Nam Thần Bình Hoa

chương 3: hình ảnh mới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bộ ngôn tình thanh xuân ngược tâm này hot có rất nhiều nguyên nhân. Tác giả của nó là đại thần, fan trung thành không ít, cũng xuất bản vài bộ truyện rồi. Văn phong của tác giả khá tốt, dù motif cũ cũng có thể tóm chặt trái tim người đọc.

Cần cẩu huyết có cẩu huyết, cần cao trào có cao trào. Trong truyện có nhân vật nữ chính giàu có xinh đẹp, nữ phụ ác độc thông minh cũng xuất hiện trong phần lớn độ dài truyện.

Hành văn của tác giả phóng đại vô cùng. Đã viết là cả nhà xách dép hóng ngược mấy nhân vật cặn bã, lại có thêm tình tiết tình cảm thanh xuân. Truyện đã hot rồi mà trend gần đây lại là thanh xuân ngược luyến. Có fan làm cơ sở, truyện của Hoa Điền Nguyệt Hạ được bộ phận phụ trách chuyển thể tiểu thuyết của công ty giải trí Tĩnh Ức coi trọng cũng không lạ.

Còn một điểm quan trọng, trong bộ tiểu thuyết này, nam nữ chính vô cùng trong sáng, không có kabedon (), không có skin ship xấu hổ, cảnh thân mật tiếp xúc của hai nhân vật chính cũng chỉ nằm ở trong phạm vi vị kia nhà cậu chịu đựng được. Nói tóm lại, đây chính là một kịch bản vô cùng thích hợp với Tần Ức.

Tần Ức còn đang đứng đơ ra nhẩm lại lời thoại của nam chính, Giang Hà đã vẫy tay với cậu: "Đừng gấp. Trước khi gặp đạo diễn phải tạo hình đã, như vậy mới càng nhập vai được."

Tần Ức nhìn Giang Hà chằm chằm tận mười giây, mãi đến khi Giang Hà giật mình, cậu mới đặt kịch bản trong tay xuống, dài chân bước đến trước mặt quản lý của mình.

Salon thường make up cho cậu thì cậu đã quen đường đến, không cần Giang Hà dẫn đường.

Mặc dù chỉ là diễn viên hạng ba, à không, hạng mười tám nhưng thân phận người đứng phía sau cậu quá lớn, chỉ tính mỗi đoàn trợ lý thôi mà đã có đến mười chín người, chính trợ lý sinh hoạt, chín vệ sĩ, còn có một người quản lý.

Make up cho cậu dĩ nhiên phải là thợ make up chuyên nghiệp, hơn nữa lại còn phải có vài người. Bình thường thì làm việc ở salon, chỉ cần Tần Ức hẹn, những người này bỏ hết lịch làm việc, tốn mấy tiếng thực hiện tạo hình mới cho Tần Ức.

A Mâu- nhà tạo mẫu tóc, tự xưng là mỹ nam tử yên lặng thế nhưng mỗi lần Tần Ức đến hắn lại là người hưng phấn nhất. Trợ lý số sáu là người chuyên môn xử lý loại chuyện này, nếu như có người nào đó tiếp xúc thân mật hay dính lấy Tần Ức trong công việc thì hắn sẽ ra tay ngay trước kẻ đó.

Mỗi lần Lục Hào ra tay thì A Mâu đều thất bại thảm hại. Thế nhưng hai năm trở lại đây hắn đã tiến bộ vượt bậc, càng lúc càng nhanh hơn.

Lần này, hắn còn dùng cả thủ thuật cao cấp, cầm ʍút̼ trang điểm chơi trò giương đông kϊƈɦ tây. Tưởng tượng được cảnh Lục Hào vất vả né tránh, A Mâu cười đắc ý.

Tốc độ của hắn quá nhanh! Tần Ức vừa bước vào cửa đã thấy một viên đạn bằng thịt người có tóc vàng lấp lánh lao về phía mình. Theo bản năng, cậu lùi lại một bước, Lục Hào lanh tay lẹ mắt bắt được "ám khí" đối phương ném về phía mình rồi ngay lập tức lao đến trước mặt Tần Ức.

Thấy Tần Ức đã lui ra sau, hắn hơi đưa chân ra phía trước làm cho người kia té sấp mặt về phía trước.

Tần Ức cúi đầu nhìn thanh niên tóc vàng đang nằm nhoài bên chân cậu kêu khóc thì thốt lên lời thoại của phim cổ trang: "A Mâu, sao ngươi lại hành đại lễ với ta?"

Đáp lại câu nói của cậu là cái trợn mắt giận dữ của đối phương. Mặt trứng ngỗng của A Mâu tức giận đến mức phình thành cái bánh bao. Nếu Tần Ức không kịp lui lại thì hắn cũng đâu có ngã chật vật như vậy. Mà cả đoàn vệ sĩ với trợ lý của Tần Ức còn đang đứng đấy, hắn có muốn phát cáu cũng không dám.

Tần Ức nhìn tên kia nhanh chóng tươi cười, tay trái chạm vào bộ tóc giả mì tôm, tay phải chạm vào bộ tóc giả dài màu tím cool ngầu: "Thôi không đùa nữa! Thế lần này định đóng vai như thế nào? Sát thủ giang hồ à? Muốn cái này hay là cái này?"

Tần Ức ra mắt hai năm, lần nào đi đóng phim cũng được nhận vai nam chính hoặc thứ chính. Bởi vì kỹ năng diễn suất của cậu đã tệ mà phần diễn lại nặng làm cho đạo diễn hô NG bao nhiêu lần thế nên kiểu gì thời gian đi quay cũng phải lố mất một, hai tháng.

Mà gần phân nửa thời gian kể từ lúc ra mắt tới giờ cậu dùng để dính bên cạnh Thạch Tĩnh Chi nên tính tới thời điểm này cậu mới chỉ tham gia đây là phim thứ năm. Tóc tự nhiên của

Tần Ức thiên sang màu cây đay, chất tóc lại tốt nên hair stylist không nỡ phá hoại mái tóc đẹp như vậy. Vì thế mà mỗi lần đóng phim cậu đều sử dụng tóc giả.

Lúc trước Thạch Tĩnh Chi đồng ý cho cậu tiến vào giới diễn viên nhưng lại không muốn Tần Ức có nhiều fan nên có ra một mệnh lệnh nho nho cho bộ phận tạo hình nhân vật.

Lần nào tạo hình tóc cũng là những quả đầu không đỡ được. Lần thì đầu trọc, lần thì tóc mì tôm, thậm chí còn có cả đầu bổ luống, bờm ngựa, tóc dài thì chắc chắn sẽ che qua cả trán, qua cả lông mày của Tần Ức.

Chuyên gia trang điểm của Tần Ức còn cố tình thêm những vết tích dữ tợn lên mặt cậu. Lúc thì cả nửa mặt là vết bỏng, thậm chí còn cố tình bảo Tần Ức đi phơi nắng đen thùi, đánh phấn làm da mặt vàng như nghệ, "điểm xuyết" lên trêи gương mặt ấy là những chấm rỗ và tàn nhang bự chà bá,... cứ thế nam chính mà nữ chính có mù mới yêu ra lò.

Khi ấy, nam phụ hợp tác cùng Tần Ức lại là một người có giá trị nhan sắc cực cao, "mỹ mạo như hoa", có thể hấp dẫn phần lớn sự chú ý của những người xem là nữ. Nhưng mà nói do Tần Ức xấu cũng không hẳn, nếu thế thật thì fan nhan sắc của cậu ở đâu ra?

Là một diễn viên đã đóng được năm bộ phim nhưng khan giả cũng không có sự hiểu biết đối với Tần Ức là bao. Dù sao thì cũng xấu một cách quá là lợi hại như thế, mọi người chẳng nhận diện nổi. Nhưng mà có một vài khán giả rảnh quá tổng hợp một top nhưng nữ chính bị mù" trong phim truyền hình lại "bàng hoàng" nhận ra nam chính xấu đau xấu đớn trong đấy là cùng một người đóng.

Không phải ai cũng anti mà là anti so với fan quá đông, tới mức mà có người thấy cậu bị anti nhiều quá thì đang từ "người qua đường" lập tức thành fan.

Nhưng Tần Ức chưa bao giờ dùng weibo, không xem tin tức giải trí, chỉ cần biết là mình thích đóng phim, không them để ý đến việc hình tượng của mình bị mọi người nói xấu, cũng không tận hưởng cảm giác được mọi người chú ý đến, được mọi người yêu mến. Thế nên, dù trêи mạng có chửi rủa thế nào cũng không có tác dụng.

Quản lý Giang Hà còn chưa kịp nói gì Tần Ức đã lắc đầu: "Lần này không cần đội tóc giả, cũng không cần đội tóc giả, cũng không cần make up kỳ quái."

"Không như vậy thì làm sao làm việc được?" Chuyên viên trang điểm bị quê.

Tần Ức liếc hắn: "Tôi đọc qua kịch bản rồi. Lần này nam chính là một học sinh cấp ba bình thường. Vì mẹ cậu ta có lai nước Y nên tóc sẽ là màu cây đay. Trong nhà trườn cũng không cho phép nam sinh nuôi tóc dài, cũng không được phép uốn tóc nên không cần dùng đến tóc giả. Hơn nữa lúc đóng phim tôi sẽ mặc đồng phục cấp ba là được, không cần trang phục đặc biệt, trêи mặt cũng không có vết tích hay tàn nhang gì."

Là một diễn viên chuyên nghiệp, Tần Ức cho rằng chỉ có tạo hình phù hợp với kịch bản mới có thể tác động đến đạo diễn cũng như khán giả. Đã làm thì phải làm một cách tốt nhất, đó là nguyên tắc của cậu, cho dù con đường làm diễn viên này có khó khăn hơn nũa thì chắc chắn cậu cũng sẽ không chùn bước.

Người trước mắt cậu quả nhiên là không làm hết phận sự của mình, ánh mắt Tần Ức lại cộng thêm một phần không hài lòng

Chuyên gia trang điểm biết được thân phận của Tần Ức liền liếc Giang Hà, cố tình gây khó dễ cho hắn. Giang Hà thò tay vào túi quần thao tác, bất chợt điện thoại hắn vang lên điệu dương cầm quen thuộc, hắn ho khan hai tiếng: "Chờ tôi vào phòng trong nghe điện thoại."

Đợi đi khuất tầm mắt của Tần Ức, hắn tức tốc gọi điện thoại cho Thạch Tĩnh Chi, kể vắn tắt lại ý kiến của cậu, một lát sau giọng nói của đối phương mới vang lên trong ống nghe: "Nếu em ấy muốn thì như vậy cũng được."

Lúc này Giang Hà mới thở phào như trút được gánh nặng. Hắn thả điện thoại vào túi quần, giơ tay ra hiệu "ok" cho đám người chuyên viên tạo hình.

Thời gian hẹn đến thử vai còn ba tiếng nữa mới tới. Tần Ức ngồi đợi ở phòng khách hai tiếng. Ngay cả lúc thay đổi trang phục cậu cũng yên lặng ngồi trước gương. Cách dạy bảo của Thạch Tĩnh Chi khiến cậu có thể ngồi thẳng tắp cả ngày không nhúc nhích.

Đợi đến lúc A Mâu kéo khăn choàng cắt tóc xuống, thở phào một hơi: "Đại công cáo thành", tất cả mọi người đều như hít phải khí lạnh.

Trợ lý số sáu lo lắng tới mức thấp giọng hỏi: "Cứ để thế này ra ngoài có được không?" Hắn luôn cảm thấy rằng với vẻ bề ngoài này của Tần Ức, vị kia sẽ trách bọn họ không biết làm việc.

Giang Hà nâng kính một lần nữa, tỏ vẻ bình tĩnh che giấu nội tâm đang dậy song: "Boss nói theo ý thiếu gia, nghe thiếu gia."

A Mâu rất hài lòng đối với tay nghề cả mình, là một nhà tạo mẫu tóc cực kỳ soi mói nhưng lần nào cũng chỉ có thể dùng tóc giả làm cho khách hang của mình càng xấu đi thật là đau lòng. Bản thân Tần Ức đã là miếng ngọc đẹp không cần trải qua quá trình điêu khắc. Hắn chỉ dựa vào kịch bản phim mà thay đổi một chút đã đạt được hiệu quả tốt như thế, điều này làm hắn không khỏi cảm than gương mặt của Tần Ức còn đẹp hơn khối người trong showbix.

Tần Ức kinh ngạc nhìn phản ứng của mọi người rồi lại nhìn mình trong gương, trêи gương mặt tỏ vẻ hài lòng.

"Như thế nào? Ổn đấy chứ!?" A Mâu lại gần tỏ vẻ dương dương đắc ý. Hắn còn có ý ngâm nga: "Cậu xem này, người trong gương trẻ tuổi, anh tuấn đến như thế nào cơ chứ. Tôi mà trẻ ra mười tuổi nhất định sẽ dũng cảm theo đuổi cậu."

Tần Ức gật đầu: "Kiểu tóc phù hợp với quy định đối với học sinh cấp ba của nước ta, trang phục cũng phù hợp, cho / điểm." Yêu cầu của cậu chỉ đơn giản là phù hợp với kịch bản.

Đứng dậy, chỉnh lại cổ áo, Tần Ức bổ sung thêm một câu: "Đúng rồi, nếu anh trẻ lại mười tuổi thì tôi cũng không để ý anh."

Tần Ức xoay người lại đối diện với gương mặt nghiêm túc của Giang Hà: "Thời gian cũng không còn nhiều, chúng ta đi thôi. Theo quan niệm thời gian, chúng ta không thể tới trễ.

Hôm nay là này phim "Nếu không là tình yêu" casting, tuy nam chính là do nội bộ chỉ định rồi nhưng vẫn phải casting trêи sân khấu. Bên cạnh đó còn có nam phụ yêu nữ chính cũng tương đối quan trọng, tuy hơi lưu manh một tí nhưng là một kẻ nhà giàu si tình với nữ chính.

Nói chung là có cá tính, có nhan sắc, trọng nghĩa khí, lại đối với nữ chính chung tình, thêm một chút tsundere, trong thời gian tiểu thuyết đang tiến hành đã hút được rất nhiều fan, nhưng biết làm sao được khi tác giả lại ghép nam nữ chính thành một đôi, nữ chính cuối cùng cũng về với nam chính.

Tóm lại bằng một cậu thì nếu diễn tốt nhân vật này thì sẽ hút được rất nhiều fan. Tin tức nội bộ Tĩnh Ức cho đây là một bom tấn, thị trường cũng coi trọng bộ phim này, chính thế, vì tranh đoạt vai phụ kia, cũng có một hang dài người chào hỏi đạo diễn và nhà sản xuất.

Trong số đó đạo diễn xem trong nhất là hai ứng cử viên Tần Ức và tiểu thịt tươi Kiều Hi Dương. Người ta thì chuyên diễn vai phúc hắc với phản diện, là công tử nhà giàu quốc dân, còn Tần Ức thì diễn thể loại vĩnh viễn đội mũ, tóc giả che khuất hơn nửa khuôn mặt, túm quần là hình tượng nam chính tối tăm không ngẩng nổi đầu lên.

Có một bộ phim truyền hình đấu dũng chiến kịch (đại khái là oánh nhau đó), dù Tần Ức là nhân vật chính diện nhưng người nổi tiếng lại là Kiều Hi Dương đóng vai phản diện.

Thông qua các mối quan hệ, hắn biết được nam chính do nội bổ chỉ định là Tần Ức. Qua một lần trước được hưởng ngon ngọt, Kiều Hi Dương quiets tâm lần này nhất định phải lấy được vai nam phụ. Hắn lại đi nghe ngóng, người đang cạnh tranh cùng mình đang kín lịch, chỉ cần hắn có biểu hiện tốt, nam phụ chắc chắn là hắn.

Dù sao phim kiểu này mọi người chỉ xem ngoại hình là chính, cần quái gì kỹ năng diễn xuất. Lúc Kiều Hi Dương diễn xong thì chẳng còn màn nam phụ cạnh tranh nhan sắc mà đến lượt chọn lựa nhan sắc phù hợp với vai nam chính.

Ngay lúc Kiều Hi Dương cúi chào chuẩn bị đi ra khỏi phòng, "rất tuân thủ quan niệm thời gian – chưa bao giờ đi trễ" Tần Ức đẩy cửa vào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio