Tiết bắt đầu , nó yên vị chỗ ngồi , quăng cái cặp xuống ngăn bàn , mặt hằm hằm , trong người có một cục tức to tướng vẫn chưa biết phải vứt đi đâu thì tiếng nói của Thế Lâm vang lên .
- mới ngày đầu tiên mà đã như vậy thì cô cứ liệu bị đuổi học sớm thôi !
- tôi có bị đuổi hay không cậu không có quyền quyết định
- trường này đâu phải thiếu thiên tài , không có cậu vẫn còn đào taojra nhiều thế hệ tươi đẹp hơn gấp bội
- và tôi cũng rất mừng vì trong những thành phần có lợi đấy không tồn tại những thành phần có hại như cậu
- cô vẫn còn mạnh miệng như vậy được à ? Tôi cảnh cáo cho cô nhwos , chỉ cần tôi nói thì hiệu trưởng không gì là không dám làm cả .
- thôi đi , tôi khộng muốn nghe mấy lời đó từ miệng cậu . Đồ côn trùng có hại !
- cái con khốn nạn này !
Giọng nói của Thế Lâm có chút gằn lên càng làm nó mỗi lúc lại càng khó chịu thêm , cái gì mà chết tiệt với khốn nạn , nó nghe đã đủ quá rồi , nghĩ nó dễ ăn hiếp như thế thì nghỉ luôn đi .
- SAO ! CẬU LẠI ĐỊNH ĐÁNH NỮA CHỨ GÌ ??? TÔI CẢNH CÁO CẬU NHÁ ! CÒN NÓI THÊM MỘT CÂU NÀO NỮA CỨ LIỆU HỒN ĐẤY , KHÔNG CHỪNG TÔI CHO CẬU ĐO VÁN THÌ HAY HO ....
Nó đứng lên trống nạnh , giọng the thé thét vào mặt Thế Lâm làm nhất thời cơ mặt cậu căng cứng lại . Trong đầu đang nghĩ không biết tại sao cái đứa con gái đang đứng trước mặt mình giọng lại lớn được như thế ??? Nhưng đạn phản bác còn chưa kịp phun ra , thì tiếng ông thầy được mệnh danh là ĐẠI MA ĐẦU của trường dạy môn anh vang lên
- BÂY GIỜ EM CÒN THÍCH CÃI NHAU SAO ? BIẾT GIỜ NÀY LÀ GIỜ CỦA TÔI KHÔNG ???
Tiếng lão này vang lên nghe như khủng long gầm , làm nó còn khiếp sợ hơn cả khi nghe chính giọng mình . ''Định mệnh ! đời sao héo tàn như vậy chứ ? Cũng do cái tên trời đánh tránh giờ học này cả ''
Nó lẩm nhẩm trong miệng một câu chửi đời và chửi thằng bên cạnh , được lắm , nó mới vào thôi mà đã bị tên du côn mất dạy này hại cho thân không yên , học không vào , đợi đấy , quân từ báo thù lát sau chưa muộn , cho dù lần này có bị phạt nó cũng quyết tâm hại cho tên này thảm hại hợn nó .
- ĐI RA NGOÀI SÂN CỎ , CHẠY ĐÚNG VÒNG QUANH SÂN CHO TÔI
Nó nghe xong mặt mày tái mét , trời thì lạnh , mà chạy hùng hục thế này , mồ hôi ra xong thì có mà nằm bẹp dí ở giường vì bị cảm mất . Còn nghĩ thêm được nữa thì nó càng muốn oánh cho Thế Lâm bầm dập mặt mày , để xem sau này còn dám đi đâu mà gặp ai không ??? Nhưng rất tiếc cái sự hùng hổ của nó còn tùy từng lúc mới phát tác , nên không thể lạm dụng được , nhất thiết phải để dành cho sau này , nhỡ có ai bặt nạt ta còn dồn sức lực hạ nó , không được hao tổn lực vào lúc này ...
Còn về phía Thế Lâm , lần đầu tiên có người dám nói với cậu mấy lời này , mà còn không sợ chết , thêm phần còn được Nhật Huy can thiệp vào nên cũng chẳng còn muốn bắt nạt nữa . Mặc dù có là học sinh hư đây chăng nữa những cũng không phải loại không biết sợ, nghe ông thầy giáo huấn và bắt đi ra ngoài chạy cũng hết cách cãi .bg-ssp-{height:px}
Thâm tâm thống nhất không cãi thầy , nghe lời thầy , và đưa ra ý định sáng suốt nên cả cùng nhau chịu trận , đi ra sân cỏ chạy vòng vòng lần , mà để học sinh không trốn nhiệm vụ cao cả nên ông thầy đại ma đầu đã dơ chiếc điện thoại iphone s ra gọi cho ông bạn nối khố : chính là ông ĐẠI DIÊM VƯƠNG của trường , dạy môn thể dục , sẵn tiện lão cũng đang trống tiết nên rất hào hứng nhận yêu cầu và didams sát bạn trẻ lớp A đã phạm sai lầm là oánh nhau trong lớp học bị thầy giáo bắt được .
... Sân cỏ
ĐẠI DIÊM VƯƠNG nhìn học sinh với ánh mắt rực lửa như có hàm ý của câu nói : '' hahaha , đã lâu lắm rồi ta chưa được chà đạp lũ học sinh trẻ người non dạ các ngươi , hôm nay ta sẽ cho các ngươi nếm thử cái mùi vị gọi là TRA TẤN , KAKAKAKAKA ''
Không hiểu sao ánh mắt này làm nó và Thế Lâm thấy ớn lạnh cả sống lưng .
- THẦY CHÚNG BÂY BẢO CHÚNG BÂY CHẠY VÒNG NHƯNG VÌ TA NHÌN HÀNH ĐỘNG CỦA TỤI BÂY GHÉT QUÁ NÊN CHẠY VÒNG CHO TA , CHẠY KHÔNG NHANH THÌ PHẠT THÊM VÒNG .
Từ sân cỏ nhìn lên là khu học viện nam , cực rộng là lớn . Ngay chính giữa khu là lớp S , lớp tổng hợp những người vừa có tài vừa có tiền . Trong phòng chỉ có duy nhất học sinh sáng giá nhất và cũng là thần tượng cực đỉnh của cả trường .
Tiếng ông thầy gầm rú vang lên , hình bóng con người đang hùng hục chạy dưới sân cỏ thu hút ánh nhìn của hắn , sự tò mò trỗi dậy , hắn dương mắt lên nhìn , trong tia nhìn ánh lên một sự khó hiểu , nhưng rồi cũng đã nhìn thấu được mọi chuyện , nhưng hắn cũng không nghĩ tới chuyện nó lại gây ra nhiều rắc rối như vậy . Ngay cả thằng em trai cùng cha khác mẹ kia của hắn cũng bị nó hại cho , đúng là một đứa thú vị ! Dám gây sự với hắn , dám gây sự với Thế Lâm , vậy liệu sau Thế Lâm thì có thể là ai nữa , hắn đang không biết ngoài hắn là người có cảm giác thú vị với nó ra thì vẫn còn có người con trai cũng đang để mắt tới nó . Cả Thế Lâm và Nhật Huy đều là những kẻ lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác bị một đứa con gái bình thường lỗ mãn trêu trọc đến tức giận nhưng không thể lí giải vì sao thứ cảm giác đó đều rất kỳ lạ , không giống như bị sỉ nhục hay đùa giỡn hay thách thức mà là một sự thoải mái và rất tự nhiên . Còn riêng về hắn , hắn cũng đã từng yêu sâu đậm một người con gái bình dân , một người con gái không hoàn hảo về ngoại hình hay gia thế như những người con gái khác hắn từng quen , nhưng lần này , mùi vị mà hắn cảm nhận được khác hoàn toàn với mùi vị năm ấy . Vậy mà cuối cùng hắn cũng không sao hiểu được mùi vị đó là gì ?
...
Nó đang chạy như trâu như bò thì cảm nhận được có ánh mắt nhìn mình , nhất thời quên mất nhiệm vụ cấp bách không thể bỏ qua kia mà dừng chân , ngước mắt lên phía trên nhìn . Hắn vô tư nhìn thẳng vào ánh mắt xa tít dưới sân cỏ kia , miệng nhếch khẽ lên một cái rồi lẩm nhẩm
- đít chai ! tinh lắm !
Nó cận nhẹ nên nhìn cũng chỉ thấy lờ mờ , bởi khoảng cách giữa hắn với nó là quá xa .
- LÀM CÁI GÌ ĐẤY EM KIA , DỪNG LẠI KHÔNG ĐƯỢC PHÉP ĐỒNG Ý , PHẠT THÊM VÒNG NỮA , TÍ CHẠY XONG CHO THẰNG KIA VỀ TRƯỚC , EM Ở LẠI CHẠY TIẾP .
Nó nghe xong mà như sét đánh ngang tai , nó đã chạy chậm hơn Thế Lâm bao nhiêu vòng rồi , đã bị thầy cho chạy thêm chục vòng rồi giờ lại thêm vòng nữa , nó sống thế nào bây giờ ??? LÃO GIÀ KHẮM BỰA CHẾT TIỆT NÀY !!!!
Thế Lâm chạy nhanh hơn nên chả mấy chốc hoàn thành xong nhiệm vụ cao cả , liếc nó bằng ánh mắt miệt thị và đắc trí , hắn ta kiêu ngạo sải bước đi về phía học viện năm nhất . Đương nhiên cũng không quên miễn phí cho nó câu nói
- ở đó mà hưởng thụ tiếp đi ! Cậu còn đoạn đường cỏ dài lắm !
Cái vẻ mặt kiêu kiêu ngạo ngạo kia lại một lần nữa khiến nó muổn bổ nhào tới đấm cho một cú tòe mỏ , răng lợi lẫn lộn , ăn cháo bằng ống hút