Nam Phi Thất Sủng

Chương 12: 12: Diễm Phi Lộng Hành

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Y im lặng nhìn cô ta một chút rồi cất giọng...

- Y : Cái áo khoác này ta tặng cho muội, từ nay không được ăn mặc như vậy nữa, muội sẽ gặp rắc rối với các Phi Tần khác.

- Thuần Quý Nhân : Nương Nương, dòng tộc của thần thiếp thường mặc y phục như vậy nên thần thiếp không biết, nhất định từ nay sẽ sửa lại.

- Y : Chuyện này nếu để lâu sẽ nguy hiểm cho các muội, xem ra Bổn Cung phải đến Diễm Linh Cung một chuyến rồi! Muội cứ về trước, Bổn Cung sẽ tới ngay!

Thuần Quý Nhân trở về Diễm Linh Cung, hắn cũng đi theo.Y quay trở về dẫn theo nhiều người cùng Tường Lam đến Diễm Linh Cung, hiên ngang ngồi trên kiệu, toác ra phong thái ngút trời của một Quý Phi.

_ Diễm Linh Cung _

- Diễm Phi : Ngươi mới đi đâu về đó? Bổn Cung nghe bảo, hôm nay ngươi đến Chính Điện từ sớm?

- Thuần Quý Nhân : Thần...thần thiếp xin thỉnh an Diễm Phi Nương Nương!

Ả ta bóp miệng cô trừng mắt lên....

- Diễm Phi : Mới vào Cung không được bao lâu, chức vị thấp hèn phải ở cùng ta mà dám quyến rũ Hoàng Thượng.

Ta cảnh cáo ngươi nếu muốn sống yên ổn trong Diễm Linh Cung, thì phải sống như một con chó ngoan, biết nghe lời chủ.

Nếu ngươi dám có ý đồ tranh sủng với ta thì cẩn thận cái mạng của hai ngươi đó.

- Thuần Quý Nhân : Diễm Phi, thần thiếp cũng là Phi Tần mới nhập Cung, nếu Hoàng Thượng đã nhắm vào ai, có chạy đằng trời cũng không thoát.

Ả giơ tay định đánh vào má cô thì Y nhanh tay chụp lại, trợn mắt lên nhìn ả.

- Diễm Phi : Thần thiếp xin thỉnh an Quý Phi Nương Nương! Quý Phi Nương Nương...tại sao hôm nay người lại có nhã hứng đến Cung của thần thiếp?

- Y : Dù sao thì Bổn Cung cũng là Quý Phi, Hậu Cung có thêm Phi Tần mới thì Bổn Cung cũng phải đến xem các muội ấy thế nào chứ.

Lưu Quý Phi đã đến Phụng Mai Cung thì Diễm Linh Cung Bổn Cung sẽ đến.

- Diễm Phi : À...ừm thần thiếp mời Quý Phi Nương Nương vào dùng trà.

- Y : Bổn Cung muốn gặp Dung Quý Nhân, muội ấy đâu rồi?

- Diễm Phi : À...Dung Quý Nhân đêm qua lúc vừa vào Cung đã nhiễm phong hàn, muội ấy đã nghĩ ngơi rồi!

- Y : Bổn Cung muốn đến thăm muội ấy, mau dẫn đường đi.

- Diễm Phi : A...Quý Phi Nương Nương thần thiếp muốn người dùng thử loại trà mới.

- Y : Không cần, nếu là trà mới thì hãy để Hoàng Thượng dùng trước.

Thuần Quý Nhân, muội dẫn đường được không?

Cô dẫn Y đến căn phòng nhỏ ở cuối Diễm Linh Cung.

Y ngang nhiên bước đến đó.

Thấy cửa bị khóa ở ngoài, Y chau mày nhìn cô ta, hỏi...

- Y : Tại sao lại khóa cửa phòng của Dung Quý Nhân?

- Diễm Phi : Dung Quý Nhân bị cảm rất nặng, thần thiếp sợ có người làm phiền muội ấy, nên mới....khóa cửa để muội ấy nghỉ ngơi.

- Y : Tại sao không truyền Thái Y? Mở cửa ra, Bổn Cung muốn vào thăm muội ấy.

Tường Lam gọi Thái Y đi.

- Diễm Phi : Quý Phi Nương Nương, nếu người vào trong sẽ bị lây nhiễm phong hàn!

- Y : Nói tóm lại Diễm Phi đây không muốn mở cửa? Vậy ta tự mở...

Y vẩy tay, thái giám sau lưng Y cầm búa bước lên, đập mạnh vào ổ khóa.

Cửa phòng mở toang, Y bước vào trong.

Căn phòng nhỏ xíu, dơ bẩn không ai dọn dẹp, khói bụi bay mịt mù, ở góc tối trong phòng.

Dung Quý Nhân hai tay ôm đầu gối, mặt mày bê bết, hai má sưng to lên, tay chân thì bầm tím, vô cùng sợ hãi.

- Y : Đây mà là nơi cho người ở sao? Dù sao Dung Quý Nhân cũng là thê thiếp cũng Hoàng Thượng tại sao lại xếp cho muội ấy căn phòng như thế này? Đến phòng chứa củi ở Đoan Nguyệt Cung còn khang trang hơn.

Y lườm ả ta rồi tiến gần đến Dung Quý Nhân, cô ấy sợ hãi rụt người lại.

- Dung Quý Nhân : Diễm Phi Nương Nương xin người tha cho thần thiếp, thần thiếp không dám nhắc đến Đoan Quý Phi nữa đâu!

Y đưa tay về phía cô mỉm cười dịu dàng...

- Y : Là ta!

Cô ngước lên nhìn thấy Y, bỗng khóc nức nở, Y đỡ cô đứng dậy đi sang phòng Thuần Quý Nhân cho cô nằm tạm trên giường.

Phòng của Thuần Quý Nhân đỡ hơn phòng của cô rất nhiều.

Thái Y đến, Y ra khỏi phòng liền gặp Diễm Phi.

- Y : Diễm Phi, quỳ xuống!

- Diễm Phi : Quý Phi Nương Nương tại sao lại bắt thần thiếp quỳ? Dù sao thần thiếp cũng ở Phi vị, sao có thể...

Ánh mắt không chút cảm xúc nhìn lấy ả ta.

- Y : Phi sao? Vậy thì Bổn Cung chính là Quý Phi.Cô chỉ là Phi vị mà có thể tùy tiện xử hình Dung Quý Nhân, không lẽ Bổn Cung thân là Quý Phi, trách phạt Phi Tần có lỗi thì sai sao? MAU QUỲ XUỐNG!

Ả quỳ xuống, trong lòng không cam tâm...

- Diễm Phi : Quý Phi Nương Nương, thần thiếp đã có lỗi gì?

- Y : Ngươi dám xảo trá với Bổn Cung?

Y giơ tay tát vào mặt ả, ả ngã bệch xuống đất...

- Diễm Phi : ĐOAN MINH NGUYỆT! Ta là ái phi của Hoàng Thượng ngươi không sợ ta bẩm báo với Hoàng Thượng hay sao?

Y lại tát ả một cái nữa về hướng ngược lại.

- Y : Láo xược! Hôm nay dù cho có bị Hoàng Thượng trách phạt, Bổn Cung cũng phải xử lí ngươi!!! Tại sao ngươi lại nói rằng Dung Quý Nhân nhiễm phong hàn? Nếu nhiễm phong hàn tại sao khắp thân lại bầm tím, miệng không ngừng van xin ngươi? Những lời dối trá trắng trợn đó cũng dám phô bày trước mặt Bổn Cung.

Dung Quý Nhân dù sao cũng là Phi Tần, nhưng phòng mà nàng ta ở có phải cho người ở không? Đến một con chó còn không thể ở trong đó.

Nếu hôm nay Bổn Cung không đến, ngươi định nhốt cô ấy đến bao giờ? Tường Lam, Thuần Quý Nhân hai người ở lại cạnh Dung Quý Nhân, không có lệnh của Bổn Cung cấm bất cứ ai bước chân vào.

Ta phải đến Đào Nhi Cung một chuyến.

Khi Y rời đi, hắn biết chắc chắn Hoàng Hậu sẽ làm khó Y, lập tức hồi Cung truyền chỉ.

_ Đào Nhi Cung _

- Hoàng Hậu : Đệ nói sao vậy? Diễm Phi xưa nay ta luôn tin tưởng sao có thể làm ra chuyện đó.

Đệ đừng thương hại Phi Tần mới quá, các ả lại cậy sủng sinh kiêu.

Thuần Quý Nhân và Dung Quý Nhân ở Diễm Linh Cung là rất phù hợp tại sao đệ lại muốn hai người đó sang Đoan Nguyệt Cung ở? Ta không đồng ý!

- Hoàng Quý Phi : Ta cũng nghĩ giống Hoàng Hậu Nương Nương, các ả chỉ là cậy sủng sinh kiêu.

- Cao Đinh : Thánh chỉ đến!!!

Tất cả quỳ xuống lĩnh chỉ, Y thầm cười trong lòng, Y biết Hoàng Thượng đã nhìn thấy...

- Cao Đinh : Phụng thiên thừa vận.

Hoàng đế chiếu viết.

Diễm Phi cư xử không quy tắc, xất xược với Quý Phi.

Cậy vào ân sủng ức hiếp Phi Tần.

Nay, phạt cấm túc 1 tháng, giáng làm Diễm Tần.

Hoàng Hậu nhanh chóng lĩnh chỉ sắp xếp Dung Quý Nhân và Thuần Quý Nhân sang Đoan Nguyệt Cung.

Chu Thường Tại và Diệp Tần sang Lưu Ngọc Cung.

- Hoàng Hậu : Thần thiếp tuân mệnh!

Thái giám rời đi, ả đứng lên liếc xéo Y, buông lời mỉa mai...

- Hoàng Hậu : Đoan Quý Phi quả là cao tay!

- Y : Hoàng Hậu Nương Nương quá khen, thần thiếp còn không biết Hoàng Thượng sẽ truyền chỉ.

Mong Hoàng Hậu nhanh chóng sắp xếp, thần thiếp cáo lui!

Y vừa rời đi, Hoàng Quý Phi đập tách trà vỡ tan tành.

- Hoàng Quý Phi : Sau hôm té xuống hồ ả bị ma nhập rồi hay sao, đáng ghét!

Hoàng Hậu tức nói không nên lời, Y quay lại Diễm Linh Cung, cô ta không còn quỳ ở đó, cũng không ở trong Cung, có lẽ đi khóc lóc van xin Hoàng Thượng rồi.

Y cười khẩy sải bước về phòng của Dung Tần.

- Y : Tường Lam mau đi gọi kiệu cho Thuần Quý Nhân và Dung Quý Nhân.

Họ sẽ chuyển sang Đoan Nguyệt Cung.

Bảo các tỳ nữ dọn dẹp hai căn phòng gần phòng sách cho họ.

- Tường Lam : Nô tỳ sẽ làm ngay!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio