Hệ thống vì giải trừ sai sót cùng tìm ra một ít chỗ vết nứt của thế giới này, cưỡng chế sửa chữa trí nhớ của Hạ Lăng. Một đống lớn trí nhớ toàn bộ đều lẫn lộn ở cùng một chỗ bị diệt trừ, khiến cho Hạ Lăng lần này mê man thời gian ước chừng hơn một tuần. Tại trong một tuần này, Phó Hàn tùy ý kích thích [Hạ Lăng] như thế nào cũng không thấy Hạ Lăng xuất hiện, điều này là cho y hoài nghi tới tốt cùng phải dùng biện phát gì mới có thể đủ để làm cho nhân cách thứ hai của bệnh thần kinh phân liệt xuất hiện.
Hạ Lăng sau khi tỉnh lại mắt liền nhìn thấy Phó Hàn đang từ trên cao nhìn xuống chính mình. Phó Hàn hai tay cắm ở trong túi quần, bộ dáng khom người khiến cho vết thương trên trán của hắn va chạm vào trên mặt của y, có cảm giác hơi ngứa. Khoảng cách gần như vậy, Hạ Lăng rốt cuộc thấy được cái thứ trên lỗ tai trái của Phó Hàn phát ra ánh sáng trắng ở dưới đèn đường ngày đó.
Đó là một chiếc khuôn tai màu bạch ngân làm từ bạc, mặt trên còn nạm một khói bảo thạch màu xanh da trời nho nhỏ. Đại khái nguyên nhân trước kia phát ra ánh sáng trắng chính là vì phần làm từ bạc kia đi? Phó Hàn nhìn thấy Hạ Lăng tỉnh, nhưng ngược lại bộ dáng giống như ai đó nợ hăn một trắm tám mươi vạn lúc trước lập tức thay đổi, hướng tới Hạ Lăng lưu manh nở một nụ cười, “Như thế nào, một tuần qua mày tới xuất hiện? Tao còn tưởng là mày đã muốn mặc kệ sống chết của một nhân cách khác chứ.”
Phó Hàn khi nói chuyện thở ra nhiệt khí đánh vào trên mặt Hạ Lăng, mặt hắn nóng lên, lập tức đẩy Phó Hàn ra, thẳng tới khi có thể hô hấp bình thường, mới thản nhiên mở miệng, “Đừng có mở miệng ra là một cái là nhân cách, nghe thực phiền, tao gọi là Hạ Lăng, ‘Lăng’ trong từ ‘lăng thần’ (hừng đông).”
“Hạ Lăng.” Phó Hàn cúi đầu niệm một tiếng, ngược lại nở nụ cười “Còn không phải là giống nhau sao.”
“Không, ở dưới tình huống nào đó thì bất đồng.” Hạ Lăng tựa vào đầu ghế gố dựa bên cạnh cột đá, sắc mặt bình tĩnh, “Phó Hàn, chúng ta tới chơi một cái trò chơi đi. Giống như mày vẫn nghĩ muốn như vậy, chúng ta tới đánh một hồi. Nếu mày thua, mày sẽ đáp ứng tao một cái yêu cầu. Nếu tao thua, tao đáp ứng mày một yêu cầu. Thế nào?”
Phó Hàn không dựa đoán được Hạ Lăng sẽ làm một vụ đặt cược như vậy, nhưng cẩn thận ngẫm lại, vô luận là thắng hay thua, đối với y cũng không có nhiều hứng thú, thật ra có thể đánh một trận mới là quan trọng nhất. Phó Hàn một ngụm đáp ứng xuống, Hạ Lăng nhìn bộc dáng kích lược muốn xâm lước kia của y, đã nghĩ muốn hướng y ném cho một cái mắt trợn trắng, vì cam đoan chính mình có thể thắng, Hạ Lăng cùng hệ thống lấy tích phân đổi các loại thuộc tính gia tăng như mong muốn.
╮(╯▽╰)╭ Được rồi, tuy rằng đây không phải võng du, nhưng mà thật sự lại có thể gia tăng như mình nghĩ.
Kỳ thật đánh nhau ẩu đã này là một trong những điều mà Học viện St. Timya không cho phép, nhưng mà học sinh tiến vào trong St. Timya đều không phú thì quý, chỉ có một ít bộ phậ học sinh là bởi vì nguyên nhân thành tích học tập mà được mời tiến vào trong Học viện. Học viện St. Timya yêu cầu điểm rất cao, giống như [Hạ Lăng] chính là bởi vì điểm cao mới trúng tuyển tiến vào, nhưng mà cũng bởi vì nguyên nhân gia đình, thường xuyên bị đám học sinh nhà giàu khi dễ.
Giáo viên trong học viện, hiệu trưởng đối với bối cảnh gia đình của những học sinh đó có điều kiêng kị, chỉ có thể mặc kệ [Hạ Lăng] vài lần phải đi tới phòng y tế. Cho nên vì bù lại điểm này, thật sự dị thường quan tâm trạng thái tình huống thân thể của [Hạ Lăng]. Này cũng là nguyên nhân vì cái gì mà giáo viên đều đối với [Hạ Lăng] đặc biệt để bụng.
Phó Hàn công kích rất nhanh sức bật rất mạnh, hơn nữa chiêu thức liên tục. Bạn trước một giây có thể tiếp được quyền của Phó Hàn, có thể ở giây tiếp theo đã bị hắn đã bay. Hạ Lăng lại lấy tích phân mở ra toàn bộ phương tiện theo dõi cùng loại với thuật đọc tâm sử dụng, cứ như vậy động tác của Phó Hàn liền toàn bộ ở trong khống chế của hắn, muốn thắng vẫn không phải khó.
Vì một lần đánh cuộc, Hạ Lăng lập tức liền mất tích phân. Tuy rằng thịt thực đau a, nhưng mà hệ thống ngay tại giây tiếp theo ban bố một cái nhiệm vụ tùy cơ.
[Nhiệm vụ tùy cơ : Đánh thắng Phó Hàn, thưởng cho tích phân.]
tích phân! Ngoại trừ bù lại được tích phân lúc trước, hắn còn có thể kiếm trở lại thêm ! Vì tích phân hắn sẽ làm bất cứ giá nào! Hạ Lăng sau khi tiếp được công kích của Phó Hàn, bắt lấy cánh tay của y liền cấp cho Phó Hàn một cú vật qua vai. Phó Hàn bị đánh ngã trong nháy mắt nghĩ muốn bắt lấy quần áo của Hạ Lăng, Hạ Lăng đọc ra động tác của Phó Hàn, lắc mình một cái thoát khỏi một trảo (túm) kia của Phó Hàn. Phó Hàn không đem Hạ Lăng tha xuống nước được, lại còn bị ngã thật mạnh trên mặt đất.
Trong lúc đó Hạ Lăng nhân cơ hội dùng chân ngăn lại hai chân của Phó Hàn, đè lại hai tay của y, toàn bộ từ trên xuống dưới của Phó Hàn đều vị vây ở trạng thái yêu thế. Hạ Lăng ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt xinh đẹp kia lộ ra một nụ cười vương giả, trong lúc nhất thời thế nhưng Phó Hàn lại nhìn tới ngây người.
“Này, mày nhận thua không?”
“Phò Hàn.”
“….. Choáng váng?”
Phó Hàn không được tự nhiên xoay mặt đi, ở dưới ngọn đèn chiếu xuống có thể thấy được trên mặt của y rõ ràng đang đỏ ứng: “Tao nhận thua là được…”
[Chúc mừng Player hoàn thành nhiệm vụ tùy cơ : Đánh thắng Phó Hàn, thưởng cho tích phân.]
[Trước mắt tổng tích phân của Player là .]
Người này chẳng hiểu làm sao. Hạ Lăng từ trên người Phó Hàn đứng lên, đưa tay qua nắm lấy Phó Hàn đem người từ trên mặt đất kéo đứng dậy. Bởi vì thời gian Hạ Lăng thông qua hệ thống trao đổi đã kết thúc, cho nên hắn có chút không quan với động tác của mình, hơn nữa Phó Hàn tuy rằng bộ dáng nhìn thì gầy, nhưng thật ra rất nặng a! Hạ Lăng không đem được Phó Hàn từ trên mặt đất đứng lên, lại bị Phó Hàn kéo tới bên người.
Cái trán của Hạ Lăng lập tức liền đánh vào trên đầu của Phó Hàn, đau tới mức hắn hút một ngụm khí lạnh, trực tiếp chửi ầm lên: “Này, mày làm cái quỷ gì a!”
Lực chú ý của Phó Hàn hoàn toàn không có ở trong lời nói của Hạ Lăng, ánh mắt của y chỉ nhìn chằm chằm vào đôi môi đạm sắc của Hạ Lăng, trong lòng có một thanh âm đang kêu gọi bảo y hung hăng hôn lên đó, sau đó y cũng liền thực sự làm như vậy. Ở trong tiếng chửi bậy của Hạ Lăng, Phó Hàn xoay người một cái liền đem Hạ Lăng đặt xuống dưới thân, sau đó dùng sức hôn lên môi của hắn.
Phó Hàn tuy rằng không giống dạng lưu manh, mà cho tới bây giờ cũng chưa từng kết giao qua bạn gái, càng miễn bàn loại tình huống hôn môi này nọ. Y ghé ở trên người Hạ Lăng, nói có điểm khó nghe chính là gặm miệng của Hạ Lăng, Hạ Lăng bị đau liên tục dùng chân đạp y. Phó Hàn rút tay ra đè lại Hạ Lăng, vươn đầu lưỡi bắt đầu xâm nhập vào trong khoang miệng của Hạ Lăng, tư thế kia quả thực liền cùng với người bệnh giống nhau.
Ngay tại khi Hạ Lăng sắp hít thở không thông, Phó Hàn lúc này mới lưu luyến buông ra môi của Hạ Lăng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vỗ ở trên khóe môi bị sưng của Hạ Lăng.
[Mục tiêu công lược Phó Hàn độ hảo cảm + , trước mắt tổng độ hảo cảm là – .]
Orz, [Hạ Lăng], cậu rốt cuộc trong thời điểm tôi hôn mê đã làm sự tình gì khiến cho Phó Hàn hận cậu như vậy.
[Player có thể dùng công cụ giúp tiêu trừ độ hảo cảm âm điểm, để xóa bỏ độ hảo cảm đã xuống tới âm điểm của mục tiêu công lược đối với Player, từ đó biến trở thành . Bất quá công cụ giúp tiêu trừ độ hảo cảm âm điểm ở một cái thế giới chỉ có thể sử dụng một lần. Nếu lại biến thành giá trị âm, chỉ có thể thỉnh Player tự hành động giải quyết, cho nên Player có cần lấy tích phân để đổi không?]
Độ hảo cảm như vậy khi nào mới có thể biến thành số dương! Hạ Lăng cảm thấy được đầu một trận đau nhức, không có biện pháp, chỉ có thể cùng hệ thống đổi lấy công cụ tiêu trừ độ hảo cảm âm điểm. Bất quá nghĩ nghĩ, hắn lại hỏi.
Hệ thống, có thể hay không gấp rút trợ giúp một chút, làm cho thời gian tao xuất hiện nhiều một chút, một lúc đã bị cướp đi quyền không chế như vậy thực rất phiền toái a.
[Ừ, có thể có thể, bất quá Player…]
Bao nhiêu tích phân mày xem rồi tự xử lý, đừng tìm tao nói, mày trực tiếp khấu trừ đi, mắt nhìn thấy toàn cục lòng tao đau!
[Được rồi… ╮(╯╰)╭ Hiện tại Player có thể tùy ý khống chế cơ thể từ sáu giờ chiều ngày hôm nay tới sáu giờ sáng sớm ngày hôm sau, còn có, kỳ thật việc này sau khi tôi sửa chữa xong sai sót bị dư ra, đã không cần tới tích phân…]
QAQ hệ thống, tao vì sao lại yêu mày như vậy!
[Hừ… vậy cậu còn gọi tôi là đồ thích hãm hại.]
Không cần để ý tới chi tiết nhỏ này…
Có thể gia tăng thời gian đối với Hạ Lăng mà nói là rất quan trọng, sau khi hắn tỉnh táo lại một phen túm lấy tay của Phó Hàn đẩy ra, cặp mắt màu đen kia tựa như hắc trân châu xinh đẹp. Thời điểm Phó Hàn ở đối diện nhìn thấy, Phó Hàn vậy mà lại có một khắc nghĩ muốn che đi ánh mắt của Hạ Lăng, làm cho trừ bỏ y ra tất cả mọi người không thể nhìn thấy một màn như vậy.
“Phó Hàn, mày nói sẽ đáp ứng tao một cái yêu cầu.”
“Mày nói.”
“Rất đơn giản, tao muốn mày từ hôm nay trở đi phải thật sự học tập.”
“…”
“Mày đổi ý?”
“Tao chỉ là rất kỳ quái, mày vẫn cứ luôn quấn quýt lấy tao chính là vì để cho tao học tập, hiện tại đánh thắng tao, lại vẫn là muốn làm cho tao học tập. Mày vì cái gì lại nghĩ muốn làm cho tao phải học tập? Mày điên rồi sao?”
….
Tóm lại, chính là như vậy, Phó Hàn vẫn nguyện chịu thua cá cược, còn thật sự ôn tập đọc sách học tập. Lại nói tiếp, Phó Hàn người này lực học tập rất mạnh, rất nhiều giáo viên đều cho rằng nếu y thật sự có thể giao trái tim cùng tâm tư đặc ở trên học tập thì nhất định so ra sẽ không kém hơn [Hạ Lăng], có lẽ nói không chừng có thể vượt qua cả [Hạ Lăng]. Nhưng cố tình y phản cảm nhất chính là đọc sách. Hiện tại giáo sư lên lớp nhìn thấy Phó Hàn còn thật sự ghi chép bài (kỳ thật là nhịn xuống ý niệm muốn xé sách trong đầu), ánh mắt đều rất nhanh rơi xuống.
Mà [Hạ Lăng] nhìn thấy bộ dạng này của Phó Hàn, trước kia vẫn là hoảng sợ, sau đó liền cho rằng Phó Hàn thật sự nghĩ muốn đọc sách, cậu làm lớp trưởng hẳn là nên đem toàn lực trợ giúp y mới đúng.
Cho nên sau đó một đoạn thời gian, tất cả mọi người có thể nhìn thấy một màn này.
[Hạ Lăng] đi theo bên cạnh Phó Hàn, thường thường sẽ hỏi hắn một câu: “Nếu có gì không hiểu có thể hỏi tớ.” Mà Phó Hàn luôn nghĩ muốn đánh nhau lại bởi vì nguyên nhân nào đó mà nhịn xuống, không bày ra biểu tình muốn đánh người kia. Đổi lại nếu là [Hạ Lăng] trước kia đi theo y như vậy hẳn là đã bị đánh tới đi vào trong phòng y tế, hiện tại cư nhiên lải nhải như vậy với Phó Hàn mà cũng chưa bị đánh. Cũng không biết Phó Hàn có phải hay không thực sự bị lải nhải tới choáng váng (nguyên nhân kỳ thật là độ hảo cảm đã bị tẩy trắng tới điểm).
Phó Hàn cũng nắm bắt được Hạ Lăng có thể xuất hiện ở buổi tối, phóng chừng thời gian một chút, ước chừng là qua sáu giờ. Y không biết vì nguyên nhân gì, chính là muốn nhìn thấy Hạ Lăng xuất hiện, mà không phải cái tên líu ríu kia, [Hạ Lăng] luôn đi theo phía sau làm phiền y.
Hạ Lăng vẫn là tên học tra (học không tốt), hắn thấy đề mục ở trong cái thế giới này liền choáng váng cả đầu, càng đừng nói tới Phó Hàn tên kia rõ ràng biết làm như thế nào, lại nhất định da mặt dày ỷ lại cưỡng ép bắt bản thân dạy cho y, quả thực thần phiền phức! Cuối cùng, Hạ Lăng nhịn không được nữa đem sách quăng vào trên mặt Phó Hàn, biểu tình dữ tợn nhìn Phó Hàn: “Mẹ nó, loại đề mục này tôi như thế nào có thể sẽ làm? [Hạ Lăng] kia không phải mỗi ngày đều đi theo sau mông cậu sao, cậu có vấn đề vì sao không đi hỏi cậu ta, nhất định lại phải tới hỏi tôi!”
[Mục tiêu công lược Phó Hàn độ hảo cảm – , trước mắt độ hảo cảm là .]
Bàn về tầm quan trọng lấy thân phận học bá để công lược nam thần