“Tôi…” Cảnh cáo của hệ thống còn ở trong đầu của hắn không tán đi, hắn không dám đánh cược, hệ thống lần này không có biện pháp giúp hắn, hắn lại tìm không được một lý do thích hợp. Bởi vì lúc trước hắn gửi đi thông tin tin tức, cho nên đây là một chứng cớ, đủ để chứng minh hắn là người duy nhất còn tỉnh táo.
“Hử?” Lạc Y cũng không gấp, nhìn thấy khuôn mặt của Hạ Lăng có chút tái nhợt, càng thêm tin tưởng phán đoán của chính mình là chính xác. Lúc trước nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó, làm cho chỉ có Hạ Lăng thanh tỉnh, điều này cùng với bí mật mà hắn luôn che giấu có liên quan tới nhau.
“Có thể hay không chờ một thời gian? Tôi bây giờ còn không thể nói được…” Hạ Lăng chỉ có thể trước bám trụ Lạc Y một thời gian, đợi cho tới khi độ hảo cảm đầy thì hắn có thể thuận lợi rời đi, về phần lời giải thích, tới lúc sau đó hẳn là không cần đi?
Lạc Y đem mặt chậm rãi tựa gần sát vào trước mặt của Hạ Lăng, cặp con ngươi kia giống như hồng tửu nồng liệt, tiên diễm ướt át.
“Hy vọng cậu sẽ không gạt tôi.” Y dùng tay phải đang đeo găng tay trắng buông cằm của Hạ Lăng ra, sau đó chậm rãi lần tới phía sau gáy của Hạ Lăng, nhẹ vỗ về lên trên tóc đen mềm mại kia, hung hăng hôn lên môi của Hạ Lăng, vuốt ve, cắn xé, một chút một chút, như muốn đem hắn hoàn toàn nuốt vào trong bụng.
Càng lúc càng khiến cho người mà đang bị y vuốt ve kêu lên thanh âm rên rỉ này xâm nhập vào trong cuộc sống của y, bất tri bất giác trở thành một thói quen; càng lúc càng muốn nhìn thấy hắn bởi vì bị lây dính mà hai mắt phủ kín hơi nước; càng lúc càng muốn đem tất cả tất cả của hắn đều in lại bóng dáng của chính mình.
Y buông ra môi của Hạ Lăng, xen vào giữa những ngón tay hơi hơi khép lại của hắn, thanh âm nguyên bản trong trẻo lạnh lùng bởi vì mang theo mà có phần khàn khàn, “Tôi chờ cậu, mãi cho tới ngày nào đó khi cậu nguyện ý tin tưởng tôi, chỉ mong ngày đó sẽ không quá xa.”
….
Một năm thời gian trôi qua, Lạc Y đối với Hạ Lăng độ hảo cảm tới thì không tăng lên nữa. Hạ Lăng hứa hẹn sẽ cho Lạc Y biết sự thực cũng chậm chạp không thực hiện. Lạc Y không nóng nảy, y còn có thể tiếp tục chờ. Nhưng mà y không biết, Hạ Lăng sẽ không nói, cũng sẽ không thể nói.
Nếu Lạc Ý lúc trước hỏi vấn đề không liên lụy tới hệ thống, Hạ Lăng như thế nào sẽ không trả lời?
Từ những mục tiêu công lược khác cho tới nay, hắn đều là đem toàn bộ tình cảm của mình khuynh nhập vào, nếu nói không có yêu thương, là gạt người. Chỉ là có chút sự tình, không phải hắn có thể khống chế, cũng không phải hắn nghĩ muốn là có thể thay đổi.
Lần này Hạ Lăng cùng Lạc Y tốt nghiệp, nhiệm vụ khảo hạch nằm ở tinh cầu Milandia nằm liền sát bên tinh cầu Minodia. Hai tinh cầu này kỳ thực là tinh cầu song sinh, nhưng mà bởi vì có chút nguyên nhân đặc thù khiến cho khoảng cách giữa hai tinh cầu này tăng thêm một chút, tới hiện giờ đã bộ dạng cách biệt như vậy.
Tinh cầu Milandia cùng tinh cầu Minodia hoàn cảnh là hoàn toàn tương phản. Tinh cầu Minodia diện tích mênh mông toàn là sa mạc, mà tinh cầu Milandia thì hình thành từng mảng lớn cây cối.
Lần khảo hạch này rất đơn giản, trên tinh cầu Milandia căn bản không có sinh vật gì ngoại trừ thực vật, bọn họ chỉ cần tìm được dây leo lam túc biến dị, đem nó về cho học viện là khảo hạch sẽ chấm dứt.
Bất quá loại đơn giản này chỉ là đối với một số người có tinh thần lực cực cao cùng thao tác cơ giáp cực kỳ thành thạo mà thôi. Bởi vì trên tinh cầu Milandia còn tồn tại rất nhiều thực vật có tính công kích, đại bộ phận thực vật đều chứa đựng chất lỏng có tính ăn mòn. Cơ giáp đương nhiên là chắc chắn, nhưng mà bị loại chất lỏng này dính vào, nhiều ít cũng sẽ có hư hao.
Hạ Lăng cùng Lạc Y hai người lái cơ giáp cấp C ước chừng bay qua nửa tinh cầu mới tìm được dây leo lam túc biến dị như trên màn hình. Hạ Lăng chú ý thao tác cơ giáp đem dây leo lam túc biến dị hoàn chỉnh nhổ tận gốc, thu được tương ứng với bên trong g không gian, chuẩn bị quay trở lại.
“Cẩn thận!” Thanh âm của Lạc Y đột nhiên ở trên đỉnh đầu vang lên, Hạ Lăng còn chưa phản ứng lại, kiếm quang trên tay cơ giáp của Lạc Y đã dựa sát tới cơ giáp của Hạ Lăng, đem trùng tộc chuẩn bị đánh lén ở phía sau của Hạ Lăng chém thành hai nửa.
“Nguy hiểm thật…” Hạ Lăng không thể tin được nếu Lạc Y không có cảnh báo cho hắn, hắn hơn phân nửa đã bị con trùng tộc kia kéo từ trong khoang điều khiển ra ngoài. Lần này nhiệm vụ khảo hạch ở trên tinh cầu Milandia thuộc cấp bậc A+, rất ít người thử nghiệm, cho nên Hạ Lăng cùng Lạc Y có thể xem như chỉ có hai người bọn họ đi vào nơi này làm nhiệm vụ.
Một cỗ dự cảm không tốt dâng lên, thời điểm Hạ Lăng nghĩ muốn thúc giục Lạc Y mau rời đi, một cơ giáp màu tím liền xuất hiện tại trước mặt của hai người. Đó là thao tác tới từ trùng tộc, xem hình thái của cơ giáp, Hạ Lăng liếc mắt liền nhận ra được đây chính là trùng tộc có đẳng cấp cao nhất đang bị truy nã lại thủ đô tinh.
“Đáng chết, Lạc Y chúng ta đi mau!” Con trùng tộc cao đẳng kia rõ ràng không muốn buông tha cho Lạc Y và Hạ Lăng, cơ giáp màu tím của nó thao tác biến ra rậm rạp toàn là vảy. Đây là cơ giáp cấp S của trùng tộc, có vảy bảo hộ, còn có thể nương theo gió làm tăng tốc độ của chính mình. Cơ giáp cấp C bình thường căn bản không thể cùng cơ giáp cấp S so sánh, bọn họ rất nhanh đã bị con trùng tộc kia đuổi theo.
“Thỉnh cầu trợ giúp, tinh cầu Milandia xuất hiện trùng tộc cao đẳng cấp SS đang bị truy nã.” Hạ Lăng dốc lòng đối với máy truyền tin, phát ra thỉnh cầu trợ giúp tới học viện, bọn họ hiện tại chỉ có biện pháp duy nhất là kéo dài chờ đợi. Khoảng cách từ tinh cầu Milandia tới thủ đô tinh quá xa, lấy tốc độ của cơ giáp cấp S cũng mất hai tới ba giờ.
