Diệp Thừa nhìn hỗ động giữa Hạ Lâm cùng nữ sinh kia, trầm mặc một lúc thật lâu, mới quay đầu tiếp tục nghịch di động. Hạ Lăng không nghĩ tới Diệp Thừa sẽ không chút nào để ý tới hành động của Hạ Lâm, hắn do dự một hồi, mới mở miệng hỏi: “Đại đại, chẳng lẽ anh quen biết cậu nam sinh kia sao?” Không thể làm rõ thân phận, chỉ có thể làm bộ như không biết, cảm giác này thực sự rất thống khổ.
Diệp Thừa chậm rãi ngẩng đầu, đem di động đặt ở trên mặt bàn thủy tinh, ngẩng đầu nhìn Hạ Lăng. Hạ Lăng không rõ Diệp Thừa làm như vậy là có ý tứ gì, hắn cúi đầu nhìn thấy những tấm ảnh trên di động, mỗi một bức đều là tin nhắn tới từ tài khoản ‘Yêu nhất chính là đi đường buổi đêm’. Mặc kệ là nick độc giả ở trên trang web tiểu thuyết X độ hay là tài khoản QQ.
Bởi vì bàn thủy tinh hơi dài một chút, Diệp Thừa đè thấp cơ thể của mình, dựa vào rất gần Hạ Lăng. Ở trong ánh mắt nghi hoặc của Hạ Lăng, y cầm lấy di động, đối với mỗi tấm ảnh bắt đầu giải thích ý nghĩ của chính mình, “Nam sinh kia tên là Hạ Lâm, là ‘Song mộc lâm’. Trước kia tôi hướng cậu hỏi một người tên là ‘Hạ Lăng’, chữ ‘Lăng’ là ở trong ‘hừng đông’.”
“Tôi yêu một nam sinh, tên của em ấy là Hạ Lăng. Em ấy là độc giả đọc tiểu thuyết của tôi, từng cứu tôi một mạng. Lúc trước tôi đã từng hoài nghi, liệu em ấy tiếp cận tôi có phải hay không có mục đích gì đó. Nhưng mà sau đó tôi liền phát hiện ra em ấy kỳ thực rất ngốc nghếch, căn bản không có khả năng bị phái tới để làm nằm vùng. Ở trong khoảng thời gian dưỡng thương tại bệnh viện, em ấy mỗi ngày sẽ tới để thăm tôi, cũng chỉ có em ấy làm như vậy.”
“Sau đó tôi phát hiện ra, tình cảm của tôi đối với em ấy đã có chút biến hóa. Tôi không rõ biến hóa này là ở đâu, thẳng tới thời điểm sắp xuất viện, tôi mới phát hiện ra, loại cảm giác này đã biến chất trở thành yêu thích. Tôi thích em ấy, khuyết điểm của em ấy có rất nhiều, rõ ràng sẽ không nói dối, vậy mà còn làm bộ như chuyện mình đang nói là sự thực, rất ngốc nghếch.”
“Kế tiếp em ấy vì tôi mà bị thương, phải nhập viện. Sau khi phẫu thuật xong, em ấy bị chẩn đoán là mất trí nhớ. Em ấy quên tất cả mọi ký ức giữa tôi và em ấy, nhưng mà tôi không thèm quan tâm, bởi vì lần này để tôi bảo vệ em ấy là được rồi. Em ấy thích đọc tiểu thuyết của Diệp Tri, tôi liền vì em ấy mà viết. Em ấy không thích tiểu thuyết, tôi cũng vì em ấy mà buông tha. Vì có thể bảo hộ em ấy, tôi đáp ứng yêu cầu của ông nội. Tới cuối cùng, vì em ấy, tôi lại một lần nữa bắt đầu viết tiểu thuyết.”
“Tôi nghĩ tới em ấy chỉ là mất trí nhớ mà thôi, cho nên căn bản không có đi điều tra về chuyện của em ấy. Thẳng tới sau hai năm, khi tài khoản ‘Yêu nhất chính là đi đường buổi đêm’ này đột nhiên xuất hiện, khiến cho tôi phát hiện ra mọi chuyện có chỗ không thích hợp. Rõ ràng là mất trí nhớ, vì cái gì còn có thể nhớ lại được tài khoản độc giả trước đây? Tôi có nghĩ tới hai giả thiết, nhưng mà sau khi tôi gặp được cậu, tôi liền phát hiện ra hai giả thiết kia đều có thể được bài trừ.”
“Tôi bắt đầu hoài nghi tất cả mọi chuyện, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì. Tôi bắt đầu đi tìm kiếm nguyên nhân. Thời điểm kế tiếp, quản gia điều tra được toàn bộ tư liệu về Hạ Lâm, tôi mới biết được, nguyên danh của ‘Hạ Lăng’ lại là Hạ Lâm. Nhưng mà em ấy vì cái gì lại nói mình tên là Hạ Lăng? Sau đó ở ngày hôm nay, một khắc lúc tiến vào trong quán café, tôi phát hiện ra cậu lén lút muốn tránh né tôi.”
“Tôi chỉ biết cậu có chuyện gì đó muốn gạt tôi, tôi cố ý làm bộ như đang nghịch di động, một mặt muốn quan sát xem cậu rốt cuộc là muốn làm gì. Tôi phát hiện ra nhất cử nhất động của cậu đều cực kỳ giống với ‘Hạ Lăng’, nhưng mà lại không có cái gì có thể chứng minh được. Vừa rồi thời điểm Hạ Lâm xuất hiện, tôi phát hiện ra ánh mắt của cậu có chút biến hóa. Nói như vậy, cậu biết Hạ Lâm, đúng không?”
Vấn đề là vì sao cậu quen Hạ Lâm lại phải làm bộ như không biết gì cả. Hơn nữa sau đó cậu còn hỏi tôi xem có phải tôi quen biết với Hạ Lâm hay không. Đối với tôi, điểm này cũng thực kỳ quái, cho nên tôi đoán chắc, cậu hẳn là cũng biết được quan hệ giữa tôi cùng Hạ Lâm, nếu không cậu cũng sẽ không ở trong nháy mắt nhìn tới phản ứng của tôi. Mà vấn đề là vì sao cậu lại biết được quan hệ của tôi cùng Hạ Lâm?”
“Đúng không, Hạ Lăng?”
[Mục tiêu công lược Diệp Thừa đã xác nhận được thân phận của Player, nhiệm vụ chính trước tiên chính là tìm về được mảnh nhỏ ký ức.]
Hạ Lăng trực tiếp liền muốn vì tài trinh thám của Diệp Thừa mà đưa lên hai đầu gối của mình. Loại phỏng đoán như thần này, đem toàn bộ vốn liếng của hắn ăn sạch sẽ, này còn có thể sống sao? Mặc dù Diệp đại trong hai năm nay không phải là không phát hiện ra bất thường của Hạ Lâm, nhưng lại không điều tra qua thân phận của Hạ Lâm, về việc này, Hạ Lăng cũng chỉ có thể cảm thán một câu ‘kẻ đang yêu, chỉ số thông minh một nửa đều cầm tới để tiếp viện tình yêu’.
Tuy rằng có thể thừa nhận thân phận của chính mình, nhưng mà Hạ Lăng càng muốn cùng Diệp Thừa liều chết đối chọi: “Tôi cảm thấy khả năng trinh thám của anh thực đáng khen, nhưng mà thật đáng tiếc, tôi cũng không phải là Hạ Lăng ở trong miệng của anh.” Dù sao Diệp Thừa cũng không có chứng cứ chứng minh hắn chính là Hạ Lăng chân chính, chỉ cần hắn không thừa nhận, ai cũng không có biện pháp ép hắn.
Diệp Thừa không nói lời nào, trực tiếp dùng môi chặn lại Hạ Lăng. Bởi vì vị trí là dựa vào tường, cho nên không có bao nhiêu người để ý. Y trực tiếp vươn tay đè lại mặt của Hạ Lăng, nhắm ngay trên đôi môi của Hạ Lăng mà hạ xuống. Diệp Thừa nụ hôn này quả thực có thể nói là khiến cho Hạ Lăng thiếu chút nữa không thể thở nổi, đem bản thân nghẹn muốn chết.
Diệp Thừa hơi hơi tách ra, ngón tay thon dài vuốt ve đôi môi của Hạ Lăng, sau đó mở miệng nói: “Nếu em không muốn thừa nhận, anh cũng không quan tâm, vừa vặn chúng ta liền có thể tiếp tục luyện tập một chút, xem xem nên hôn môi như thế nào, để tiện sau này còn làm những chuyện khác.”
Để! Tiện! Sau! Này! Làm! Những! Chuyện! Khác!
Diệp đại, đây là đùa giỡn hắn đi? Tuyệt đối là như vậy! Diệp đại, anh làm vậy thực sự được sao? Những chuyện khác tới tột cùng là những chuyện gì a? Đừng lấp lửng dễ khiến cho người ta suy nghĩ lung tung như vậy, làm hắn hiểu sai đấy có được hay không? Hơn nữa, cái gì gọi là luyện tập hôn môi? Đây là thứ quỷ gì a? Chẳng lẽ học tốt nín thở là có thể ngao du biển rộng sao? Diệp đại anh thực sự là quá ngây thơ rồi!
“Không, kỳ thực em có thể giải thích.”
….
Hạ Lăng ngay cả bản thân về nhà như thế nào cũng không biết, dù sao hắn chính là cả người hoàn toàn bị vây trong trạng thái hưng phấn. Diệp đại không chỉ mua cho hắn di động mới, mà còn để cho hắn thoải mái chụp không ít ảnh, tuy rằng cuối cùng hắn mới biết được cái giá để trả cho những bức ảnh này là một bức ảnh chụp hôn môi của hai người. Mẹ nó cái loại yêu cầu thần kinh này, nhưng mà chung quy đối với hắn mà nói, vẫn thực là Rất! Cao! Hứng!
Mở di động ra là có thể nhìn thấy được ảnh của Diệp đại, hơn nữa mỗi ngày còn có thể đổi một tấm mà không hề lo bị trùng lặp. Thời điểm không còn ảnh nữa liền có thể đi tìm Diệp đại, loại cảm giác này thực sự là vô cùng tốt. Mở ra máy tính, bên trong QQ, một đám người đơn giản chính là đang đem bình luận của bản thân được Diệp đại trả lời ra để khoe khoang. Thực cao hứng a, phải làm sao bây giờ!
Trái táo nhỏ: Trong nhân sinh, có thể làm người đầu tiên được Diệp đại trả lời, nhân sinh của tôi liền viên mãn như vậy.
Nhà của ta ở tại sườn núi cao đất vàng: Chụp ảnh lại để lưu giữ, Diệp đại cư nhiên trả lời bình luận của tôi, thực là cao hứng TuT
Tôi bẩm sinh đã không có chí tiến thủ: Diệp đại đối với tôi bán manh! [ảnh chụp] Mau nhìn mau nhìn, Diệp đại dùng icon để trả lời tôi! Máu đã rớt xuống vạch !
Mê の thân sĩ: Vì được Diệp đại trả lời, tôi quyết định đời này đều phải theo đuổi Diệp đại, không giải thích QuQ
Hồng bổn bổn: Đời này đều phải theo đuổi Diệp đại +
Lục bổn bổn: Đời này đều phải theo đuổi Diệp đại +
Quần lót dễ thương kun: Đời này đều phải theo đuổi Diệp đại +
Quần lót kun gả cho ta: Đời này đều phải theo đuổi Diệp đại +
╮(╯▽╰)╭ Thật sự là khờ dại, hắn ngay cả người thật còn có thể tùy tiện hôn hôn sờ sờ, hơn nữa cái loại đồ vật như được trả lời này, từ hai năm trước hắn đã đoạt được rồi, căn bản không đáng để khoe ra. Hắn phải ẩn sâu công danh, nhìn đám tiểu yêu tinh này như thế nào đấu với hắn! Trước đem đồng (tình) đội (địch) đẩy tới trong vòng tay của địch (Diệp) nhân (đại), sau đó lại một lần nữa đem địch (Diệp) nhân (đại) bắt giữ (cướp đi), loại cảm giác này quả thực không thể nào sướng hơn!
Diệp đại đã sớm là người của ta, ha ha ha ha, hai năm trước đã là vậy _(:ゝ∠)_!
Yêu nhất chính là đi đường buổi đêm: Các người chẳng lẽ không phát hiện, hôm nay Diệp đại từng bình luận đều trả lời lại sao, các người đến tột cùng là cao hứng vì cái gì ←_←
Hồng bổn bổn: Tuy rằng tình địch rất đông, nhưng mà tôi cảm giác được câu trả lời của Diệp đại đã đem tới ánh sáng hi vọng cho tôi.
Lục bổn bổn: Chỉ cần đóng lại những bình luận của những người khác, tôi có thể tự động não bộ rằng Diệp đại hôm nay chỉ trả lời mỗi mình tôi ==
não bổ = ảo tưởng sức mạnh =]]]
Nữ vương đại nhân: Như vậy liền não bộ một chút, đột nhiên cảm thấy bản thân thực đặc biệt. A a a a, đột nhiên thực muốn giết chết tất cả những tình địch khác, tôi nhất định không phải là người QAQ
Cao lãnh chi hoa: Cô nhất định không phải là người.
Quỳ liếm Diệp tử đại nhân của nhà ta: Cô nhất định không phải là người.
Quần lót dễ thương kun: Cô nhất định không phải là người.
Quần lót kun gả cho ta: Cô nhất định không phải là người.
Yêu nhất chính là đi đường buổi đêm: Nữ vương đại nhân, cô vì cái gì lại nói bản thân không phải là người. Hơn nữa các người vì cái gì lại giúp Nữ vương đại nhân thừa nhận chuyện đó [mặt nghiêm túc]
Nữ vương đại nhân: ( ̄e( ̄)☆╰╮( ̄▽ ̄///) Đi chết đi!
Mê の thân sĩ: Đi đường buổi đêm – kun hẳn là muốn bị đánh đi? [đẩy mắt kính]
Cao lãnh chi hoa: Đi đường buổi đêm – kun được tụng xưng là tình địch hạng nhất, tôi nghĩ mỗi người đều muốn đánh Đi đường buổi đêm – kun một trận đi.
Lục bổn bổn: Tôi quyết định phải tra địa chỉ IP của Đi đường buổi đêm – kun, mỗi ngày buổi tối bắt đầu từ tám giờ, cứ cách mười phút sẽ ấn chuông cửa nhà cậu ta một lần, mãi cho tới sáu giờ sáng.
Quần lót dễ thương kun: Kỹ năng trả thù mới Get√
Quần lót kun gả cho ta: Chúng ta có thể tổ chức thành đoàn thể, đợi cho tới khi Đi đường buổi đêm – kun ra khỏi cửa, liền đem cậu ta tống vào trong bao tải, đưa tới phía sau núi, sau đó đánh cho cậu ta một trận thật hung ác, rồi mới đem cậu ta thả về nhà.
Hồng bổn bồn: Như vậy rất tốt, Đi đường buổi đem – kun cũng không có chứng cứ có thể chứng minh chuyện này là do chúng ta làm ra (╯▽╰)
Quỳ liếm Diệp tử đại nhân của nhà ta: Phát vũ khí miễn phí, có các loại gậy bóng chày rất đa dạng, thoải mái lựa chọn!
Yêu nhất chính là đi đường buổi đêm: Các người liền ghen tị Diệp đại thích tôi đi ==
Quần lót kun gả cho ta: Tự kỷ là một loại bệnh.
Hồng bổn bổn: Phải trị!
Lục bổn bổn: Kéo dài sẽ không thể trị được.
Quần lót dễ thương kun: Đến lúc đó chúng tôi sẽ đem cậu mạnh mẽ tống vào bên trong bệnh viện.
Con thỏ tương bán manh: Tiến hành giải phẫu đó nha ~
Lấy bao tải bọc ta: Các người đối với Đi đường buổi đêm – kun như vậy, vì cái gì không thêm một người là tôi đây vào nữa ~
Cao lãnh chi hoa: A a a a a, tôi cư nhiên thấy Bao tải – kun!
Mê の thân sĩ: Bao tải – kun vì Đi đường buổi đêm – kun, xuất hiện lần đầu tiên trong hai năm, đột nhiên cảm thấy đây chính là tình yêu đi!
Diệp Tri: Bao tải, phiền toái cậu mau cút ra nha ^^
Hồng bổn bổn: Tôi khẳng định là đang nằm mơ.
Lục bổn bổn: Cho nên quan hệ sẽ là ‘Đi đường buổi đêm – kun ← Bao tải – kun ← Diệp đại’ sao! Tôi quả nhiên vẫn còn quá non!
Lấy bao tải bọc ta: Tôi cùng Diệp đại không có quan hệ!
Diệp Tri: Tôi cũng không muốn có quan hệ cùng với cậu.
Yêu nhất chính là đi đường buổi đêm: A a a a a, Bao tải – kun, mau buông Diệp đại ra, nếu không tôi sẽ cùng anh liều mạng!
Cao lãnh chi hoa: Cho nên quan hệ liền biến thành ‘Diệp đại ← Đi đường buổi đêm – kun ← Bao tải – kun’? Vẫn cảm thấy được thực khó tả.
Nữ vương đại nhân: Một khi nhận định loại quan hệ như vậy, liền căn bản không dừng lại được. Bao tải – kun, mau đem Đi đường buổi đêm – kun cái tên tình định hạng nhất này mang đi đi, cảm ơn ☆⌒(^゜)v
Diệp Tri: Vì cái gì tôi cùng Đi đường buổi đêm lại không phải là mũi tên song hướng?
Lúc sau?
Lúc sau trên diễn đàn nghênh đón một đống: “….”
Cùng với một chuỗi trào phúng được đăng lên bởi Hạ Lăng: “Ha ha ha ha…”
Làm một độc giả mà nói, kỹ năng trào phúng của Hạ Lăng cũng đã được tổng hợp tới max cấp.