Buổi tối kết thúc . Hắn cùng nó đi chơi quanh quanh một vòng thành phố . Vì nó nói muốn hưởng thụ cảm giác đi bộ trong buổi tối , ngắm nhìn thành phố khi đã đến giờ lên đèn , nên hắn cũng chấp nhận không bỏ xe ra đi . Và đây cũng là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự thoải mái khi đi bộ cùng với người mình yêu . Cảm tưởng như giữa thành phố đông người náo nhiệt thì hắn và nó là người hạnh phúc nhất . Cảm tưởng như giữa thành phố đông người náo nhiệt thì cũng chỉ có thể là nó nằm trong tầm mắt của hắn . Bàn tay nắm chặt lấy đôi tay nó , đi khắp gần nửa thành phố không biết nó đã mua được bao nhiêu đồ mà trước giờ có nhìn cũng tiếc tiền để mua chúng , bất chợt trong giây phút nào đó nụ cười trên môi nó , ánh mắt ấm áp của hắn đã trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người ...Nhưng cả không quan tâm ...không để ý , vì đối với người hiện giờ chỉ có thể chứa đựng nhau mà thôi . Không còn sức để chứa đựng thêm thị phi và ánh mắt xung quanh nữa rồi !!!!
- mỏi không ?
Đi đến giữa một quán ăn thì hắn dừng lại , nhìn nó ...
- mỏi !
Nó cũng cảm nhận được sự đau nhức của chân nãy giờ khi đi giày cao gót nên thẳng thắn nói thật cho hắn biết luôn .
- vậy lên đi !
Hắn nghe nó nói xong liền cúi thấp người xuống , ý định rõ ràng là muốn cõng nó đây mà !
Không ngần ngại gì nó liền nhảy thẳng lên lưng hắn , tay cầm lấy đôi guốc . Thật ra nó cảm thấy hơi đau chân vì hồi nãy nó vội vàng chạy ra ngoài quá , không cần biết đâu là dép mình liền xỏ luôn vào đôi gót cao của Tiểu An . Vì đi không quen nên nhức mỏi vô cùng . Tự nhiên giờ có bạn trai đại nhân lạnh lùng đẹp trai tự nguyện dâng hiến tấm thân vàng ngọc của mình ra để cho nó ngồi , nó dĩ nhiên không phải loại ngốc đến mức nói ra câu '' em không ngồi đâu ! Ngồi thì hỏng hết cả lưng anh ''
Buổi tối dần dần qua đi thật nhanh chóng , không thể lí giải vì sao , mỗi khi ở bên hắn ...nó thấy bao nhiêu cũng là không đủ . Dù có dùng cả ngày nhưng đối với nó cũng chỉ có thể là giờ . Hạnh phúc đối với mỗi người không bao giờ là nhiều cả ! Cho dù họ có bên nhau đến năm ... năm ... năm hay cho dù là cả trăm nghìn năm cũng vẫn vậy ! Thời gian cũng chỉ có thể là ngắn ngủi khi ở bên nhau ... Và nó hiện giờ cũng không khác gì với ý nghĩ đó cả ...
...
Chiếc xe phóng nhanh trên đường quốc lộ như xé toạc làn gió đêm , những tiếng vút của gió cứ liên tục vang lên . Mái tóc nó bay đi một cách tự nhiên ... để lại một mùi hương nồng nàn dịu nhẹ thấm lòng người , mùi hương như đánh dấu buổi tối hạnh phúc ngày hôm nay ...mùi hương như đánh dấu sự nồng nàn của hắn ngày hôm nay ....và mùi hương như đánh dấu sự ước hẹn của người ...
- em vẫn định sống ở phòng à ?
Trong lúc ngồi trên xe đi về hắn bất giác quay ra hỏi nó
Câu hỏi này của hắn làm cho nó hơi shock tinh thần một chút , mắt chỉ biết trợn tròn , miệng chỉ biết há hốc , đầu cũng chưa kịp tiêu hóa hết toàn bộ .
- ý anh là sao ???
- ý anh nói là em vẫn không có ý định muốn chuyển sang sống cùng anh hay sao ???
Hắn giải thích ý kiến của mình xong , vừa dứt lời nó đã làm rơi bịch cái chai nước đang ngồi nghịch .
- sống ??sống chung ???
- phải
Nó thì ngáo ngáo ngơ ngơ hỏi hắn như không thể ngờ được những gì mình đã nghe thấy , còn hắn thì vẫn rất đơn giản trả lời một cách mang đầy tình chất bình thường .
- không thể nào !!! nó lắc đầu
Hắn liền quay ra ...
- sao lại không thể ?
- đương nhiên là em đang sống với Bảo Hân rất ổn !
- nó là bd !!!
- không không ! Cậu ấy chỉ là sống phong cách tom boy thôi !!!!
- thì sao ?
