Sau hai tháng hai người ở cùng nhau trải qua những chuyến đi gặp những Monster khác nhau thu thập được kha khá thông tin về bọn chúng, hai người dần trở nên thân thiết không thế tách rời nhau như hai chị em ruột thịt.
Nguyệt Tử đã mở lòng đối với Thẩm Yến, Thẩm Yến rất vui mừng khi cậu mở lòng đón nhận mình. Hai người hôm nay sẽ đi đến một thành phố nhỏ bị những con Monster chiếm lấy, theo thông tin họ biết được ở đó không còn ai sống cả. Họ nhanh chóng đến nơi đó, trên đường đi gặp rất nhiều Monster và nguồn năng lượng của mảnh vỡ đang trở nên rõ ràng.
Hai người rất nhanh đã đến đó, Thẩm Yến và cậu nắp ở một góc nhỏ quan sát xung quanh. Thẩm Yến nhìn từ xa thấy một nhà trọ có bóng người thì có chút giật mình nhìn về phía cậu nhỏ giọng nói:" Ở bên kia có người" Cậu nhíu mày khi nghe được lời của Thẩm Yến đáng lẽ nơi này được quân đội đến và đưa những người chạy nạn đi rồi mới phải hay những vấn cứ nhớ có thể tìm thấy họ sao có thể có người ở đây được chứ. Cậu nhìn căn trọ thật sự có bóng người, cậu :" Chị ở lại đây em qua đó xem xét" Thẩm Yến gật đầu:" Được, nhớ cẩn thận"
Cậu nhanh chóng đến căn hộ những con Monster không có ở đây chắc hẳn là đi săn mồi ở đâu đó, cậu nhỏ giọng nói:" Mở cửa tôi là con người" Một chốc sau cánh cửa mới mở ra cậu nhìn thấy người con trai hình như là sinh viên đại học bằng cái thì phải. Cậu tiếng vào bên trong hai người kia cảnh giác nhìn cậu, cậu đưa mắt nhìn xung quanh:" Các tên gì? Ở đây bao lâu rồi?".
" Tôi là Quả Tuấn bên cạnh là Cố Hy ba người bọn tôi ở đây được bốn tháng"Quả Tuấn trả lời. Cậu lập lại:" Ba người? Vậy người thứ ba đâu?" Cố Hy nhanh nhạy nói:" Cậu ấy nói đi tìm vật tư ngày nay chưa thấy về" Cậu bất giác nắm chặt lòng bàn tay nhìn hai người nói:" Có biết cậu ta đến đâu tìm vật tư không?"
Quả Tuấn :" Siêu thị xxx cậu ấy ở đó" Cậu quay người ra ngoài ra hiệu Thẩm Yến đến đây, Thẩm Yến nhanh chóng đến chỗ cậu. Cậu nhìn Thẩm Yến với hai người kia nói:" Ba người nhớ giữ an toàn cho mình, còn người kia tôi sẽ tìm" Nói xong cậu đi mất.
Để lại Thẩm Yến ngơ ngạc nhìn hai đứa sinh viên đại học này, Thẩm Yến uất ức nói:" Này hai đứa, hai đứa Brit mình rất mai mắn khi được em ấy cứu không?"Quả Tuấn và Cố Hy khó hiểu nhìn vô, Thẩm Yến cũng đành thở dài.
Còn Nguyệt Tử cậu phóng nhanh về phía siêu thị mà Quả Tuấn nói, Eni dẫn đường tắt nên rất nhanh đã tới không gặp bất cứ con Monster mạnh nào cả.
Cậu đứng trước cửa siêu thị cảm nhận được bên trong ổn lạnh, tại sao tên đó lại đến đây tìm vật tư cơ chứ cậu đảo mắt nhìn xung quanh cũng hiểu được phần nào. Nhìn trên giang hàng không thấy một cái gì chỉ là một chỗ trống không. Chắc hẳn đã có người đã lấy đi vật tư bên ngoài này nên cậu ta mới vào tận bên trong khá khen cho lòng dũng cảm của cậu ta đấy dám bước vào lãnh địa của một Monster đang dần lớn mạnh.
Cậu cất bước vào trong yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng tim chính mình đang đập, cậu cẩn trọng nhìn xung quanh cậu. Không có gì bất thường cả cậu cất bước vào bên trong siêu thị. Khi cậu vừa bước vào những con mắt phát sáng ở trê trần nhà nhìn chằm chằm hướng cậu đi, cậu cứ thế mà bước thẳng vào trong.
Khá kì lạ khi không có một con Monster ở xung quanh đây, cậu tiến vào một căn phòng to lớn của siêu chắc là nơi đang làm thì phải khá mới dù tháng đã trôi qua và tất cả mọi thứ đã dừng hoạt động của nó.
" Kót két ~" từ đằng xa vòng đến chỗ cậu, những tiếng đánh nhau những tiếng lốp bốp như có thứ gì ở trên cao rồi xuống. Cậu chạy thẳng vào bên trong nơi có tiếng động nhìn trong bóng tối một con người đang chiến đấu với thứ gì đó, cậu ngẩn đầu ngạc nhiên nhìn trên trần nhà của siêu thị những con thằng lằng to khủng khiếp đang ở trên đó.
Nếu nói vậy những con thằng lằng này đã đi theo cậu từ lúc cậu vào bên trong à không là từ lúc cậu đặt chân vào cái siêu thị khốn khiếp này, lo suy nghĩ có một con thằng lằng ở phía sau há to mồm muốn ăn cậu. Cậu lập tức né tránh, đến chỗ con người kia.
Người kia nhìn thấy cậu thì có giật mình nhưng nhanh chóng cùng cậu phối hợp danh bại những con Monster kia. Hai người giải quyết nhanh chóng.
Người kia nhìn cậu hỏi:" Cậu là ai? Sao lại ở đây?" Nguyệt Tử không trả lời mà hỏi lại:" Mạnh như vậy sao lại ở nơi này suốt hai ngày?"
Mạc Nhiên nhìu mày nhìn Nguyệt Tử đưa cánh tay cho cậu xem có một vết cắn do một con Monster gây ra cho y, theo y biết y sẽ biến thành bọn chúng y không thế để bạn của mình gặp nguy hiểm được. Cậu nhìn vết thương ngẩn ngơ gì vậy sao mảnh vỡ lại ở trong đó vậy?? Eni không nói có chuyện này.
Cậu nhíu mày tiến đến nắm lấy tay bị thương của Mạc Nhiên, Mạc Nhiên muốn né đi nhưng bị cậu nhanh chóng bắt được. Cậu xem xét vết thương chắc là bị cắn được tiếng thì phải nỗ đang loanh ra từ từ, cậu lôi kéo Mạc Nhiên đến một căn phòng để y ngồi trên giường kính thì bên cạnh xem xét vết thương.
' Eni có cách trữa trị không?' Cậu đang trong tìm thức họ Eni.
' Chủ nhân, đó là bị Monster cắn sẽ rất khó để trửa trị nó cần rất nhiều máu' Eni nhanh chóng đáp lời đừng nói chủ nhân của nó lại cứu người nữa đấy nhé.
' Lấy máu của ta Eni' Cậu nhíu mày nói Eni hoảng hốt phản bát nói ' Chủ nhân ngài đang hại chính mình đấy ngài biết không' ở thời điểm này mà mất máu có khác gì là một con mồi béo bở của bọn Monster không chứ nó thật sự không hiểu chủ nhân nó lại làm như vậy.
' Eni làm đi' Cậu lạnh nhạt nói Eni không muốn nhưng phải làm.
Ánh sáng bao trùm lấy hai người, cậu nói với Mạc Nhiên:''Nhắm mắt lại" Mạc Nhiên nhanh chóng nhắm mắt lại. Máu của Nguyệt Tử dần chuyền qua cho Mạc Nhiên.
Y cảm thấy có gì đó đang chảy trong người của mình vừa ấm nóng lại mạnh mẽ, y thả lỏng cơ thể cảm nhận nó.
Sắc mặt của cậu trắng bệch khi chuyền máu cho Mạc Nhiên xong, máu của cậu khác với mọi người nó có sức mạnh tràn đày thật không ngờ cậu lại chuyền nó cho người xa lạ này.
Nhanh chóng cậu lấy mảnh vỡ từ trong vết thương của y ra vết thương cũng dần khép lại, chắc hẳn là do máu của cậu đang phát huy tác dụng của nó.