Một con ác ma không biết là kẻ thù hay đồng minh đang trong tâm trí và cơ thể của Nguyệt Tử họ không có can đảm để thử, dù làm chuyện gì họ cũng sẽ thử nhưng riêng về chuyện liên quan đến cậu họ sẽ không can đảm mà làm thử khi thành công không quá %.
Linh Ly :" Tôi thấy rất lạ khi cái bóng đó lại xuất hiện ở tâm trí của Nguyệt Tử, tôi không biết cậu ấy đang đối mặt hay che dấu bí mật gì. Nhưng theo thời gian nó sẽ lún sâu vào khó có thể thoát ra được. Các anh hiểu tôi nói gì chứ" cô đưa mắt nhìn người trong phòng như lời nhắc nhở.
Dương Lâm nhìn cô:" Nếu như cái bóng đó suất hiện vậy Nguyệt Tử em ấy sẽ ở đâu?" cô có chút lưỡng lự nói:" Nguyệt Tử cậu ấy sẽ bị nhốt ở một nơi tối trong một cái lòng kính khó mà có thể thoát ra ngoài" nghe cô nói xong tất cả nhíu mày kể cả chính cô.
" Có một cách không để chuyện đó xảy ra đừng để Nguyệt Tử cậu ấy kích động quá mức, sức mạnh của cậu ấy rất đặc biệt nên rất dễ mất kiểm soát. Một khi một đả kích đã có thể làm cho cậu ấy nổi điên mà để cái bóng kia nắm giữ cơ thể" điều cô nói là đúng sức mạnh của cậu là một bí mật không thể giải đáp, sức mạnh có thể đối đầu mọi thứ một sức mạnh ai cũng hằn mong ước.
Một sức mạnh như vậy có trong tay không khác gì con mồi ngon lành của con người cả, một con mồi béo bở trước mắt không ai là không thèm nó.
Dương Thần:" Vậy điều ta cần làm là để em ấy tránh xa những thứ làm cho em ấy kích động nhưng là gì mới được" Cô thở một hơi nói:" Đừng để cậu ấy nhìn thấy các anh hay những người mà cậu ấy có quan hệ bạn bè hay gì đó bị thương hay là thiệt mạng vì đó là đả kích lớn nhất để có thể đưa cái bóng kia ra ngoài thay vì chính cậu ấy đối mặt với nó"Mọi người im lặng được cái này họ làm được chỉ cần không cho em ấy chiến đấu hay gì thì sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.
Mọi người điều hiểu những gì cô nói ( còn các bạn thì sao? hiểu những gì Linh Ly nói chứ?), một tiếng ' cạch' vang lên cánh cửa phòng ngủ mở ra. Chí Hạo nhìn Bảo Kim đang xoa mắt nước ra ngoài cùng với Ragdoll y tiếng đến bế Bảo Kim lên:" Sao con không ngủ thêm một chút" Bảo Kim mơ hồ nói:" Baba baba" Chí Hạo vỗ về Bảo Kim.
Nhìn các anh và Linh Ly:" Tôi đưa bé con đến chỗ em ấy" Mọi người gật đầu, y nhìn Nghi Tĩnh nói:" Cậu cũng đi theo tôi hai người tốt hơn một" Nghi Tĩnh nhanh chóng theo sau Chí Hạo đến phòng của cậu.
Trên đường đi gặp bao nhiêu ánh mắt của người trong căn cứ nhưng là ánh mắt của các thành viên tổ chiến đấu, Trình Đăng cũng ở gần chỗ cậu đang dưỡng thương khi nhìn thấy hai người và một đứa bé trên tay thì đã biết. Trình Đăng nhìn xung quanh có một thứ gì đó làm cho hắn nhíu mày, một con sâu bọ dám đến nơi này? Triệu Tính bên cạnh cũng thấy rõ anh nhíu mày tên đó làm cái quái gì ở đây?.
Tên đó không ai khác là Chanh Mẫn tên này cũng là dị năng gì đi hệ thủy, căn cứ có rất nhiều dị năng giả hệ thủy không cần thiết phải có tên này. Chanh Mẫn đang theo sao hai anh vì tên này muốn biết đứa bé ra sau có phải rất giống với con mụ 'đàn bà' đã sinh nó ra hay không, trong mắt tên này hiện lên tia căm thù cùng sát ý hướng về bé con Bảo Kim.
Như Bảo Kim cảm nhận được sát ý tay nắm áo của Chí Hạo khóc òa lên làm cho y không biết phải làm sau, mai mắn Tô Bảo đến kịp đỗ dành bé con Tô Bảo nhỏ giọng hỏi:" ai ức hiếp con?'' Bảo Kim nức nở:" Có... có thứ gì đó rất đáng sợ đang nhìn con oa oa" Tô Bảo liếc nhìn xung quanh tìm được ánh mắt nhìn Bao Kim đầy sát khí Tô Bảo như nổi điên đây là con của đại tẩu tên khốn đó dám nhìn con của đại tẩu bằng ánh mắt đầy sát ý như muốn giết bé con.
