chương .
Tiến tố đóng phim!Bước chân Lâm Tử Nhiên chợt dừng, biểu tình đọng lại trên mặt.Quý Sâm tiến lên một bước.Lâm Tử Nhiên lùi lại một bước.Cậu đứng đó, xấu hổ nhìn Quý Sâm, cố sức trừng mắt, anh, anh đừng có qua đây!Quý Sâm bình tĩnh nhìn Lâm Tử Nhiên, vẻ mặt thanh niên hốt hoảng vô thố, con ngươi đen láy trừng mắt nhìn mình, có chút bất an cắn chặt môi, như thể chính mình khiến cậu thập phần khó xử.Quý Sâm không khỏi thở dài.Cũng không thể trách Lâm Tử Nhiên, là hắn nóng vội, hiện tại Lâm Tử Nhiên không nhớ rõ hắn là ai, trong mắt cậu chỉ gặp qua hắn vài lần, thêm chút lòng cảnh giác cũng có thể lý giải, hành động của mình xác thật có chút khiến người khác hiểu lầm.Chỉ là..Ánh mắt Quý Sâm trở nên phức tạp.Vẻ mặt Lâm Tử Nhiên xấu hổ, một tay xách bao nilong, tay còn lại cầm que nướng, tình cảnh này thấy thế nào cũng không thích hợp nói mấy loại giao dịch...!Nhưng nếu Quý Sâm lần nữa đưa ra yêu cầu, mình có nên đáp ứng anh ấy không..Lý trí nói cho cậu biết, như vậy không thích hợp.Nhưng mà vì sao nội tâm có chút chờ mong, không muốn từ chối.Trái tim đập thình thịch loạn xạ, Lâm Tử Nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, khẽ cắn môi, lấy hết can đảm mở miệng nói: “Anh tìm em có việc gì?”Quý Sâm: “Miệng đầy dầu mỡ, em lau miệng đi.”Lâm Tử Nhiên: ???Cậu ngây người ngẩn ngơ một lúc, sau đó khuôn mặt đỏ bừng! Cái này không phải lỗi của cậu, ai bảo anh đến không đúng lúc! Lâm Tử Nhiên luống cuống tay chân, lúc này mới nhớ ra trên người mình không mang khăn giấy.Đúng lúc này một bàn tay thon dài duỗi qua đưa khăn giấy tới trước mặt cậu.Lâm Tử Nhiên: “…..”Phàm là người có cốt khí thì sẽ không chịu được sự sỉ nhục này, ngàn lần đừng lấy khăn giấy của hắn!Lâm Tử Nhiên trầm ngâm vài giây, yên lặng nhận lấy khăn giấy lau miệng.Cậu hít một hơi thật sâu, nhìn Quý Sâm như lâm đại địch, hừ lạnh một tiếng: “Rốt cuộc anh có chuyện gì?”Quý Sâm nhìn bộ dáng buồn bực của thanh niên, trong mắt hiện lên ý cười, hắn đè x uống khóe môi hơi cong lên, lúc này mới chậm rãi mở miệng: “Hôm nay Cố đạo liên lạc với em đúng không?”Lâm Tử Nhiên mở to hai mắt, cho nên, quả nhiên anh biết chuyện này!Cuối cùng cũng vào vấn đề chính, chẳng lẽ hôm nay anh tới đây là để nói điều kiện với tôi? Ví như tôi không đồng ý, anh sẽ không cho tôi vai diễn linh tinh?Cậu đã chuẩn bị sẵn sàng, kết quả nghe thấy Quý Sâm nói: “Cố đạo chọn em là vì thực lực của em, ông ấy lựa chọn không liên quan gì đến anh hay với bất kỳ ai.
Anh chỉ đưa cho em một cơ hội, nhưng kết quả là tự em tranh thủ cho mình, huống hồ anh cũng sẽ không dùng điểm này đế áp chế em, anh hy vọng em có thể hiểu được điểm này.”Lâm Tử Nhiên: “…..”Ồ, hóa ra anh sẽ không áp chế tôi, không biết tại sao, thế nhưng có chút thất vọng.Quý Sâm nhìn hai tròng mắt tràn đầy mờ mịt của Lâm Tử Nhiên, nghiêm túc nói: “Tuy anh thích em, nhưng nếu em không muốn, anh tuyệt đối sẽ không ép buộc em, hơn nữa anh muốn nói với em rằng....!Là một diễn viên, nên dùng thái độ nghiêm túc chuyên nghiệp đối với sự nghiệp của mình, nếu chính em không muốn nỗ lực, vậy có thể tùy ý từ bỏ; như vậy mãi mãi không bao giờ thành công, mà anh cũng sẽ khinh thường hành vi của em.”Lâm Tử Nhiên nghe đến câu cuối cùng, trong lòng chấn động, ánh mắt hoảng hốt trong giây lát.Quý Sâm nói không sai, chính mình vẫn luôn lo lắng có phải hắn muốn tiềm quy tắc chính mình hay không, thậm chí sinh ra dao động với việc có nên diễn xuất hay không...!Nhưng mà, đây rõ ràng là cơ hội rất quan trọng, đối với một sinh viên hệ diễn xuất mà nói, có lẽ đây là một cơ hội để thay đổi vận mệnh, nhưng mà cậu quá mức tùy hứng; rõ ràng Cố đạo đã nói đáp án cho cậu nghe, nhưng cậu vẫn cứ do dự.Quả thật không nên!Lâm Tử Nhiên hiểu mục đích Quý Sâm tới đây hôm nay, hắn khuyên cậu đừng từ bỏ, tuy trước đó cậu từ chối hắn, nhưng hắn vẫn tới đây khuyên cậu.Sao mình có thể tùy hứng như thế?!Nói về việc tiềm quy tắc, là chuyện người tình ta nguyện, vốn dĩ Quý Sâm cũng không ép buộc cậu.Huống hồ, tới tới lui lui vạn bước mà nói, Quý Sâm thực sự có ý tứ với mình, khụ khụ, thì đó cũng không phải là vấn đề gì lớn.Cuối cùng Lâm Tử Nhiên suy nghĩ kỹ càng, hạ quyết tâm tiến tổ đóng phim!Nhưng cậu tuyệt không thừa nhận rằng mình làm lớn chuyện, Quý Sâm còn tới khuyên mình nữa, sự tình mất mặt như vậy không thể thừa nhận! Lâm Tử Nhiên hất cằm, hừ một tiếng nói: “Ai, ai nói em muốn từ bỏ, em đã đáp ứng Cố đạo rồi!”Động tác nhỏ của Lâm Tử Nhiên sao có thể qua được mắt Quý Sâm, hắn lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, bất quá hắn rất vui khi Lâm Tử Nhiên có thể nghĩ thông suốt.Hơn nữa cậu vẫn giữ bộ dáng hắn quen thuộc từ trước đến nay, tuy cũng sẽ có lúc mâu thuẫn, có lúc do dự hay rối rắm… Nhưng kỳ thật cậu sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, cố chấp vượt quá sức tưởng tượng của hắn.Hơn nữa khi đó, chính mình có khi ngược lại hy vọng cậu đừng nghiêm túc như vậy, ngẫu nhiên có thể từ bỏ một chút.Quý Sâm tự giễu nhếch khóe miệng, liếc mắt nhìn Lâm Tử Nhiên một cái thật sâu, tuy vừa rồi hắn nói lời lẽ chính đáng nhưng hắn thật sự không có chút tư tâm nào sao?Muốn đóng phim cùng Lâm Tử Nhiên.Cột cậu vào bên cạnh hắn.Đây là tư tâm của hắn.Chẳng qua có một số việc không thể nóng vội, Quý Sâm áp dòng suy nghĩ xuống lồ ng ngực, khuôn mặt dịu dàng hơi mỉm cười: “Nếu đã như vậy thì tốt, là anh lo lắng nhiều rồi.”Nói xong xoay người rời đi, sạch sẽ lưu loát.Lâm Tử Nhiên nhìn theo bóng dáng Quý Sâm rời đi, hơi dừng lại, xách que nướng trở về ký túc.Trác Vũ vẫn đang chơi game.Lâm Tử Nhiên ném xiên que đến trước mặt hắn, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho mẹ mình.Điện thoại rất nhanh được bắt máy.Giọng nói dịu dàng của mẹ Lâm truyền đến: “Bảo bối Nhiên Nhiên của mẹ làm sao vậy, gọi trễ như vậy là có chuyện gì sao? Ngày mai mẹ làm món thịt kho tàu mà con thích nhất nhé.”Lâm Tử Nhiên nghe vậy cảm thấy có chút áy náy nói: “Mẹ ơi, ngày mai con không về.”Mẹ Lâm nói: “Sao vậy?”Lâm Tử Nhiên nói: “Gần đây con tham gia thử vai một bộ phim điện ảnh, được thông qua rồi, kỳ nghỉ hè này tiến tổ đóng phim nên không về nhà được.”Mẹ Lâm kinh hỉ nói: “Con đi đóng phim, thật tốt, không về cũng không sao, ba mẹ bớt chút thời gian xem phim của con.”Lâm Tử Nhiên rất cảm động nói: “Vâng.”Cậu hàn huyên cùng mẹ một hồi rồi cúp máy, chống hai tay ra sau đầu, ngả người xuống giường.Cậu, Lâm Tử Nhiên, một sinh viên năm , vì ôn thi mà trọc đầu, vì học phần mà chơi game, một học tra cá mặn sống qua ngày ——Lại sắp tiến vào đoàn làm phim!………………Quá trình ký hợp đồng diễn ra thập phần suôn sẻ, mấy ngày nay Lâm Tử Nhiên chưa gặp lại Quý Sâm.Quý Sâm thật sự nói được làm được, không gọi điện cũng không nhắn tin cho cậu, Lâm Tử Nhiên bỗng có chút tức giận; thích cái gì chứ, nói không theo đuổi quả thực không theo đuổi nữa, quả nhiên là gạt người!Kẻ lừa đảo!Rất nhanh đoàn làm phim tổ chức nghi thức khởi động máy, Lâm Tử Nhiên mới gặp lại Quý Sâm lần nữa.Quý Sâm mặc đồ bình thường nhưng bộ dáng khí chất đứng đầu, chỉ lười biếng tùy ý đứng đó, phảng phất như một vị công tử nho nhã tự phụ.
Danh khí hắn cao nhất đoàn làm phim, vô luận đi tới đâu đều chúng tinh phủng nguyệt vây quanh, thực sự làm người không thể xem nhẹ.Nhìn đám người vây xung quanh Quý Sâm, Lâm Tử Nhiên chậc chậc hai tiếng, xã hội tràn ngập thế lực này.Cậu mới lười đi xem náo nhiệt, ngồi chơi ở một bên, thuận tiện nói chuyện với người bên cạnh.Buổi tối đạo diễn mời người đoàn làm phim ăn tối cùng nhau, tuy Lâm Tử Nhiên nhảy nhót trong game, trên mạng nước miếng tung bay nhưng thật ra trong hiện thực tính tình khá thẹn thùng, bởi vậy ngoan ngoãn tìm cái bàn ngồi xuống, gục đầu ăn cơm.Tâm tình kích động cả đêm.Đây là lần đầu tiên cậu tiến tổ!Còn đóng vai nam trong bộ phim điện ảnh nữa!Sau bữa tối, mọi người đứng dậy rời đi, Lâm Tử Nhiên cũng chuẩn bị rời đi bỗng nhiên bị đạo diễn gọi lại, cậu lập tức cung kính chạy chậm qua đó, mỉm cười nói: “Cố đạo.”Cố đạo rất hiền lành với cậu, nhìn cậu bằng ánh mắt từ ái, cười nói: “Tiểu Nhiên, cơm buổi tối ăn được không?”Lâm Tử Nhiên: “Ăn được ạ.”Cố đạo mỉm cười gật đầu, vừa lúc thấy Quý Sâm ở bên cạnh, trực tiếp gào lên: “Quý Sâm, cậu qua đây một chút.”Quý Sâm đi tới.Cố đạo vỗ vỗ bả vai hắn, trịnh trọng giao phó: “Tiểu Nhiên lần đầu vào đoàn, hẳn là có rất nhiều chỗ chưa quen, cậu thân là học trưởng phải biết quan tâm đến cậu nhóc, hiểu chưa?”Quý Sâm mỉm cười đáp ứng: “Đương nhiên.”Lâm Tử Nhiên: “……???”Là ảo giác của cậu sao? Tại sao Cố đạo lại bảo Quý Sâm chiếu cố mình? Ông thân là đạo diễn, rốt cuộc ai quen thuộc hơn?Cố đạo thấy Quý Sâm đáp ứng mới vừa lòng cười haha, sau đó rời đi, bỏ lại Lâm Tử Nhiên và Quý Sâm hai mặt nhìn nhau.Vẻ mặt Lâm Tử Nhiên xấu hổ, nhưng vẫn chào hỏi: “Học trưởng.”Nét mặt Quý Sâm bình tĩnh, nhìn không ra cái gì, ôn tồn lễ độ trước sau như một, giọng nói trầm thấp dễ nghe: “Để anh đưa em về.”Hai người vai kề vai trở về.Lâm Tử Nhiên cố nén không nhìn Quý Sâm, khẩn trương suýt nữa cùng tay cùng chân, hừ, em mới không hiếm lạ anh đưa em về đâu, một người đàn ông như em không phải là không thể tự về được.Không phải anh không để ý tới em sao?Bọn họ rất nhanh trở về khách sạn, bởi vì chuẩn bị quay phim cho nên mọi người ở chung một chỗ, phòng của hai người ở cùng một tầng lầu.Quý Sâm đưa cậu tới trước cửa, đôi môi mỏng khẽ cong lên, giọng điệu xa cách khách khí: “Nếu em có gì không hiểu thì cứ đến hỏi anh bất kỳ lúc nào, không còn vấn đề gì nữa thì anh đi trước.”Lâm Tử Nhiên xụ mặt, bộ dáng đạm nhiên: “Ừm.”Quý Sâm quay người đi.Lâm Tử Nhiên trở về phòng đóng cửa lại, sau đó xoa xoa khuôn mặt cứng đờ của mình, nội tâm không nhịn được tru lên! Vừa rồi mình nghĩ cái gì thế này, thế mà lại chờ mong Quý Sâm làm điều gì đó, nói cái gì đó với mình; kết quả Quý Sâm thật sự như lời hắn nói, tuyệt đối sẽ không ép buộc chính mình, thậm chí bộ dáng muốn phân rõ giới hạn với mình.Lâm Tử Nhiên vùi đầu xuống giường.Tâm tình ưu thương.Sao mình lại có ý nghĩ hư hỏng như vậy!Cậu không còn là cậu bé học sinh thuần khiết nữa rồi!Sai lầm đều do cái trò chơi kia!………………Rất nhanh mọi người đều bận rộn.Lâm Tử Nhiên quyết định tới đóng phim, bản thân là một người mới, tự nhiên phải nỗ lực gấp bội, ai muốn trở thành học tra đâu!Để diễn xuất thật tốt ngay cả game cậu cũng không chơi, lười biếng không ngủ, thức khuya đọc kịch bản mỗi đêm, ban ngày nghiêm túc đóng phim, hơn nữa tận lực ngoan ngoãn, tôn trọng tiền bối, cho nên người trong đoàn làm phim đều rất thích cậu.Cái gì không hiểu cứ đến hỏi Quý Sâm, Quý Sâm vẫn luôn kiên nhẫn chỉ dạy.Không nghĩ đến mấy thứ lung tung rối loạn, thiết lập của hắn luôn là học trưởng hoàn mỹ.Vai nữ chính là tiểu hoa nổi danh, tuy có khuôn mặt to tròn nhưng trên thực tế lớn tuổi hơn cậu và Quý Sâm một chút, Lâm Tử Nhiên gọi cô là chị Nhàn.Nam cũng là diễn viên danh tiếng, còn các vai phụ khác đều là diễn viên gạo cội nổi danh, Lâm Tử Nhiên cảm thấy ở chỗ này ai cũng là tiền bối của cậu, đáng giá để học tập!Tới đây rồi mới biết cơ hội này có bao nhiêu quan trọng với mình, không chỉ quay một bộ phim điện ảnh mà còn có thể nhận thức rất nhiều diễn viên nổi danh trong giới, học hỏi rất nhiều thứ ở trường không có., đối với một sinh viên như cậu mà nói, đó là cơ hội khó mà có đươc.Sau khi xong buổi quay hôm nay, Lâm Tử Nhiên mệt mỏi nằm liệt trên ghế, tuy ngày tháng trôi qua thật sự phong phú, nhưng thật quá mệt mỏi.Thời tiết nóng bức, mặc lớp trang phục dày, miệng khô lưỡi khô....Nếu có nước uống thì tốt rồi.Đang nghĩ ngợi, một chai nước khoáng ướp lạnh xuất hiện trong tầm mắt.Hai mắt Lâm Tử Nhiên sáng lên, ngẩng đầu liền nhìn thấy mắt phượng của Quý Sâm đong đầy ý cười: “Cho em.”Không hiểu tại sao..Khung cảnh này thập phần quen thuộc, Lâm Tử Nhiên đột nhiên có chút không được tự nhiên, cậu nghĩ nghĩ vẫn nhận chai nước khoáng, đỏ mặt nói: “Cám ơn.”Quý Sâm cụp mắt, thu hồi ý cười nơi đáy mắt, dường như nhớ ra chuyện gì đó thú vị.Thanh niên cúi đầu uống nước, khuôn mặt trắng nõn phiếm một tầng đỏ ửng, trên trán đổ một tầng mồ hôi tinh mịn thoạt nhìn phá lệ thanh tú mê người, Quý Sâm nhớ tới sự tình trong trò chơi...Không nhịn được vươn tay xoa xoa đầu Lâm Tử Nhiên.Lâm Tử Nhiên suýt nữa bị sặc một ngụm nước, vội vàng ngẩng đầu, liếc mắt trừng Quý Sâm một cái, bất mãn lên án, anh đột nhiên xoa đầu làm em sợ muốn chết!Cho một chai nước là có thể xoa đầu sao?!Lâm Tử Nhiên quay đầu né tránh tay của Quý Sâm.Trong góc yên lặng, không có ai ở gần đó.Quý Sâm bỗng cúi đầu tới gần cậu, đôi mắt phượng xinh đẹp khẽ nheo lại, lần nữa tới gần Lâm Tử Nhiên.Lâm Tử Nhiên vốn dĩ mặc nhiều lớp trang phục rất nóng, kết quả Quý Sâm đột nhiên tới gần, hơi thở nóng rực ập vào mặt càng cảm thấy nóng hơn! Khoảng cách này quá gần...! Cậu chậm rãi mở mắt ra, khoan đã, chẳng lẽ Quý Sâm cuối cùng cũng không nhịn được muốn ra tay với mình rồi sao?Không phải anh không thích em sao!Trái tim Lâm Tử Nhiên nhấc tới cổ họng.Ngơ ngẩn nhìn Quý Sâm.Cậu nắm chặt chai nước trong tay.Kết quả đợi một lúc lâu.Chỉ nghe Quý Sâm khẽ cong khóe môi, trong nụ cười ẩn chứa ý hài hước: “Anh đã nói rồi, em có thể yên tâm, chỉ cần em chưa đưa ra yêu cầu, anh tuyệt đối không làm gì đó với em.”Lâm Tử Nhiên: “…..”Cậu nhìn bóng dáng Quý Sâm rời đi, nghiến răng nghiến lợi.Tên gia hỏa này chắc chắn cố ý!Rõ ràng là anh có mưu đồ với em, là anh vẫn luôn dụ hoặc em, sao hiện tại lại biến thành em yêu cầu rồi?Ai yêu cầu?Ai muốn?Phi!Sói đuôi to!………………Lâm Tử Nhiên không để ý đến Quý Sâm, cậu cũng là người có cốt khí!Tuy rằng anh có sắc đẹp khả nhân, nhưng em là loại người thấy sắc nảy lòng tham sao? Em không phải!Lâm Tử Nhiên chỉ xem Quý Sâm như học trưởng bình thường, Quý Sâm cũng hướng dẫn chiếu cố cậu, nhưng không làm ra nửa phần dư thừa, cũng không biểu hiện dáng vẻ thân mật; trước sau luôn tuân thủ lễ tiết nghiêm ngặt, ngược lại thực sự là một vị chính nhân quân tử không chút tật xấu.Trong lòng Lâm Tử Nhiên cười lạnh, tuy anh ngụy trang rất tốt, nhưng em sẽ không bị lừa đâu.Em nhìn thấu bản chất của anh rồi!Thời gian trôi qua thật nhanh.Trong nháy mắt đã hơn một tháng trôi qua, hôm nay Lâm Tử Nhiên quay diễn vài động tác võ thuật.Cậu vào vai tiểu hoàng tử mới vào sơn thôn, bởi vì từ nhỏ thân thể không tốt nên luôn được che chở, không được tự do chạy nhảy; lúc này ra khỏi hoàng cung, vừa mới tập võ công, như cánh chim được thả, vì thế đi tìm đồng môn tỷ thí.Coi như suất diễn thể hiện cá tính đi.Trận này là hai người đánh nhau trên mái nhà.Lâm Tử Nhiên sẽ không chơi lớn dùng thế thân, chắc chắn tự mình lên, chẳng qua đóng phim trong hiện thực khác với trò chơi.
Bản thân trong game không cần làm gì cả, bây giờ ngẫm nghĩ, cao thủ võ lâm tự vượt nóc băng tường, thân nhẹ như yến, quả thật giống như khai quải, đặc biệt huyễn khốc.Nhưng đây là đóng phim, còn phải treo dây thép, thân thể trầm nặng, rất khó đánh trúng.Cũng may cậu sắm vai trong trò chơi nên tích lũy được một chút kinh nghiệm, nhập diễn khá nhanh.Lâm Tử Nhiên thử vài lần, tìm được một ít cảm giác, may mà đạo diễn luôn có kiên nhẫn, không trách cứ gì cậu, còn hỏi cậu có muốn nghỉ ngơi một lát hay không.Lâm Tử Nhiên đã NG rất nhiều lần, sao có thể không biết xấu hổ tiếp tục nghỉ ngơi được, tốt nhất nhanh qua đoạn này, dù sao mọi người ai cũng vất vả.Cũng may lúc này rất thuận lợi.Tay Lâm Tử Nhiên cầm trường kiếm, động tác như nước chảy mây trôi, không chút sai lầm diễn xong, hình ảnh cuối cùng bay vọt lên trông càng soái khí.Thời điểm sắp kết thúc, có lẽ là vì thả lỏng, chân chợt dẫm phải khoảng không, thân thể ngả ra phía sau.Sắc mặt Lâm Tử Nhiên trắng bệch, người thao tác đứng sau cũng không kịp phản ứng, chưa kịp giữ chặt đã nhìn thấy cậu ngã xuống!Trong lúc điện quang hỏa thạch, Quý Sâm luôn ở bên cạnh vọt ra, phản ứng nhanh hơn so với mọi người! Một tay ôm Lâm Tử Nhiên vào lồ ng ngực mình, cả người bị lực đạo va chạm ngã về phía sau, lưng đập mạnh xuống đất!Nhưng bàn tay ôm Lâm Tử Nhiên trước sau không hề buông lỏng, khuôn mặt tuấn đ ĩnh trở nên trắng bệch, cất giọng khàn khàn: “Em không sao chứ?”.