Nam Phụ! Theo Em Về Nhà!!

chương 95

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sững sờ mất một lúc tôi mới định hình ra được sự thật là mình vừa bị nhốt!

Đùa à??

Đó là ai??

Sao tự dưng lại nhốt tôi ở đây chứ???

“MỞ CỬA! MỞ CỬA ĐI!!!”

“THẢ TÔI RAAAAAAA!!!”

“AI ĐÓ!! MAU MỞ CỬA!!! MỞ CỬA!!!!!”

Mẹ kiếp!!

Thế này là thế quái nào??

Tôi phải bình tĩnh mới được! Nhưng nói thật, trong cái tình huống chẳng rõ đầu đuôi thế này mà bình tĩnh được mới tài đấy!!

Đau quá, ra tay đúng là đủ tàn nhẫn, một phát đạp cho tôi ăn đau đến nhe răng trợn mắt. Nhấc vai áo qua một bên, vệt máu đỏ nho nhỏ như hoa đã thấm ra ngoài lớp băng vải trắng bốp. Kiểu này vết thương lại toác ra rồi!

Đúng là đen đủi, đen không để đâu cho hết!!

Cứ như vậy thì đến đời nào thân thể mới lành lặn được?

Đợi xuôi đau một chút, tôi đứng dậy nhìn quanh một lượt. Một căn phòng đúng kiểu khách sạn tình yêu chỉ có trên phim xxx! Ánh đèn mờ ảo, khung tranh trên tường lồng những bức ảnh mang hàm ý khác lạ, chiếc giường rộng lớn trải ga hồng cũng bộ chăn ga gối tiệp màu bắt mắt.. Chiếc tivi màn hình lớn đặt trên kệ đối diện đang phát hình ảnh của một căn phòng tương tự.

Ai đó đang theo dõi tôi à??

Đứa nào?

Đứa nào dám nhét mị vào đây rồi đặt máy theo dõi mị??

Láo toét!

Nhất định là bọn Quỳnh Chi và Ngọc Nhi! Hai con khốn định bụng nhét tôi vào đây để quyến rũ Trung Kiên cho dễ đây mà! Lại được cái ông này nữa, giờ phút này còn trốn đi đâu??? Đúng là nam phụ có khác, chờ người nơi ấy, chờ hoài không thấy!!!!!

Điện thoại, mẹ kiếp, điện thoại của mị còn chưa mua! Nhất định trong phòng này cũng có điện thoại bàn! Tôi lao đến phía đầu giường, chiếc điện thoại nằm ngay trên đó, đáng tiếc chiếc dây nối duy nhất đã bị cắt! CẮT! Mẹ, đủ ác!!!

Tôi điên tiết vớ lấy điều khiển ti vi muốn tắt quách đi cho xong, bực mình, ra không ra được, tự mình xem mình để làm gì???

Khoan đã..

Không đúng!

Đây không phải hình ảnh tự quay trong phòng này!!!

Tôi đây rõ ràng đang ngồi trên giường cơ mà, đâu có nằm?? Người đang nằm hơi nhúc nhích, xoay qua xoay lại một chút, có vẻ ngủ rất không yên ổn. Ừm.. Cái dáng vẻ này hình như có chút.. Quen quen!! Đó chẳng phải là..

CẠCH!!

Âm thanh sống động nổi trên loa, tôi ngạc nhiên nhìn đến màn hình. Phía cửa bên đó đã có người bước vào, là một cô gái!

Ánh sáng mờ ảo cũng không chống lại được camera N pixel, màn hình rõ nét đến bất ngờ. Cô gái đó có khuôn mặt dịu dàng, dáng người thon thả ba vòng siêu chuẩn, mái tóc mềm mại được quấn gọn ra phía sau, vừa hững hờ tùy ý lại có phong thái trang nhã khác thường.

Vâng!

Còn ai khác ngoài nữ phụ Quỳnh Chi thân yêu của chúng ta!!!

CMN!! Thế thì chắc chắn % kẻ đang say khướt nằm giường kia là bạn Trung Kiên thân yêu của nhà chúng ta!!! Khốn nạn, định nhốt tôi ở đây cho tôi xem pỏn full HD không che không lấp tiếng đấy à???

Mị đã nghi ngờ từ đầu rồi mà, làm gì có chuyện hai cô nàng này dễ dàng bỏ cuộc như vậy.. Thế nào cũng tìm cách phá hoại hai chúng tôi. Dùng đến cả cách hạ cấp thế này, vậy mà cũng đòi làm nữ phụ thâm hiểm nhất truyện? Ngu ngốc! Toàn là con rối của nữ chính!!

Trung Kiên là người đàn ông có trách nhiệm.. Nếu mai tỉnh dậy anh ta thấy người nằm bên cạnh mình là cô bạn thân từ nhỏ, không hiểu phản ứng của anh ta sẽ ra sao? Liệu có còn đủ dứt khoát để đến với tôi nữa hay không??

“Hi Tịnh Nhi!” Quỳnh Chi dí sát khuôn mặt tinh xảo của mình vào màn hình, vui vẻ nói. Giọng nói mềm mại lại có chút trêu ngươi cực kì đáng ghét! “Ở bên đó thế nào?”

Fck!

Thế nào?

Thế nào ấy à?

Đợi chụy ra khỏi đây nhất định sẽ tính kế cho cô em biết tay!!

“Yo, sau đêm nay nhất định phải nói cho tôi nghe đó nha~” Quỳnh Chi ngâm dài giọng, giễu cợt “Suỵt, tôi không thể lớn tiếng, chồng tôi sẽ bị làm phiền!”

“Haha~ Nhất Tịnh Nhi đó nha, được xem vợ chồng người ta động phòng miễn phí! Đã vậy còn full HD không che!”

“Nhưng mà ở một mình xem cái đó sẽ bị kích thích lắm đó.. Ừm, hay thế này đi, xem xong chị sẽ gửi cho cục cưng mấy anh trai cao to, cho cưng tha hồ chơi đùa giải tỏa cả đêm! Được không?”

“Hay đó! Cưng dâm đãng như vậy chắc phải anh mới đủ ấy ha~~ Chị thì chỉ cần mình Trung Kiên là được rồi! Cớ gì thứ bẩn thỉu như cưng có thể lọt mắt xanh anh ấy? Cưng hạ dược chứ gì? Đúng là đồ hồ ly chuyên quyến rũ đàn ông!”

“Căn phòng đó phải có khóa mới mở, còn không ấy à, cách âm, cưng kêu rách họng cũng không ai tới đâu!”

“Thôi nha~ Chị đi không chồng yêu của chị đợi..”

Quỳnh Chi nói xong câu cuối, cười vang một tràng dài sau đó vừa lột đồ trên người mình vừa tiến đến phòng tắm. Phòng tắm được ngăn với bên ngoài bằng một tấm kính mỏng dính, gần như trong suốt. Từ góc này tôi cũng nhìn thấy được thân thể xinh đẹp của cô ta mờ mờ ảo ảo..

Mờ ảo đã là cái đếch gì!

Chút nữa còn phải xem cô ta đóng phim heo kìa!!!

“CMN QUỲNH CHIIIIII MỞ CỬA NGAY CHO BÀ!!!”

“MỞ CỬA!!!”

“MỞ CỬA!!!!”

“TRUNG KIÊNNNNNNN!!!”

“...”

Trời không thấu đất không hay!

Lẽ nào tôi thật sự phải nhận mệnh???

Tuấn Anh sâu rượu mau đi tìm em đi! Tìm em đi! TÌM EM ĐI!!!!

.

.

.

Chỉ vài phút sau Quỳnh Chi đã bước ra khỏi phòng tắm, thân thể hoàn mỹ chỉ quấn một chiếc khăn tấm nhỏ nửa kín nửa hở những cảnh xuân khiêu khích. Đôi gò bồng đào trắng ngần nẩy lên theo từng bước đi, cặp chân dài gợi cảm và bờ vai thon thả dịu dàng..

Cô ta hất nhẹ cho tóc xõa tung về phía sau, dùng cách thức gợi cảm nhất để bò lên giường. Đáng tiếc, cái dáng vẻ đó cũng có mỗi mị thấy, vì bạn Trung Kiên đã say như cá chết và nằm im một góc ở kia rồi!