“Lạc Y, chúng ta trước tìm một chỗ trốn đi, tận lực kéo dài thời gian một chút.”
“Được.”
Hai cơ giáp đồng thời hướng trong rừng cây bay tới, con trùng tộc kia theo sát không tha phía sau. Hạ Lăng nghĩ nghĩ, sau đó đối với thiết bị truyền tin nói: “Lạc Y, chúng ta trước bay tách ra, để cho nó bị quấy nhiễu, bị rớt lại ở phía sau, sau đó chúng ta lại tập hợp.”
“Hạ Lăng, cậu mau chạy đi.” Lạc Y nói xong những lời này, đột nhiên người lái cơ giáp hướng về phía trái ngược của bọn họ mà đi, lực chú ý của con trùng tộc kia liền lập tức bị Lạc Y hấp dẫn, tăng nhanh tốc độ hơn đuổi theo sâu trong chỗ mà Lạc Y biến mất.
“Lạc Y, cậu điên rồi sao!” Hạ Lăng bật người từ trong khoang điều khiển của cơ giáp cấp C nhảy ra, ấn xuống cái nút trên dây chuyền. Trong nháy mắt, một vật thể màu trắng, cơ giáp cửu vĩ hồ đường cong cực kỳ lưu sướng xuất hiện ở trước mặt của Hạ Lăng. Chín cái đuôi của nó nhẹ nhàng lay động, một đôi mắt cứng ngắc màu đỏ nhìn Hạ Lăng, cuối cùng hướng tới hắn nghiêng nghiêng đầu.
“Chủ nhân, đã lâu không thấy.” Một thanh âm mềm mại cực kỳ dễ nghe vang lên, Hạ Lăng đi tới phía trước, sờ sờ đầu của Bạch Linh, thấp giọng nói: “Bạch Linh, xuất phát cứu người đi.”
….
Bạch Linh kỳ thực được làm ra do ước lượng yêu cầu dành riêng cho Hạ Lăng, Hạ Lăng thời điểm điều khiển Bạch Linh, cảm giác cùng với khi điều khiển cơ giáp cấp C của học viện hoàn toàn bất đồng.
Hạ Lăng nhìn thấy trên màn hình, cơ giáp của Lạc Y đột nhiên dừng lại tại chỗ, dự cảm sự tình không ổn, tăng nhanh hơn tốc độ của Bạch Linh. Tới nơi của Lạc Y, hắn phát hiện ra cái cơ giáp màu tím của trùng tộc kia đang nâng lên móng vuốt bén nhọn, hung hăng xuyên qua cơ giáp của Lạc Y.
“Không cần!” Bạch Linh cảm nhận được tâm tình của chủ nhân mình, rất nhanh bay tới trước cái cơ giáp màu lam đã bị tổn hại, lại phát hiện ra khoang điều khiến đã biến mất, “Chủ nhân, khoang điều khiển không có ở đây.”
“Lạc Y đâu… cậu ta ở đâu…” Mở ra toàn bộ định vị theo dõi, Hạ Lăng rốt cuộc cũng phát hiện ra ở cách đấy mấy chục thước là khoang điều khiển đã lõm xuống một khối bị bắn ra. Hạ Lăng thời điểm mở ra khoang điều khiến, tay vẫn run rẩy, hắn không dám nhìn tình cảnh bên trong khoang điều khiển, hắn sợ Lạc Y xảy ra chuyện…
Khoang điều khiển mở ra, bên trong đã tràn đầy vết máu, trên trán của Lạc Y còn đổ máu, Hạ Lăng cảm thấy được chóp mũi của mình chua xót vô cùng, bi thương lập tức dâng trào. Hắn đem Lạc Y từ trong khoang điều khiển cẩn thận bế ra, trên người Lạc Y đã có bao nhiêu chỗ gãy xương, hô hấp thực mỏng manh, như là tại một giây sau sẽ có thể lập tức biến mất không thấy.
“Hạ Lăng… đi mau…” Lạc Y cảm nhận được độ ấm của Hạ lăng, cánh tay của y đã gãy xương, thoáng động một chút liền vô cùng đau đớn, chỉ mới vừa nói như vậy, y cũng đã bắt đầu ho xuất ra cả máu.
Không thể đợi lát nữa, nếu đợi lát nữa, Lạc Y tuyệt đối sẽ xảy ra chuyện!
Hệ thống, có thể hay không đảm bảo cho Lạc Y, để cho cậu ấy không bị chảy máu nữa?
[Thật có lỗi, Player, nếu hiện tại trợ giúp mục tiêu công lược cầm máu, bí mật của Player sẽ bị mục tiêu công lược phát hiện. Tôi không thể lại tiếp tục tiêu trừ trí nhớ của mục tiêu công lược, lần này chỉ sợ không giúp được Player.]
Đáng chết…
Hạ Lăng nhìn thoáng qua Lạc Y, cắn răng, đem y ôm vào trong khoang điều khiển của Bạch Linh. Lần này chỉ có thể đánh cược một phen, sống hay chết, tất cả để lần này quyết định. Hạ Lăng thao tác để cho Bạch Linh bắt đầu rời khỏi tinh cầu Milandia. Con trùng tộc kia phát hiện ra mục đích của Hạ Lăng, tốc độ mau tới mức Bạch Linh cũng cản không nổi, khi Bạch Linh đang bay trên không, dùng hỏa tiễn oanh một tiếng, đem Bạch Linh kéo xuống.
Tuy rằng không có tổn thương, nhưng chạy trốn rõ ràng là làm không được, chỉ có thể trốn. Chính là trốn hướng nào? Nơi này căn bản không còn chỗ ẩn thân. Hạ Lăng thao tác Bạch Linh, hướng tới trùng tộc phòng ra đạn sương khói, chỉ có thể nâng lên một chút tác dụng che lấp, bất quá như vậy là đủ rồi. Tốc độ của Bạch Linh toàn bộ khai hỏa, tại trước khi đạn sương khói tiêu tán liền biến mất tại chỗ.
Con trùng tộc kia nhìn thấy quang điểm chớp động trên màn hình cơ giáp, lạnh lùng nở một nụ cười.
Hạ Lăng để cho Bạch Linh điều khiển tự động, quay lại kiểm tra một chút cho thương thế của Lạc Y. Đã có không ít miệng vết thương đã ngừng chảy máu, nhưng mà phần vết thương ở trên trán thì vẫn không ngừng được máu trào ra. Nhiều chỗ gãy xương quá nửa đều bị chảy máu, Hạ Lăng không dám lộn xộn, chỉ có thể giúp Lạc Y băng bó một chút miệng vết thương, tận lực cầm máu vết thương ở trán của Lạc Y.
“Lạc Y, kiên trì một hồi, tôi lập tức mang cậu rời đi nơi này.”
[Mục tiêu công lược Lạc Y, độ hảo cảm + , tổng độ hảo cảm .]
Bạch Linh đã đem cơ giáp của trùng tộc bỏ phía sau, lần này rời đi hẳn là sẽ không xảy ra lỗi nữa. Hạ Lăng thao tác Bạch Linh đột phá khí tầng của tinh cầu Milandia, xông tới vũ trụ. Không đợi hắn cao hứng, hắn liền phát hiện ra thân ảnh của cơ giáp trùng tộc kia. Cơ giáp trùng tộc trên tay cầm một cây búa tối màu, hung hăng đem khoang điều khiển của Bạch Linh đập bay ra ngoài.
Khoang điều khiển mãnh liệt rơi xuống dưới, Hạ Lăng bổ nhào đem Lạc Y ôm ở trong g ngực, đại bộ phận va chạm đều là do hắn thay Lạc Y thừa nhận. Từ địa phương cao như vậy rơi xuống, khoang điều khiển sau khi rơi xuống đất liền bị vỡ nát.
Hạ Lăng bị đẩy bay ra ngoài, trên lưng cắm đầy mảnh nhỏ. Tình huống của Lạc Y tốt hơn một chút, nhưng lần này thực sự đã không còn một chút lực nào để hành động. Hạ Lăng ngay tại trước mặt của y, máu tươi nhiễm đỏ lên trên mặt cỏ xanh biếc. Lạc Y liều mạng đong đưa đầu, muốn đi tới bên người của Hạ Lăng, chính là y ngay cả khí lực để vươn tay cũng không có.
“Hạ Lăng, van cầu cậu, không cần có việc gì…”
[Mục tiêu công lược Lạc Y, độ hảo cảm + , tổng độ hảo cảm .]
[Chúc mừng Player hoàn thành nhiệm vụ chính : Đem độ hảo cảm của Lạc Y xoát tới , thưởng cho tích phân.]
[Tổng tích phân trước mặt của Player là .]
[Player chú ý, bởi vì Player thương thế quá nặng, tại giây sau quay lại không gian hệ thống.]
“Lạc Y… đừng… dậy…”
“Hạ Lăng!”
“Không cần rời khỏi tôi…”
“Van cầu cậu…”
Trên không trung của tinh cầu Milandia vang lên tiếng la gọi tên của bọn họ, nhưng mà tại một khắc này, Lạc Y cái gì cũng không nghe thấy —– y chính là ngơ ngác như vậy nhìn thi thể của Hạ Lăng, liền cứ như vậy nhìn…
….
“Học sinh Beta này đã tử vong tại chỗ, học sinh Omega còn cứu được, phải hết đem cậu ta cứu trở về!”
Bệnh viện thủ đô tinh, hiệu trưởng của Học viện quân sự Timya cùng một dàn các giáo sư liên quan đều lẳng lặng đứng ở trước phòng giải phẫu chờ…
“Miệng vết thương của bệnh nhân đã cầm máu, thân thể nhiều chỗ gãy xương…”
“Mặc kệ thế nào, chúng ta đều phải đem cậu ta cứu trở về!”
“Mau! Dao phẫu thuật!”
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người bên ngoài phòng giải phẫu sốt ruột, bác sĩ bên trong cơ hồ toàn bộ quá trình thực hiện đều run rẩy. Một Omega bị thương nặng như vậy, này phải như thế nào để báo cáo kết quả công tác?
….
Bác sĩ đem miệng vết thương cuối cùng khâu lại, thở ra thật mạnh một cái, lau khô mồ hôi đầy đầu: “Rốt cuộc cũng cứu trở về rồi.”
Cứu về rồi thì sao?
Chính là Hạ Lăng đâu?
A, đúng rồi, Hạ Lăng đã chết.
Nếu như vậy, còn sống có ý nghĩa gì đây?
….
Tích, tích, tích, tích ———
“Bác sĩ, bệnh nhân đã không còn tim đập!”
….
Đèn của phòng phẫu thuật tối sầm xuống, hiệu trưởng của Học viện quân sự Timya vội vội vàng vàng chạy tới trước cửa phòng phẫu thuật, bác sĩ đẩy cửa ra, nhìn thoáng qua các vị giáo viên, cuối cùng thật sâu thở dài một hơi.
“Thật có lỗi…”
Lạc Y đã chết.
Từ khảo hạch ngoài ý muốn ngày đó.
Y đã chết.
Hạ Lăng kẻ lừa đảo này, lừa đi tất cả tín nhiệm của y.
Cho nên khi Hạ Lăng tử vong lúc đó, y đã chết, cùng với sinh mệnh của hắn.
– HOÀN ĐỆ TỨ VỊ –