Bảo Hân quay trở về phòng , thì thấy nó đang nằm dài trên ghế sofa , chân vắt vẻo ở thành ghế , mắt nhìn lên cái quạt trần quay không ngừng nghỉ , mọi thứ yên tĩnh đến bất ngờ .
- sao không bật tivi lên ? Ngồi không chán òm
- không thích
Nó trả lời có chút mệt mỏi
- ờ ! vậy thì ra giường mà nằm đi ! Mà đã gọi điện cho mẹ mang đồ đến chưa ?
- chưa !
Nghỉ một lúc không nói gì với nhau thì mỗi đứa góc , một con thì nằm trên giường chơi flappy bird , con thì ngồi xem mấy chương trình người mẫu chân dài gặm bánh gau gáu . Thấy không chịu được cái không khí yên tĩnh chỉ có tiếng ình ịch của tv với tiếng con bird liên tục đâm đầu vào cột kia thì Bảo Hân liền lên tiếng hỏi nó
- sao cậu lại quen được tên kia ?
- tên nào ?
Nó phải nghe mất đến hàng nửa phút sau mới trả lời được chữ gọn lỏn .
- ngu à ? tên lù lù một đống hồi nãy rõ mồn một kia còn hỏi
- không quen
- chém gió ! Ngươi nghĩ ta tin
- kệ cha cậu
- hứ ! giờ còn chảnh nữa à ?
- chả có quan hệ gì cả
- rùy lí ?
- dép !
- khai thật điiii !!! Không thì đừng hòng tôi tha cho cậu ...
Nó căn bản không để ý tới lời nhỏ Hân nói , và càng căn bản hơn là cũng không muốn nghe những điều vớ vẩn mà nhỏ Hân vẫn đang tiếp tục nói . Nhưng có lẽ nó nghĩ cũng không nên giấu quá , dù sao nó cũng không hẳn là người sống nội tâm nên mắt vẫn chỉ đơn điệu dán vào màn hình , miệng tự nhiên bộc lộ ra những gì mình nghĩ .
- tình cờ thôi !
- tình cờ quen sao ?
- ờ !
- kể !
- thằng nào ?
- Thế Phong ! Tại Nhật Huy tôi biết rồi . Nhưng mà thắc mắc không hiểu sao cậu lại được tên đó quan tâm !!!
Nhỏ Hân bày ra vẻ mặt thắc mắc không biết nói thế nào , và óc cũng đang căng ra chả biết do duyên phận nó tốt hay do có sự sắp đặt mà lại được cả tên hốt rác của trường quan tâm , mà còn là thiếu gia của những công ty , tập đoàn có ông chủ tai to mặt lớn khét tiếng giới kinh doanh mới ghê chứ !!!
- hôm đó đi uống rượu chia tay bạn ..gặp hắn rồi nôn đầy ra rồi còn nói ba hoa . Hôm sau không nhớ gì , gặp lại thì chửi hắn . Hôm mới vào thì lại mò vào phòng tên đó để xem đồ , bị bắt quả tang còn bị vu oan bởi con bạn gái có thân hình chữ S bốc lửa của hắn ! Đù mé ! truyện là vậy đấy !
- thật xui cho nhà mi !!!
Bảo Hân nói một câu mà chứa đầy hàm í châm chọc .bg-ssp-{height:px}
- í gì đây ?
Bảo Hân coi như chưa nói gì đi , nên chỉ nhún vai nhẹ một cái , miệng chệch sang một bên tỏ vẻ không muốn trả lời
- những thằng đó thật sự quá giống thằng điên đi !
- thần tượng sao sáng của trường mà lại được cho là điên chắc trên đời này chỉ có mình kẻ như cậu mới nghĩ thế
- đối với tôi thì chỉ có duy nhất một ngôi sao thôi !
Nó nói mà ánh mắt có vẻ xa xăm đâu đó , như muốn quay ngược lại về trước kia . Bảo Hân thấy thế cũng không lấy làm lạ , nhưng vẫn thắc mắc hỏi
- có người yêu rồi à ?
- không ?
- chứ sao lại nói thế ? đơn phương ?
- uk ...
-cái mặt xinh xắn thế này mà có thằng nào chê được hay sao , tuy không phải xinh giống girl hạng A nhưng đối với dân lập mấy người học trước kia thì thành hot girl được rồi .
- thì sao ??? ở đó tôi cũng chỉ sống cuộc sống bình thường , tóm gọn thì không muốn vướng đến nhiều rắc rối , nên cũng đâu làm điệu như bọn nó !
- haizz , đúng là người không biết hưởng thụ cuộc sống . Nói cho cậu biết , Thế Phong và Nhật Huy đều là những người có không , không tìm đâu được thằng như vậy đâu a~
- sao ! thích à ?
Nó nói đến câu này thì Bảo Hân lại xị mặt , vẻ không đồng tình cũng như không hài lòng .
- thích ? tôi không muốn tìm người yêu thì thôi ! chứ nếu làm con gái thật thì khối thằng phải xếp hàng
- đại nương à ! tôi biết cô yêu tomboy , nên cũng không mong cô đi yêu kẻ thần tượng dở kia đâu
- biết vậy là tốt ! Tâm trạng đỡ hơn rồi thì gọi điện bảo mẹ mang đồ tới đi ! Bây giờ là buổi chiều , cũng tạnh mưa rồi .
- uk nhỉ ! Tí thì quên mất , chờ chút .
Nó bây giờ mới bị nhắc nhớ ra chuyện cần làm và cũng như chuyện hệ trọng cho ''thân thể '' nó . Nhưng bây giờ đã gần vào giờ học chiều rồi , sao gọi mẹ mang đến được nữa , nên nó quyết định lại phải thay bộ hôm trước để đi học .
Cùng lúc này , đang là giờ nghỉ đầu tiết của khối . Huệ Nhi ngồi vắt vẻo trên chiếc bàn học cầm giũa móng tay giũa đi giũa lại , thỉnh thoảng thổi một cái rồi giũa tiếp , xung quanh là những đứa con gái nhuộm đầu xanh đầu đỏ , đứa thì đính đến lỗ khuyên , đứa thì lại đính kim cương ở răng , v..v những kẻ trang hoàng sắc đẹp thừa tiền . Bỗng có một nam sinh dáng người nhỏ bé , đi vào phát báo cho lớp , tuần báo này là phải đăng ký riêng , chuyên chỉ có club săn tin mới rình mò được và đăng ngay lập tức sau đó . Chuyện này thầy cô cũng không ai biết được .
Thấy người đưa báo đến một trong những nữ sinh của lớp mới chạy ra giật ngay lấy tờ đầu tiên , ngay khi mới chỉ đọc được đến đoạn đầu kèm theo bức hình hắn che ô cho nó gữa trời mưa , rồi đưa khăn , nó đánh hắn , rồi người cười nói rất vui vẻ thì nữ sinh đó đã shock tới độ hét toáng lên
- TRỜI ƠI ! ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ ANH THẾ PHONG SAO ???
Lúc này cả lớp cũng thi nhau giật báo , kể cả những đứa không bao giờ đọc báo cũng hăng hái giật như điên . Huệ Nhi nghe thấy có tin liên quan đến tình cũ mới dứt thì cũng vẫn không thể thoát khỏi hành động quan tâm kia , nhất thời quên đi vị trí hiện giờ của mình đã không còn là gì đối với hắn .
Đi thật nhanh đến chỗ đám đông kia , giật lấy áo của một thằng con trai gần nhất , cướp tờ báo , ánh mắt đọc và nhìn liếc điên đảo , không ngừng trợn tròn lên khiến cho người khác phải khiếp sợ , đọc xong đôi môi mới cắn chặt lại , ánh mắt hiện lên vẻ tức giận khôn lường , cho dù bây giờ đúng là đã không còn quan hệ gì với hắn nhưng cô không muốn để cho một con hạ cấp như nó có quyền được hắn quan tâm chăm sóc , sau đó đọc đến bài tiếp theo còn tức giận hơn khi thấy tin người là Nhật Huy và Thế Lâm đánh nhau chỉ nó , không tưởng tượng được là lửa đã bốc lên đầu đến nhường nào , nhưng ngay lúc này cô chỉ muốn đến và đánh cho nó một trận tơi bời . Lần đó là cái tát cảnh cáo , vậy mà vẫn còn đến với hắn được điềunày quả thực đa nằm ngoài dự kiến của Huệ Nhi . Bàn tay cầm báo nắm chặt lại , tức giận xé nát tờ báo rồi ném lung tung khắp lớp , thậm trí còn đạp đổ một số bàn ghế cuối lớp , miệng thốt lên một câu :
- con nhỏ thối tha ! tao sẽ không tha cho mày đâu !!!
-----
Chap : Vu oan