Không bỏ cuộc, Quỳnh Chi nhẹ nhàng hôn lên mặt Trung Kiên, từng chút từng chút một, vừa dịu dàng vừa khiêu khích, sau đó bàn tay ngọc ngà di chuyển, khéo léo cởi bỏ từng cúc áo một của anh ta. Thân thể cường tráng dần dần hiển lộ trong không khí, từng chút cơ ngực cơ bụng của Trung Kiên tràn ra như nước lũ! Quỳnh Chi nửa cười nửa không, nhếch môi đưa tay nhích từng chút một xuống dưới, dưới, dưới nữa..

Nam phụ say khướt của chúng ta có vẻ bị lạnh, nhăn mày nhăn mặt khua tay tìm chăn kéo tới ngang ngực. Một hồi cảnh xuân bị che lấp làm máu mũi tôi sắp chảy cũng bị kéo ngược trở về. Quỳnh Chi không chấp nhận, liền hất tung chăn ra, tiện thể bỏ luôn khăn tắm của mình, ma sát từng chút một, bộ ngực đầy đặn ấm áp di chuyển khắp cánh tay anh ta..

Trung Kiên quả nhiên bị cô ta lay tỉnh! Bàn tay lớn của anh chàng cũng nương theo cọ sát mờ ám đó mà di chuyển. Quỳnh Chi thấy hành động của mình cuối cùng cũng có kết quả liền kêu lớn một tiếng, sau đó bị Trung Kiên đè ép xuống dưới!

Trung Kiên!

Trung Kiên nát rượu!!!

Anh dám ra tay xem, tôi nhất định sẽ từ mặt cho anh vừa lòng!!!!

Kiểu như nghe được tiếng lòng của tôi, quả nhiên anh ta không động nữa, đè lên Quỳnh Chi sau đó im re luôn!!!

Ối giời ôi, cái lúc nước sôi lửa bỏng như thế này mà bố còn ngủ được à!!?

Quỳnh Chi bị đè nặng, đỏ mặt hất nhẹ tên nào đó đang ngáy ra một bên, tiếp tục công việc khiêu khích của mình. CMN chứ, muốn thành công sao bà không lén cho xuân dược vào luôn giống lần trước đi, cứ thế này thì dây dưa đến bao giờ??

Cô ta bực bội lườm cái camera một phát sắc lẻm, như thể đó là tôi không bằng. Lườm gì chứ? Có lác mắt cũng đâu ảnh hưởng gì đến tôi??

Haha~ Coi bộ việc hôm nay khó thành công rồi bạn Chi à ~~

Quỳnh Chi không cố kị nữa, đưa tay trực tiếp lột sạch bạn Kiên ra! Lột trần như nhộng luôn!!!

“Kiên Bé” xinh đẹp cũng đang ngủ hệt như “Kiên Lớn”, ầy.. về phần kích thước, thôi bỏ qua đi, nam chính nam phụ nào trong ngôn tình tiểu thuyết năng lực lại kém chứ hả?

Cô nàng trực tiếp đem “Kiên Bé” nhà chúng ta lên miệng, khẽ thổi hơi khiêu khích, sau đó bắt đầu quá trình Bj nóng bỏng mắt!!! Trung Kiên có vẻ bị cái đó làm gợi lên hứng thú, đồ vật này nọ cũng có dấu hiệu đứng lên rõ ràng.

“Làm trò gì vậy??” Bất ngờ gắt gỏng, anh ta hất nhẹ sau đó co chăn trùm kín người như cung tần mỹ nữ ngày xưa. Ừm, giọng nói của Trung Kiên lúc đang ngái ngủ lúc nào cũng khó chịu như vậy.. “Hừm.. Tịnh Nhi?”

“Anh..” Quỳnh Chi cũng giả bộ kéo chăn che ngang ngực “Em là..”

“...”

“Ơ.. Trung Kiên? Trung Kiên anh đi đâu???”

“Trung Kiên?”

“TRUNG KIÊN???”

“...”

Không nói thêm lời nào, anh ta tiến đến phía cửa, xoay xoay cái chốt chặn một phát lập tức cửa mở tung! Tên nam phụ mặt dày nào đó không biết xấu hổ, quấn chăn ngang người để lộ bộ ngực trần mê hoặc đi thẳng!!!

Đi đâu??

Đi đâu vậy??

Sao tự dưng lại đi rồi??!

Cả tôi và Quỳnh Chi đều ngẩn người nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của anh ta. Không, giờ không phải lúc mình ngẩn người, khi nãy Trung Kiên đã xoay cái khóa kia thế nào????

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio