Nam Thần Công Lược Hệ Thống

chương 13

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Thừa nhận ra ánh mắt của Hạ Lăng, quay đầu nhìn về phía Hạ Lăng đang xuất thần nhìn mình, khóe miệng gợi lên một cái độ cung nho nhỏ. Vươn cặp tay thon dài sạch sẽ kia, sờ sờ đầu của Hạ Lăng. Cảm nhận được thứ cực kỳ mềm mại truyền tới trong lòng bàn tay, thực sự so với trong tưởng tượng của y tốt hơn nhiều lắm, khiến cho Diệp Thừa có một loại cảm giác đang dưỡng mèo con chó con mấy loại động vật linh tinh hay nuôi ở trong nhà.

“Cậu làm sao vậy? Nhìn qua có tâm sự.”

Hạ Lăng lúc này mới ý thức được bản thân mới nhìn Diệp Thừa tới xuất thần, có chút xấu hổ lắc lắc đầu. Bất quá suy nghĩ tới Diệp Thừa cái loại nam thần này, nếu bạn không nói liền cho bạn độ hảo cảm rất ít, hắn vẫn khua khua tay, “Bởi vì tại tiểu thuyết, gần đây đại đại không có chương mới, cảm thấy rất kỳ quái.”

“A…” Diệp Thừa nhìn thấy ánh mắt của Hạ Lăng có chút kỳ quái, ngữ khí cũng hơi hơi lựa chọn vài phần, “Cậu xem tiểu thuyết?”

Hạ Lăng mặt đỏ lên: “Như thế nào, không thể a?”

Diệp Thừa dừng một chút, hồi lâu mới nói: “Còn chưa có nói không thể.”

Nam thần, kỳ thực anh là loại hình phúc hắc đúng không? Anh không cần phải nói, tôi đã đoán được! Anh cũng không cần ngụy biện làm gì!

Hạ Lăng vì dời đi lực chú ý của Diệp Thừa, lột một quả quýt đưa tới bên miệng của Diệp Thừa. Lại nói tiếp, quả quýt này hương vị rất tốt, tuy rằng không đặc biệt ngọt nhưng mà thời điểm một ngụm cắn xuống, một cỗ vị vừa chua vừa ngọt sẽ ở trong miệng bạn lan tỏa. Quả quýt nhìn không lớn nhưng mà thịt quả quả thực rất căng mọng. Hạ Lăng không khỏi vì cái cửa hàng hoa quả ở dưới lầu mà tặng cho một like.

Diệp Thừa tốc độ khôi phục rất nhanh, bác sĩ chữa trị của y cũng nói đại khái không ngoài hai ba ngày nữa, tới cuối tuần là có thể xuất viện. Mà Kiều Thiên ở trước đó không lâu đã tỉnh lại, chuyện đầu tiên khi anh tỉnh lại chính là hỏi thăm tin tức của Diệp Thừa. Đáng tiếc y tá không nói cho anh, hơn nữa còn bảo anh dưỡng thương tốt, sau đó đảm bảo chắc chắn về sau anh không còn nguy hiểm nữa mới có thể đưa anh tới phòng bệnh của Diệp Thừa.

Kiều Thiên không biết bản thân ở trong phòng bệnh trống rỗng kia bao nhiêu ngày, mỗi ngày tất cả việc cần làm đều là nhìn chằm chằm vào vách trường màu trắng, lo lắng Diệp Thừa có hay không gặp chuyện không may. Y tá cũng chịu không được anh phiền hà, lo lắng bệnh tình của anh chuyển biến xấu, luôn nhắc nhở mãi Kiều Thiên không thể làm chuyện nguy hiểm, sau đó mới đem Kiều Thiên tới trong phòng bệnh của Diệp Thừa. Khi đi vào phòng của Diệp Thừa, nhìn thấy Diệp Thừa chuyển biến thoạt nhìn không tồi, sau đó anh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hạ Lăng nhìn Kiều Thiên bộ dáng tựa muốn nói ra suy nghĩ của mình lại có chút lo lắng do dự, làm cho bản thân trở nên hết sức đứng đắn, hơn nữa lưu lại cho hai người một cái không gian riêng tư.

[Mục tiêu công lược Diệp Thừa độ hảo cảm + , trước mắt tổng độ hảo cảm là .]

Tuy rằng Hạ Lăng rất muốn biết hai người nói cái gì, nhưng mà hắn không thể sốt ruột, phải để cho Diệp Thừa một chút không gian, một chút thích ứng với sự tồn tại của hắn, thẳng tới khi có một ngày y không chút nào đế ý nói ra tất cả bí mật của mình, loại chuyện này không thể nhất thời nóng lòng. Lấy tích phân cùng hệ thống trao đổi tình huống bên trong phòng bệnh, Hạ Lăng ngồi ở ghế bên ngoài nhìn lên.

Hình ảnh Kiều Thiên ở trong phòng bệnh mặc một bộ trang phục người bệnh đặc chế cho bệnh nhân phòng VIP, sắc mặt có chút tái nhợt nhìn Diệp Thừa bị băng như cái bánh chưng ở trên giường bệnh, “Thân thể cậu thế nào?”

Diệp Thừa hoàn toàn không quan tâm thân thể của mình, ngữ khí so với dĩ vãng tựa hồ có chút bình thản hơn, “Còn tốt.”

“Bác sĩ kia có nói qua khi nào có thể xuất viện không?”

“Kiều Thiên, tôi cảm thấy sự tình trong nhà không cần tới cậu quản. Ông nội của tôi rốt cuộc bệnh hay không bệnh sao tôi lại không rõ ràng? Các người liên kết thiết kế tôi, tôi cũng nhịn. Lần này đi theo cậu ra ngoài cũng là muốn để cho ông ta chết tâm. Tôi không hi vọng cậu lại lần nữa tham gia vào, bằng không đừng trách tôi vô tình.” Diệp Thừa vỗ vỗ phần chân đắp thạch cao kia, có chút châm chọc nói, “Hơn nữa bác sĩ chữa trị nói, chân này của tôi chính là đã bị phế đi.”

Tuy đã sớm biết rằng Diệp Thừa là đang dối gạt Kiều Thiên, nhưng mà thời điểm nghe từ trong miệng Diệp Thừa nói ra những lời này, Hạ Lăng cũng thiếu chút nữa liền tin lời nói của Diệp Thừa. Quả nhiên hành động của nam thần là mãn điểm a, người thường căn bản so ra kém orz.

“Diệp Thừa, cậu đừng gạt tớ a!” Kiều Thiên nghe được lời của Diệp Thừa, khuôn mặt nguyên bản tái nhợt liền càng thêm trắng, như là phải xác nhận được Diệp Thừa đang lừa mình, anh ánh mắt gần như mang theo khẩn cầu nhìn Diệp Thừa.

Diệp Thừa cười lạnh một tiếng, không trả lời, nhưng mà Kiều Thiên biết, Diệp Thừa đây là nói cho anh biết một cái đáp án mà anh vĩnh viễn không muốn nghe. Kiều Thiên thở dài một tiếng, cược bộ có chút loạn hướng cửa phòng bệnh đi ra, cả người nhìn qua dị thường suy sụp, giống như người bị phế chân là anh, “Tớ đây không quấy rầy cậu nữa, tớ đi trước.”

Hạ Lăng thấy Kiều Thiên sắp đi ra, vội vàng bày ra tư thế ngồi của bản thân, đóng lại thoi dõi, lúc sau cửa mở ra. Kiều Thiên thời điểm đi ra nhìn thoáng qua Hạ Lăng, sau đó mới bước từng bước cực kỳ gian nan tiêu sái trở về phòng bệnh của mình.

Cho dù mở theo dõi cũng không phải là thực sự hiểu hết được sự tình đã xảy ra, Hạ Lăng rất nhanh chyaj về trong phòng, nhìn thấy Diệp Thừa, bộ dáng có chút muốn nói lại không dám nói ra. Diệp Thừa nhíu mày, vươn tay trái hướng tới Hạ Lăng vẫy vẫy, ý bảo hắn lại đây. Hạ Lăng thí điên thí điên chạy tới sau đó ngồi ở trên ghế, Diệp Thừa mới nói: “Có phải hay không muốn hỏi đã xảy ra chuyện gì?”

Hạ Lăng không e dè gật đầu, bất quá sau đó còn nói thêm: “Kỳ thật chính là tò mò mà thôi, anh không nói cũng không có việc gì hết.” Dù sao tôi cũng có hệ thống, công cụ gian dối rất lợi hại khỏi giải thích.

[Mục tiêu công lược Diệp Thừa độ hảo cảm + , trước mắt tổng độ hảo cảm là .]

[Chúc mừng Player hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng: Đạt được tín nhiệm của Diệp Thừa, thưởng cho tích phân.]

[Tổng tích phân của Player trước mắt là .]

Diệp Thừa nhu nhu đầu của Hạ Lăng, trong mắt đều là bộ dáng ôn nhu có thể khiến người ta chìm vào, “Chờ một chút, về sau tôi sẽ nói cho cậu biết tất cả mọi chuyện.”

Tuy rằng không biết vì cái gì Diệp Thừa sẽ đột nhiên đối với hắn sinh ra tín nhiệm, nhưng mà vẫn thực vui vẻ a a a a a.

Hạ Lăng một đôi ánh mắt xinh đẹp loan thành một độ cung lớn, lông mi thật dài hướng về phía trước cong cong rung động, giống như là có chuyện gì đó đáng giá để bản thân đặc biệt cao hứng, khóe miệng vì như vậy mà tươi cười tràn ra, trên khuôn mặt sạch sẽ xinh đẹp tán ra sắc đỏ ửng càng làm thêm mê người. Diệp Thừa nhìn chằm chằm vào đôi môi của Hạ Lăng, lại có một loại xúc động muốn hung hăng hôn lên đó.

Nhưng mà Diệp Thừa cũng chỉ là sờ sờ đầu của Hạ Lăng, đổi lại ở trước kia y như thế nào sẽ có thể đối với người khác có loại cảm giác này? Hạ Lăng là đặc biệt, ít nhất ở trong tiềm thức y đã không muốn làm cho Hạ Lăng thất vọng. Có một số việc giấu không được, cùng với để cho Hạ Lăng tự mình đi đoán, còn không bằng tìm một thời cơ thích hợp mà nói hết cho hắn.

Buổi chiều Hạ Lăng liền gọi xe trở về nhà, bởi vì nguyên do phải chiếu cố Diệp Thừa cho nên hắn cũng không có thời gian sửa sang lại phòng của bản thân. Hiện giờ trở về nhà mới phát hiện quần áo, sách vở, bút linh tinh gì đó đều bị rối loạn ném lung tung, Hạ Lăng cũng lười sửa soạn lại, nằm ở trên giường hồi tưởng lại đối thoại ngày hôm nay. Càng nghĩ càng không rõ, Hạ Lăng chỉ có thể tìm hệ thống hỗ trợ.

Hệ thống, có thể hay không đem thân phận của Diệp Thừa nói cho tao, đều đã lâu như vậy, tao ngay cả thân phận của Diệp Thừa cũng không rõ ràng, nhìn qua có vẻ hơi phiền toái a.

[Player có thể dùng tích phân để đổi, cũng có thể tự mình thăm dò.]

Đồ thích hãm hại! Mày không hãm hại tao sẽ chết đi! Nhất định là như vậy đi!

[Thỉnh Player chú ý lời nói, ╮(╯▽╰)╭ bằng không hệ thống an tâm cùng tin cậy sẽ khấu trừ một chút tích phân nho nhỏ của Player.]

…… Đổi thì đổi, nhanh nói cho tao biết thân phận của Diệp Thừa.

[Diệp gia từ Diệp Phong cũng chính là ông nội của Diệp Thừa bắt đầu chính là theo nghiệp quân nhân. Phụ thân cùng mẫu thân của Diệp Thừa là hai vị thượng tướng ba sao, lại bởi vì nguyên nhân nào đó ở lúc y còn rất nhỏ đã qua đời, bởi vì bi thống con trai con dâu mất sớm, Diệp Phong đối với Diệp Thừa ôm kỳ vọng quá lớn, hi vọng Diệp Thừa có thể giống phụ thân trở thành một người quân nhân. Nhưng mà Diệp Thừa cũng không muốn làm quân nhân, liền rời nhà trốn đi. Kiều Thiên là đồng bọn chơi cùng Diệp Thừa từ nhỏ, anh ta cũng hi vọng Diệp Thừa trở thành một người quân nhân, về sau biết chuyện này thì cũng đáp ứng giúp Diệp Phong làm cho Diệp Thừa trở lại Diệp gia.]

Cho nên ông nội của Diệp Thừa cùng Kiều Thiên liên hợp lại muốn lừa Diệp Thừa trở về Diệp gia?

[Cũng có thể nói như vậy?]

Lượng tin tức quá lớn, Hạ Lăng trong nhất thời không tiếp thụ hết được. Vì để cho đầu mình vận chuyển lại bình thường, Hạ Lăng xuống giường, đăng đăng đăng chạy tới trước máy tính, khởi động máy đăng nhập QQ, nhìn một xem bây giờ diễn đàn của Diệp tử đại đại đã biến thành bộ dáng gì nữa, thuận tiện đi chọc chọc muội tử gì đó chẳng hạn.

Chính là lần này đề mục đàm luận trong diễn đàn của Diệp tử đại đại lại làm cho Hạ Lăng ngây ngẩn cả người.

Quần lót dễ thương kun: Cư nhiên có người đem ‘Ngươi có bản lĩnh tới đánh ta đi’ đại đại cho lên thớt! Quả thực là quá điên cuồng!

Trái táo nhỏ: Sao lại thế này?

Nữ vương đại nhân: Cùng hỏi.

Lục bổn bổn: Đúng vậy, đây là làm sao vậy?

Hồng bổn bổn: Các người không có xem diễn đàn X văn sao? Hiện tại bài post này đã làm náo loạn tới phát hỏa.

Mêの thân sĩ: Liên kết của bài post kia chính là đây, không cần cảm ơn.

Không nghĩ tới đại đại thích đào hố lại bị người ta cho lên thớt! Hạ Lăng ấn vào liên kết Thân sĩ gửi tới, sau khi vừa đi vào trang mạng này một cái, mắt đầu tiên có thể thấy được cái bài post kia ở trên đầu. Tiêu đề bài post thực rõ ràng, vừa thấy liền biết được đây là từ fan biến thành antifan [Theo dõi truyện vài năm, bảo có chương mới lại càng ngày càng thái giám, đại đại anh thật giỏi].

Điểm vào bài post, từ trong lời nói có thể thấy lâu chủ đã làm rõ ràng mục đích của mình.

Lâu chủ: Ha ha, tôi cũng không biết nói thêm cái gì. Theo dõi truyện của ‘Ngươi có bản lĩnh tới đánh ta một cái đi’ đã lâu như vậy, thật vật vả đợi cho anh ta nói có chương mới, tôi lúc miễn bàn có bao nhiêu kích động, kết quả ngày hôm sau không có chương mới, tôi cũng không sốt ruột, liên tiếp đợi vài tháng cũng không thấy chương mới, đại đại, anh đây là bức tôi từ fan thành antifan. Anh đã như vậy tôi cũng không cần phải lưu tình, trực tiếp cho anh lên thớt không cần phải giải thích. Phía dưới là ảnh chụp.

Sau đó… sau đó Hạ Lăng liền thấy được ảnh chụp của cái người bị chủ lâu cho lên thớt. Người trên ảnh nhìn qua mới trên dưới hai mươi ba, làn da màu mạch khỏe mạnh, ánh mắt híp lại, mặc một thân đồng phục bóng rổ, nhìn qua dị thường dương quang suất khí. Nhưng mà Hạ Lăng liền cảm thấy được cả người không tốt lắm, bởi vì ảnh chụp của người kia không phải ai khác chính là Kiều Thiên ngày đó cùng Diệp Thừa bị tai nạn xe cộ!

Trước không đề cập tới Kiều Thiên chính là Ngươi có bản lĩnh tới đánh ta một cái đi đại đại, nhìn Ngươi có bản lĩnh tới đánh ta một cái đi đại đại cùng Diệp Tri đại đại ở khu bình luận trả lời có thể cảm giác được hai vị đại đại này hẳn là nhận thức nhau. Diệp Tri Diệp Tri, đều là Diệp mở đầu, hơn nữa là người quen, bị tan nạn xe cô, mấy ngày nay cũng đều không ra chương mới…

Một cái ý tưởng không tốt chậm rãi bắt đầu sinh ra, Hạ Lăng trong nhất thời cảm thấy bản thân mình đang nằm mơ, loại trùng hợp thật sự là vô cùng đáng sợ…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio