cẩn trọng từng động tác của Vũ Minh Thành.
Vũ Minh Thành cứ giữ lợi thế như vậy, hắn chắc chắn sẽ giành được thắng lại, giành được minh chủ và giải trừ hôn ước.
Thế nhưng, khi bốn đấu thủ đang đứng trụ trước mặt hắn, một tên thiếu lâm ngã xuống, kháng đài hô hào, tung hứng hò reo chúc mừng hắn hạ được một kẻ thủ.
Thì ngay lập tức khoảnh khắc đó, chính hắn cũng hạ kiếm, tay giữ lấy lồng ngực, hắn phung ra một ngụm máu đỏ tươi.
Hoa Linh Âm đứng yên như bức tượng, nhìn máu hắn phung ra liền bất an, nàng hướng ánh mắt về phía Tần Tình Nhi ở phía thượng phong.
Công chúa trái lại không lo lắng, nàng ta còn nở môi cười đắc ý..