Bộ phim điện ảnh thứ hai trong đời Tần Ức đòi hỏi kỹ thuật diễn hiển nhiên là cao hơn rất nhiều so với bộ đầu tiên. Nội dung bộ phim chủ yếu xoay quanh một thanh niên, một nhà thư pháp tại thành phố C tên Dương Thiên Hạc.
Cha của Dương Thiên Hạc là một vị bác sĩ được người ta tôn kính, nhà mẹ lại có xí nghiệp nổi danh. Gia cảnh như vậy nhưng Dương Thiên Hạc lại yêu thích thư pháp và muốn trở thành một nhà thư pháp nổi tiếng.
Tuy rằng danh tiếng nhà thư pháp không tồi nhưng đối với cha mẹ Dương Thiên Hạc, những người mong con mình có thể kế thừa sự nghiệp mà nói rất không hài lòng, bởi vì nhà thư pháp cần tập sự tập trung và đầu tư cao, lại khó tìm việc.
Nếu chỉ làm giáo viên dạy năng khiếu này cho trẻ con đối với hai người mà nói thì chẳng phải là vẻ vang gì. Chỉ có mấy người nể mặt mũi của cha mẹ Dương Thiên Hạc mua tác phẩm nhưng vậy thì sau khi bọn họ trăm tuổi thì đứa con này chỉ có thể miệng ăn núi lở.
Vì cha mẹ ngăn cản nên Dương Thiên Hạc không thể lựa chọn con đường mình thích. Cậu làm theo lời mẹ chọn theo học ngành kinh tế và được mời ở lại giảng dạy tại trường nhờ thành tích xuất sắc.
Làm giảng viên đại học thi cha mẹ cậu vẫn có thể chấp nhận được. Mà, từ đầu tới cuối Dương Thiên Hạc chưa bao giờ từ bỏ giấc mơ của mình. Thời gian không phải làm việc, cậu đều đầu tư cho thư pháp, say mê tới nỗi bỏ quên cả bạn gái.
Cuộc hôn nhân của cha mẹ đứng trêи bờ vực đổ vỡ, người thứ ba dịu dàng hiểu chuyện ôm bụng lớn đến, mẹ Dương trước giờ luôn mạnh mẽ nào chịu được nỗi nhục đó. Gia đình Dương Thiên Hạc xảy ra chuyện, bạn gái cậu cũng đòi chia tay.
Tâm không định, những tác phẩm thư pháp đều không chất lượng, sinh hoạt của Dương Thiên Hạc rơi vào bế tắc. Bạn tốt của cậu đề nghị đi ra ngoài giải sầu, trêи đường gặp được nữ chính hoàn cảnh gia đình bất hạnh nhưng vẫn kiên cường...
Nếu nói đây là bộ phim hồi ức thanh xuân, đây lại càng giống nói về luân lý gia đình, nghiên cứu kỹ, ở đây còn có sự ám chỉ đối với cuộc sống hôn nhân hiện đại, có sự giằng co giữa lý tưởng và hiện thực. Nội dung sâu sắc, họ yêu cầu nhan sắc diễn viên thấp nhưng kỹ năng diễn phải thực sự cao.
Mặc dù vậy, phim này cũng không thể tránh khỏi việc chọn thuần một màu trai xinh gái đẹp. Mẹ nam chính là ảnh hậu Lý Tịnh, ra phim còn có người khen mẹ nam chính còn trẻ hơn nam chính.
Dung mạo và khí thế của người thứ ba hoàn toàn không sánh được với mẹ nam chính, mắt cha nam chính thực sự là mù rồi. Đương nhiên cũng có một số anh đàn-ông-chân-chính nói mẹ Dương không dịu dàng hiểu chuyện, rồi thì vợ lớn vợ bé là chuyện bình thường.
Bình luận như thế dĩ nhiên là bị ném đá, mà cái loại không não như vậy chỉ là một bọt sóng nhỏ trong đông đảo bình luận.
Công ty giải trí Tĩnh Ức có kỳ vọng rất cao đối với bộ phim này, đầu tư mạnh vào khâu tuyên truyền, dường như chỉ cần xem TV cũng biết phim này một năm sau công chiếu.
Quảng bá giai đoạn đầu ước chừng kéo dài một tháng thì ngừng. Bộ phim "Giấy kết hôn" này chỉ thi thoảng xuất hiện trêи các chương trình văn nghệ để nhắc nhở về sự tồn tại của bản thân.
Tần Ức còn ba năm nữa là giải nghệ, đây là bộ phim thứ ba đếm ngược của cậu. Bộ thứ hai đếm ngược, theo lời Thạch Tĩnh Chi nói là bộ "Lưng chừng núi" là phim đề tài đam mỹ. Cuối cùng là phim chuyển thể từ tác phẩm của cậu.
Về mặt kinh phí, Thạch Tĩnh Chi vô cùng thoáng. Tần Ức diễn không tốt thì còn những diễn viên khác trong phim, hắn đầu tư ngần đó phim truyền hình và điện ảnh đều có thể thu hồi vốn.
Cha mẹ Dương Thiên Hạc là do ảnh đế, ảnh hậu thủ vai, có người trêи giúp đỡ, bọn họ cùng nhau cố gắng kéo Tần Ức nhập vai nhưng kỹ năng diễn mà thể hiện quá tốt sẽ khiến người ta thấy rõ chênh lệch so với Tần Ức.
Có lúc chỉ một đoạn ngắn cũng bị đập bảng vô số lần. Trương Thư vốn không phải người kiên nhẫn, cáu bẳn chết đi được, mà không thể đắc tội Tần Ức nên chỉ có thể mắng nhân vật khác. Người kiên cường thì kìm nén để diễn tiếp, có nữ diễn viên yếu đuối thì khóc luôn tại chỗ.
Tần Ức ở trong đoàn làm phim so với hình ảnh Trương Thư nghĩ thì rất ôn hòa. Nếu không phải kỹ năng diễn chưa tốt tới mức có thể đóng vai chính, lại thêm đoàn vệ sĩ với trợ lý vây quanh cậu, những người trong đoàn phim còn tưởng cậu đi thảm đỏ.
Nhan sắc Tần Ức thật sự là một ưu thế lớn, xưa nay lại không bắt nạt người khác. Tần Ức muốn gì đều để trợ lý đi làm, không có chuyện mà sai tới sai lui người mới.
Ở chỗ Tần Ức, không có ai so được tốc độ làm việc của đoàn trợ lý của cậu, cũng không làm khó dễ người khác, và cũng không bao giờ nảy sinh cái ý định buồn cười đấy.
Lúc Giang Hà chia sẻ kinh nghiệm quay bộ phim lần trước với Trương Thư, gã cảm thấy biện pháp này cũng gọi là hợp lý, còn hơn là yêu cầu Tần Ức diễn xuất trước camera.
Vì phải cắt ghép nên phần diễn của Tần Ức lãng phí rất nhiều đoạn phim từ các camera khác nha, có người khuyên hắn nên giảm bớt kinh phí lại vì thừa thãi quá, giảm bớt sự lãng phí không cần thiết. Trương Thư hít thật sâu rồi phà khói: "Công ty muốn nâng thằng nhóc này thì bỏ thêm chút tiền có làm sao. Không muốn đóng thì thôi, đi chỗ khác, tôi thấy cậu ta còn bực đây này."
Giai đoạn quay phim rơi vào thời kỳ thời tiết đang nóng, trợ lý của Tần Ức sẽ hiểu ý mà mua nước lạnh cho cả đoàn, còn thêm phí cải thiện bữa ăn cũng là do Tần Ức bao.
Nhóm trợ lý giúp ai cũng do Tần Ức trả tiền, bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, Tần Ức ít xung đột với người khác. Ngoại trừ đạo diễn thi thoảng cáu bẳn thì cậu ở chung với những người khác cũng dẽ chịu.
Đương nhiên không phải ai bằng mặt cũng bằng lòng nhưng khi người kia chênh lệch với mình quá lớn thì cũng chỉ biết âm thầm đố kỵ, ước ao thôi. Người ta trong nhà có tiền thuê cả một đoàn vệ sĩ với trợ lý thế kia cơ mà.
Mơ ước sự phục vụ chu đáo của đoàn trợ lý nhà người ta rồi tự nhiên nhớ đến khoản lương Tần Ức phải trả, catse phim này còn chưa đủ trả đâu. Sao hạng hai, hạng ba như bọn họ muốn đố kỵ cũng đố kỵ không nổi.
Hơn nữa gương mặt kia của Tần Ức là độ không có góc chết, lúc không đóng phim lơ đãng một giây thôi cũng bị cậu tác động tới.
Tần Ức cũng chịu khổ rất được. Lúc mới quay phim trời còn lạnh, cảnh của cậu là phải mặc quần áo mùa hè nhảy xuống nước lạnh. Vì đạo diễn không hài lòng với tư thế nhảy xuống nước của diễn viên nữ chưa ổn nên cũng bắt Tần Ức nhảy cùng nhiều lần mà chưa thấy cậu oán hận câu nào (thực ra là cậu chỉ mong được nhảy nhiều lần, đây là khía cạnh hiếm hoi mà đạo diễn khen cậu nhưng Tần Ức chỉ mong ở dưới nước lâu hơn một tí)
Vì Tấn Ức đẹp trai, tính dịu dàng chăm sóc nên nhiều nữ diễn viên rung động với cậu. Mỗi lần đối mắt với cậu thẹn đỏ mặt nên mấy cô bị Trương Thư mắng mấy lần.
Thời gian rảnh rỗi trong lúc đang quay, Tần Ức viết sơ sơ đại cương nội dung truyện. Vì là viết truyện giữa các hành tinh nên cậu cần xây dựng một thế giới gốc to lớn và hoàn thiện, miễn cho tới lúc đang viết lại lòi ra một đống bug, hoặc đang viết bị xuống tay.
Phim quay tới giai đoạn giữa gần cuối thì đại cương câu truyện đã được Tần Ức hoàn thành, số lượng chữ dự trữ được khoảng hai trăm ngàn. Thực ra tầm khoảng hai trăm ngàn chữ là kết được rồi nhưng não cậu lại hoạt động quá đà, nội dung truyện phát triển như ngựa hoang kéo chạy một đi không trở lại. Cậu cũng chẳng biết là phim quay xong có kịp viết xong khong nữa.
Chuyện viết văn chưa quyết xong mà đoàn làm phim đã có vấn đề rồi.