- em thực sự chưa hề nghĩ đến chuyện này
- vậy giờ em nghĩ đi ... ngày sau nói câu trả lời cho anh biết
Hắn thản nhiên đánh tay lái rồi ra điều kiện và thời gian với nó .
- tuần !
Nó cũng cương quyết ra lại thời gian với hắn .
Hắn có chút liếc qua nó bằng ánh mắt khó hiểu nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý .
- vậy đi ... tuần sau trả lời cho anh ! Nếu được ...anh sẽ cho em một bất ngờ !
- bất ngờ ?
-uk !
- bất ngờ gì ?
- gì thì lúc đó sẽ rõ !
......
Hắn đưa nó về ký túc xá xong người tạm biệt nhau bằng một nụ hôn ngọt ngào . Và từ lúc đó , lòng nó đã xác định một điều , bắt đầu từ ngày mai trong đời nó sẽ có mặt một người mà nó yêu nhất và cũng là người yêu nó nhất . Mọi thứ xung quanh nó sẽ thay đổi và trở nên ngọt ngào hơn bất cứ lúc nào so với ngày xưa .
Nhưng khi vừa bước vào trong phòng thì nó liền nhận được ánh mắt đầy dò xét của Tiểu An và Bảo Hân . Trên tay con ... con cầm chảo ... con cầm dụng cụ lật trứng vác trên vai . Mặt cười gian đen xì . nó không hiểu gì nên lòng có chút lo lắng ...
- anh em ! Bật video lên cho nóa coiiii
Bảo Hân phất tay về phía trước một cái lập tức giọng Tiểu An vang lên
- dét ma đam !!!!
Sau đó liền đi về phía tivi lấy ra một cái máy quay lắp vào để phóng lên màn hình . Một vài giây cuối cùng trên màn hình cũng xuất hiện một đoạn clip có cảnh trai gái đang hôn nhau . Không hiểu sao khi xem nó thấy rất quen thuộc . Rõ ràng đây là cảnh trường nó , cái hàng ghế đá cạnh ký túc xá của nó và còn... người đang hôn nhau kia không phải ai khác mà chính là nó với hắn .bg-ssp-{height:px}
Nó ngượng đỏ chín cả mặt vội vàng che trước tấm màn tv .
-sao lại quay trộm người khác như thế ? _ nó
- hừ ! bọn ta mà không bàn mưu tính kế canh trừng ngươi thì làm sao biết ngươi đang có quan hệ với tên hotboy đẹp trai nhà giàu kia _ Bảo Hân
- đúng đúng ! Uổng công ta là bạn nối khố với ngươi ! Ngươi cũng không thèm nói cho bọn ta biết bí mật của ngươi , ngươi có muốn ta xử trảm ngươi không ???
Tiểu An vừa nói vừa dí dí cái chảo về phía nó khiến cho nó có cảm giác hơi sợ . Không phải sợ mình bị xử trảm mà là sợ cái nhọ trảo đen xì kia dính đầy vào mặt >_
- KHAI MAU ! NGƯƠI VÀ TÊN DƯƠNG THẾ PHONG ĐẠI NỔI TIẾNG ĐÓ ĐÃ QUEN NHAU BAO NHÂU !!!
Bảo Hân dở giọng điệu giang hồ ra nói với nó , lại còn cố tình pha thêm chút ngọng ngọng khiến nó cười điên đảo . Nhưng cuối cùng bị con bạn điên rồ éo cung cho không còn lối thoát đành tường tận thành thật kể lại mọi thứ cho chúng bạn nó nghe .
Nghe xong mọi chuyện mặt đứa nào cũng ngáo như chưa từng biết đến từ tình yêu sét đánh và tình yêu tuổi teen . Sau đó Bảo Hân mới nhận ra mình để mặt ngu quá , lo mất hình tượng nên liền ngồi thẳng dậy , mặt trở nên nghiêm túc , chỉnh đốn lại đầu tóc và quần áo . Sau đó còn xoa xoa mặt cho tỉnh ra , rồi '' em hèm '' một cái vẻ ta đây không bị shock , còn Tiểu An mới chính là kẻ tệ hại của thiên hạ khi nghe tình sử tối nay của nó , và còn tệ hơn khi xem được ảnh của hắn . Nước dãi không biết từ đâu mà cứ liên tục chảy ra khắp sàn nhà . Mặt thì nghệt , mắt thì trợn ...thấy sàn nhà đã bị ướt sũng bởi đống nước dãi của Tiểu An thì Bảo Hân nhăn mày nhăn mặt , lưỡi thè dài biểu hiện rõ cảm xúc '' kinh tởm ''
- ÈO ...GHÊ QUÁ CON MẸ NÀY ! VÀO NHÀ VỆ SINH CẦM CHẬU NƯỚC VỚI CÁI KHĂN LAU NHÀ RA ĐÂY ....CON MỤ BẨN THỈU ...È ...
Nó nhìn cảnh tượng trước mắt mà không thể nào chấp nhận nổi . Đời sống học sinh đúng là buồn không tả nổi , đằng thì có con bạn hám trai như mắc phải bệnh ung thư cuồng trai giai đoạn cuối , tương đương với mức độ cực nặng . Còn một con thì nghe chuyện gì cũng cho là bình thường . Bất giác nó chỉ biết nhăm mặt mà nhìn con bạn trời đánh này . Chúng nó lại bay vào oánh nhau , xong sáng mai lại ôm nhau như bình thường . Riết rồi không biết đến bao giờ nó thành người điên được đây !!!???
Nhưng rồi ánh mắt nó cũng cư nhiên hướng về phía cánh cửa đóng chặt bên kia ...ánh mắt lại hiện lên một tia dịu dàng yêu thương ....Cho dù không cần sống chung , đối diện như vậy là lòng nó cũng đã hạnh phúc lắm rồi ...
____________________________
Sáng hôm sau buổi tổng duyệt cặp đôi nhảy đẹp cũng đã đến . Nó với hắn dắt tay nhau đến phòng tập . Và dĩ nmhieen trong lúc này không thể nào thiếu đi ánh nhìn của rất nhiều người, và càng không thể thiếu đi lời bàn tán . Và bất chợt lúc này xuất hiện một người đã quyết tất cả thắc mắc của mọi người , không ai khác chính là Duy Nam ...bạn của hắn , kẻ đã phải nhặt giày cho hắn ....
Tình cờ cậu đang đi trên hành lang nhìn xuống thấy cặp đôi trẻ đang tay trong tay đi giữa sân trường còn mọi người xung quanh thì cứ liên tục nhìn nhìn ngó ngó đoán già đoán non .
- cuối cùng cũng cua được đít chai ... xem ra lần này thiếu gia Dương phải trả tiền cho ta đây rồi !
Duy Nam cười nham hiểm phóng vù xuống sân trường , chạy hộc hơi đến chỗ của hắn và nó .
- người ...đang ...đang hẹn hò à ?
Câu hỏi này tuy không lớn nhưng cũng đủ thu hút mọi ánh nhìn của tất cả mọi người
Lúc này ai cũng hồi hộp mà nghe câu trả lời của hắn . Tự nhiên sân trường trở nên vắng lặng , nó thì còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì , hay thậm chí còn không biết người trước mặt này là ai , nên mắt ngu ngơ hướng về phía hắn . Nhưng hắn chỉ dùng ánh mắt dịu nhẹ cúi xuống nhìn nó , sau đó tay liền đưa lên ôm chặt lấy vai nó ... mặt hướng về phía Duy Nam .
- phải , tao đang hẹn hò với cô ấy , và cô ấy cũng chính là bạn gái của tao ...
ÙM !!! mọi người trong sân hét lên một tiếng ...
-AAAAAA ....
- TRỜI ƠI !!! BẠN GÁI MỚI CỦA ANH ẤY LÀ DIỆP THIÊN Y CHUYỂN TRƯỜNG
- ỐI LÀNG NƯỚC ƠI !!!
- Ô MAI GỌT
- AI ĐẾCH THÍCH CHUYỆN NÀY ...
....
nhìn bối cảnh học sinh hỗn loạn trước mắt ...nó bất giác có chút bối rối , không kiềm được nhéo tay hắn một cái .
- anh đang làm cái gì vậy ? Tính gây loạn hay sao ?
- ơ kìa ...chứ không nhẽ em lại phủ định chuyện này !
- em không có !
- vậy thì đi thôi , kệ bọn họ , bây giờ toàn trường đã biết em là người yêu anh ...nên không cần phải lo chuyện bị bắt nạt đâu .
-ai khiến !
- em không khiến anh cũng sẽ làm !
Hắn nói xong liền hướng mặt về phía nó , môi đã ghé sát vào môi nó , nhưng nó nhận ra hoàn cảnh hiện giờ là ở đâu nên liền đưa tay đẩy mặt hắn ra . Còn mặt nó cố tình hướng ra phía khác .
-à ...em nhớ là em còn phải lên trên kia học nhảy ...hôm nay là bình chọn rồi , mau đi thôi !
Nó vì ngại quá nên không dám kéo hắn theo cùng , chỉ dám chạy trước vài bước gọi là có khoảng cách để cơn ngại bớt đi .
Còn hắn thì vẫn đứng đó nhìn hình bóng người con gái lòng mình , mà miệng đột nhiên nở một nụ cười nhạt .
Đúng là cho dù đã yêu nhau ...nó vẫn còn trẻ con hơn là hắn tưởng ...
.......
Hết Chap : Vũ Hội Chính Thức ( Vũ Hội Hóa Trang Phần ) //
....
Chap : Vũ Hội Chính Thức ( Vũ Hội Hóa Trang Phần ) //