Edit: Bonnie
Khoe một chút thì vui, khoe nhiều chút thì vui nhiều lần.
Hạ Minh Ngọc đăng Weibo xong thì cầm điện thoại nhìn nhiều lần, hận không thể cho mọi người đều biết, chúc mừng rốt cuộc mình đã thành công bước vào cuộc sống hôn nhân.
Nhưng mà Đàm Khanh sắp đóng máy ở đoàn phim, Hạ thị cũng có một hạng mục hùn vốn sắp khởi động.
Lần này hai người đã sớm sắp xếp trước hành trình cả đi cả về, ngay cả máy bay đi về cũng đã hẹn từ trước.
Nói tóm lại.
Vừa nhận được giấy chứng nhận nóng hổi, còn chưa kịp làm gì, xế chiều hôm nay đã phải về nước.
Hạ Minh Ngọc khép lại lịch trình làm việc trong ngày mà Lâm Vũ gửi tới, như có điều suy nghĩ, tiếp đó nhìn về phía người yêu ngồi đối diện: “Khanh Khanh, sau khi trở về, anh định mỗi tuần trích ra một ngày đưa con trai đến công ty, để nó sớm quen thuộc với hoàn cảnh ở đó, cũng tiện dạy cho nó thích ứng với công việc ở công ty.”
Hai người vừa mới trở thành chồng – chồng hợp pháp quốc tế đang ngồi trong một cửa hàng McDonald’s rất lớn.
Đàm Khanh ngồi nghiêm chỉnh, nhanh chóng xúc một thìa kem tươi vị dâu.
Cắn thìa một hồi, mới phát ra tiếng nói chần chờ: “Thế nhưng nhóc con còn chưa tới bảy tháng ài…”
Hạ Minh Ngọc đưa tay lấy cái thìa Đàm Khanh đang ngậm trong miệng ra ngoài: “Tương lai nó sẽ là người thừa kế toàn bộ Hạ thị, anh hy vọng nó có thể xuất sắc hơn anh.”
Đàm Khanh: “…”
Không biết có chuyện gì xảy ra.
Luôn cảm thấy nhóc con có chút thảm.
Đàm Khanh tưởng tượng ra tư thế Đàm Kỷ Kỷ ngồi trêи ghế giám đốc, yên lặng nuốt khoai tây chiên trong miệng xuống: “Thật sao?”
Hạ Minh Ngọc khẽ gật đầu: “Đương nhiên.”
Quan trọng nhất là, chờ con trai tiếp nhận công ty.
Anh sẽ có càng nhiều thời gian để ở nhà với Đàm Khanh.
Hạ Minh Ngọc mưu tính sâu xa đào một cái hố cho nhóc con, sau đó bình tĩnh cầm cốc cà phê của McDonald’s lên, ngồi nghiêm chỉnh uống một ngụm: “Cà phê này cũng không tệ lắm.”
Đàm Khanh: Hở?
Đàm Khanh thành công bị lừa nắm lấy tay Hạ Minh Ngọc cũng uống một ngụm, chẹp chẹp miệng, ghét bỏ nói: “Cái này không phải chỉ là cà phê tan nhanh bình thường sao? Dễ uống chỗ nào chứ!”
Hạ Minh Ngọc lấy sữa bò giúp Đàm Khanh, lại uống thêm mấy hớp cà phê.
Ăn cơm trưa xong, vừa vặn đến thời gian lên máy bay.
Sau mười mấy tiếng bay, lúc về nước cũng đã là buổi chiều.
Vì để đưa Đàm Khanh về thẳng đoàn làm phim, lúc ở trêи máy bay Hạ Minh Ngọc đã trực tiếp ra lệnh cho máy bay đáp xuống bãi đỗ ở thành phố H.
Máy bay tư nhân luôn có tính riêng tư, ít nhất từ lúc hai người hạ cánh đến lúc rời khỏi sân bay, đều không gặp phải phóng viên bao vây.
Đã hơn nửa ngày từ lúc Hạ Minh Ngọc tung ra “tuyên bố” lên Weibo vào rạng sáng giờ trong nước ngày hôm qua, nhưng mà đến nay đám phóng viên vẫn chưa thể liên hệ với một người trong cuộc nào cả.
Càng đừng đề cập Hạ thị và Thịnh Kinh entertainment, nhân viên nào cũng giữ kín như bưng, trêи mặt viết đầy “tôi là ai tôi không biết đừng hỏi tôi”.
Weibo bất hạnh gặp một lượng truy cấp lớn giữa đêm đến mức tê liệt, dưới sự sửa chữa khẩn cấp của các lập trình viên, cuồi cùng sau hai giờ đã kết nối lại được một lần nữa.
Mà mới kiên cường không lâu, liền nghênh đón một đợt truy cập lớn của nhóm công nhân viên đang ở trêи đường đi làm.
Thế là.
Weibo vừa sửa xong đã phải nằm dưới gót sắt của quần chúng ăn dưa đợt tiếp theo.
Cuối cùng.
Đợi đến khi tất cả dân mạng nhìn thấy bài đăng của Hạ Minh Ngọc, đã sắp đến chín rưỡi sáng rồi.
Nửa giờ sau.
Hot search của Weibo đổi mới.
Đã kết hôn
Đã kết hôn chớ cue
Hai đề tài nhanh chóng đè ép tất cả tin tức của nghệ sĩ khác, trực tiếp leo lên hot search Weibo.
xxx: Làm chó đã rất khổ, vì sao sáng sớm đã phải ăn cẩu lương?
xx: Cẩu lương thật là thơm, bác không ăn để tôi ăn hì hì
xxxx: Đã kết hôn chớ cue ha ha ha ha cười ẻ, đây là đang cảnh báo mấy hot boy hot girl khác sao?
xx: Đúng là buồn nôn, hai thằng đàn ông có thể biết xấu hổ một chút hay không?
xxx: Cay mắt chó còn không biết xấu hổ đăng lên? Đồng tính luyến ái chết đi, buồn nôn!
xxxx: Hai người lầu trêи bị bệnh sợ đồng tính hả? Chết cười
xx: Nhưng mà Hạ đổng và Khanh Khanh thật là dũng cảm, tôi cho rằng bọn họ tối đa cũng chỉ dám vụng trộm yêu đương a a a tình yêu thần tiên này!
xxx: Chắc hẳn là chân ái… Nhưng mà Đàm Khanh không trả lời sao? Chỉ là ông chủ Hạ đơn phương tuyên bố? Nghi hoặc
xx: Weibo của Đàm Khanh đã rất lâu không lên bài, chắc là sẽ không trả lời đâu
xxxx: Ai biết có phải Hạ Minh Ngọc bị trộm nick hay không ha ha ha, Đàm Khanh da mặt dày thế nào chắc hẳn cả showbiz đều biết, nếu không thì sao Thịnh Kinh entertainment và Hạ thị còn không trả lời chứ?
xx: Đàm Khanh rác rưởi như thế vì sao còn chưa chết?
xxx: Khẩu nghiệp vừa thôi, gần đây antifans và fans của Nhiễm An Lạc bị vả mặt còn chưa đủ đau hay sao? Sưng hết lên rồi kìa kkkk
xx: Chuẩn, có phải chờ đến lúc An Lạc ca ca của mấy đứa bị kiện thì mới hài lòng không?!
Chiếc Bugatti màu cam mà Hạ Minh Ngọc đưa cho Đàm Khanh dừng ở bãi đỗ xe trong sân bay.
Sau khi hai người hạ cánh, Hạ Minh Ngọc liền tự mình lái xe đưa Đàm Khanh đến đoàn làm phim.
Chuyện Đàm Khanh đóng vai ba của “Huyền Vũ” cơ bản không phải là bí mật, cộng thêm mấy ngày nay hắn xin nghỉ phép ra ngoài.
Tất cả phóng viên có kinh nghiệm đều có thể đoán được đại khái, cách có khả năng tóm được Đàm Khanh nhất chính là ôm cây đợi thỏ ở đoàn làm phim.
Chính vì vậy.
Bên ngoài phim trường bình thường đã đủ kín người lại có thêm không ít phóng viên của các tạp chí lớn và blogger ngồi xổm mấy giờ.
Đến khi chiếc Bugatti màu cam xuất hiện ở cửa phim trường, gần như tất cả phóng viên đều giơ máy ảnh trong tay lên.
Lần trước chiếc Bugatti bản giới hạn này đã trở thành tiêu điểm ở phim trường, về sau bị dân mạng đào ra là xe của Hạ Minh Ngọc.
Như vậy nếu là xe của Hạ Minh Ngọc, người ngồi ghế lái phụ—
Ngay lúc đám phóng viên đang thế thốt phải là người đầu tiên chụp được bức ảnh rõ nhất trong xe, chiếc Bugatti kia liền dừng lại.
Cửa xe mở ra.
Hạ Minh Ngọc xuống xe trước, sau đó đi đến bên phía Đàm Khanh, mở cửa xe ra cho hắn.
Cửa xe Bugatti này có hướng mở ra khác với xe bình thường, là từ dưới nâng lên, giống như một cặp cánh chim mở ra, càng tôn lên đường cong thân xe đẹp mắt.
Đàm Khanh dụi dụi mắt, từ trêи xe nhảy xuống.
Ngáp một cái, suýt nữa ngậm luôn cả micro vào miệng.
Đám phóng viên đã đợi rất lâu liền bu lại trước khi Hạ Minh Ngọc xuống xe, rất nhanh đã vây quanh hai người đến mức không hề lọt gió.
Bảo vệ phim trường chạy tới rất nhanh, tạo thành một khoảng đất trống không lớn không nhỏ cho Hạ Minh Ngọc và Đàm Khanh, đảm bảo tránh khỏi việc bị đám người chen chúc xô đẩy mà bị thương.
Hạ Minh Ngọc tiện tay nhận lấy một cái micro, dùng tay thử âm lượng mới nói: “Các vị, tôi biết mọi người đã đợi ở đây thật lâu, cho nên mới cùng người yêu xuống xe chào hỏi mọi người.”
Đại khái là đã quen thuộc với việc ra lệnh, bình thường lúc Hạ Minh Ngọc nói chuyện luôn có một cảm giác xa cách lại lạnh nhạt.
Đàm Khanh rất ngoan ngoãn đứng bên cạnh Hạ Minh Ngọc, buồn ngủ nhìn bốn phía một chút, sau đó nhấc móng vuốt lên, quơ quơ giống như mèo cầu tài: “Ờm, chào buổi sáng mọi người.”
Đám người: “…”
Thật là câu chào hỏi rất qua loa.
Cố tình Hạ Minh Ngọc lại như hoàn toàn không cảm thấy cách chào hỏi này của Đàm Khanh có vấn đề gì, còn thuận tiện đưa tay giúp Đàm Khanh kéo lại áo khoác trêи người, sau đó nhẹ nhàng tới gần bên tai Đàm Khanh: “Có lạnh không?”
Đàm Khanh còn chưa kịp điều chỉnh đồng hồ sinh học, ánh mắt mơ màng, lắc lư nửa ngày mới lắc đầu: “Tui buồn ngủ quá nha…”
Hạ Minh Ngọc vuốt vuốt đầu Đàm Khanh, đưa hắn vào trong xe một lần nữa, đóng cửa thật kỹ, sau đó đứng thẳng người.
Đám phóng viên vừa bị Hạ Minh Ngọc và Đàm Khanh đột nhiên xuống xe cắt đứt mạch suy nghĩ, cuối cùng đã hản ứng lại, giơ micro về phía Hạ Minh Ngọc.
Lại không dám hỏi câu quá mức bén nhọn, trong phút chốc léo nha léo nhéo ầm ĩ.
Cuối cùng vẫn Hạ Minh Ngọc giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, nói vào micro: “Cái gì nên nói tôi đã nói rất rõ trêи Weibo rồi, không còn gì muốn bổ sung nữa.”
Anh hơi dừng lại, khách khí nói: “Các vị vất vả rồi, sau này chi nhánh của Hạ thị ở thành phố H sẽ phái người tới mời mọi người ăn cơm.”
Vì để đưa Đàm Khanh về khách sạn đoàn làm phim ngủ lại, Hạ Minh Ngọc chỉ có thể lái xe đến phim trường.
Nói xong, còn chưa đi được hai bước.
Đã nghe thấy trong đám người người sau lưng truyền đến câu hỏi: “Vậy Hạ tiên sinh, hôn nhân trong nước là không hợp pháp! Xin hỏi ngài có tổ chức hôn lễ ở trong nước cho Đàm Khanh không? Có mời mọi người đến tham gia không?”
Hạ Minh Ngọc còn chưa kéo cửa xe ra, nghe vậy thì xoay người, nhận lấy micro một lần nữa: “Xin chào, là vị nào đặt câu hỏi về hôn lễ?”
Đám phóng viên trầm mặc, chắc là sợ Hạ Minh Ngọc bị chọc giận tại chỗ.
Trong nháy mắt đám người đã yên tĩnh hẳn lại.
Người vừa mới lớn tiếng hỏi cũng mất tăm, có vẻ như dù bị đánh chết cũng sẽ không thừa nhận.
Hạ Minh Ngọc híp mắt, dường như cũng không tức giận, chỉ là kiêu ngạo nói: “Vốn muốn mời phóng viên đưa ra vấn đề này đến tham gia hôn lễ của tôi và Đàm Khanh, nếu ở đây đã không có ai thừa nhận, vậy thì không mời nữa.”
Đám người: “…”
“Về phần hôn lễ.”
Hạ Minh Ngọc dừng hai giây, sau đó nhẹ nhàng cười, “Đương nhiên. Tôi sẽ tổ chức lễ cưới với Đàm Khanh ở trong nước. Lúc Đàm Khanh đồng ý kết hôn với tôi, tôi đã hứa sẽ cho em ấy một hôn lễ trêи bãi cỏ lớn nhất, khó quên nhất trêи thế giới rồi.”
Cùng với đám phóng viên ở hiện trường phát trực tiếp, mỗi một câu của Hạ Minh Ngọc, tính cả vẻ dịu dàng trêи mặt cùng được truyền lên mạng, càng tô điểm thêm cho hot search.
xxx: Hôn lễ trêи bãi cỏ hức hức, tui là một quả chanh tinh.
xx: Tôi và bác cùng ngồi dưới cây chanh, chua quá QAQ
xxxx: Hạ tiên sinh thật sự rất yêu Khanh Khanh, lúc nói đến Đàm Khanh trong mắt còn có ánh sáng oa oa oa mị khóc đây!
xxx: Cho xin một Hạ Minh Ngọc đi mà a a a!
xxxx: Mặc dù nói vậy không tốt lắm, nhưng mọi người xem còn phải Khanh Khanh đang biểu diễn gà con mổ gạo trong live stream hay không…
xx: Tui cảm thấy tối hôm qua có lẽ Khanh Khanh nhà tui bị Hạ cầm thú giày vò thảm rồi, đau lòng con tui!
xxx: Con à! Mẹ còn dài còn lâu hơn cả Hạ Minh Ngọc a a a! Mẹ có thể —!
xxx: Trêи mạng không phải vùng đất ngoài vòng pháp luật, mấy chị em lầu trêи mau nhìn ông chủ Hạ một chút, đình chỉ suy nghĩ nguy hiểm của mấy chị lại đi!
Dù sao khác với Đàm Khanh là nghệ sĩ, cho dù đám phóng viên có to gan thế nào cũng không dám làm khó dễ Hạ Minh Ngọc.
Chỉ sau một hồi, đám phóng viên đã thi nhau tản đi, nhường ra một con đường.
Lần đầu tiên bị lệch đồng hồ sinh học, Đàm Khanh hoàn toàn không thể điều tiết được bằng Hạ Minh Ngọc thường xuyên đi công tác.
Đến khi anh đối phó với đám phóng viên trở lại trong xe, Đàm Khanh đã vô cùng đáng thương nằm trêи ghế lái phụ ngủ thϊế͙p͙ đi.
Hạ Minh Ngọc cởi áo khoác ra trùm lên cho Đàm Khanh, trực tiếp lái xe đến trước cửa khách sạn.
Nhân viên bãi xe nhanh chóng lễ phép tới hỗ trợ mở cửa xe.
Hạ Minh Ngọc đi xuống, đang muốn đưa chìa khoá cho nhân viên.
Vừa mới nghiêng người.
Liền thấy Kỷ Yến Tu đi ra khỏi cửa khách sạn.
Sắc mặt Hạ Minh Ngọc bỗng nhiên nghiêm túc: “Sao anh lại tới đoàn làm phim?”