Tô Bảo như muốn tiến đến đánh cho tên khốn Chanh Mẫn cho đến chết nhưng Triệu Tính biết được nhanh chóng ngăn cậu lại:" Không được manh động chờ tên đó lồi đuôi chúng ta sẽ giết hắn cũng không muộn" Nghe vậy Tô Bảo mới dừng lại nhưng giây sau tên đó lại giả vờ ngã đụng trúng Tô Bảo và chạm rất mạnh xém chút nữa là Bảo Kim ngã từ trong lòng Tô Bảo xuống đất. Tô Bảo tức điên muốn đánh tên đó tên đó lại giở trò:" Xin... xin lỗi... em không cố ý...xin lỗi... hức...oa..oa" tên Chanh Mẫn khốn khiếp một bóng hình lướt qua cho tên Chanh Mẫn một bạt tay 'CHÁT' tên đó như không tin vào mắt mình nhìn Ân Ngọc trước mắt. Mọi người hút một ngụm khí lạnh nhìn cô, cô dùng ánh mắt nhìn những thứ dơ bẫn nhìn Chanh Mẫn nói:" Tên rác rưởi cũng không bằng như ngươi không có tư cách bước vào nơi này cũng không có tư cách lên tiếng mà khóc ở đây" Chanh Mẫn sờ lên má mình bắt đầu sự nghiệp bạch liên hoa của mình :" Hức hức... em xin lỗi em thật sự không cố ý hức" tên đó càng khóc càng lớn.
Tên đó không tin ai cũng trơ mắt nhìn tên đó khóc, một giọng nói vang lên:" Tiểu Chanh em làm sao vậy?" đó là anh họ của Chanh Mẫn. Chanh Mẫn đưa mắt nhìn anh khóc òa lên, anh họ của Chanh Mẫn tên là Mặc Nhiên là đội phó số của căn cứ. Đội số hai do Dương Lâm đảm nhận rèn luyện, Mặc Nhiên là một thành viên được lòng tin của mọi người trong đội, là một đội phó có trách nhiệm với những gì mình làm.Không ngờ lại có tên em họ bạch liên hoa này thật không mai chút nào.
Mặc Nhiên nhìn Chanh Mẫn khóc kế bên có chút không hiểu chuyện gì xảy ra, tùy nói y là một người có trách nhiệm nhưng chuyện này y không hiểu thì làm sau mà chịu trách nhiệm đây, y nhìn đứa em họ của mình có chút muốn tránh đi y không thích đứa em họ này suốt ngày cứ khóc lể nể không để cho y làm chuyện gì ra hồn cả.
Ân Ngọc nhìn Mạc Nhiên nói:" Mặc đội phó tôi mong anh quản đứa em họ ngu ngốc này của anh, đừng để tôi thấy tên em họ của anh đến gần bọn tôi và đứa bé" Mặc Nhiên đưa mắt nhìn đứa bé đang khóc trong lòng của Tô Bảo ngạc nhiên thật giống.
Mặc Nhiên nhìn Ân Ngọc gật đầu:" Đây là lần cuối tôi ra mặt cho em họ Chanh Mẫn sẽ không còn lần nào tôi ra mặt vì nó nữa" nói xong y cuối đầu rời đi. Không quan tâm đến tên Chanh Mẫn nữa.
Chanh Mẫn trong lòng thầm rủa đưa bé kia chết đi cho rồi, nhưng điều tên này muốn đã xong đã thấy mặt đứa bé nhìn đứa bé cũng biết con mụ 'đàn bà' kia khuôn mặt đã ra sau. Trong lòng Chanh Mẫn sinh ra hận thù
Tô Bảo vỗ về Bảo Kim nhưng lại không nín khóc, cậu không biết phải làm sau. Ân Ngọc nhanh chóng bế Bảo Kim vỗ về nhanh chóng nín khóc. Ân Ngọc nhìn Bảo Kim nói:" Đi thôi đi đến chỗ Baba con" Bảo Kim bây giờ yên tĩnh.
Nó muốn gặp Baba nó rất nhớ Baba muốn ở bên cậu.
Chí Hạo và Nghi Tĩnh đang suy tính gì đó trong mắt hiện lên một tia man rợn.
________________________________________________
Mặc Nhiên có mái tóc xanh lá là đôi mắt lục bảo thân hình cao lớn m một con người trong tình trọng nghĩa. Khuôn mặt y rất cuốn hút cả nam lẫn nữ, y rất dịu dàng mọi người cũng biết qua lời nói của y rồi đúng không