“Thảo Nguyên Xanh, Em Gặp Anh” là bộ tiểu thuyết của tác giả Việt Ký nói về Nguyễn Quốc An trong một lần cùng gia đình về nội để thăm ông bà thì vô tình đã gặp gỡ An Tuyên, hai người gặp nhau trên cánh đồng thảo nguyên làm quen với nhau, thân với nhau rồi dần dần bọn họ nảy sinh một tình cảm mới trên tình cảm bạn bè.
Ba tháng ở với nhau, ngay khi Nguyễn Quốc An chuẩn bị xác định quan hệ với An Tuyên thì công ty của hắn có việc hắn cần phải về thành phố gấp.
Từ đó bọn họ không từ mà biệt, bọn họ xa nhau ba năm, ba năm sau hắn trở về thảo nguyên ấy tìm người mà hắn thầm thương thế nhưng ông trời dường như trêu đùa hắn, An Tuyên đã cùng gia đình chuyển lên thành phố sinh sống.
Dựa vào mối quan hệ xã hội của mình, Nguyễn Quốc An đã tìm được An Tuyên, bọn họ tìm được nhau, tìm hiểu lại nhau, và yêu nhau.
Sau đó bọn họ từ bỏ mọi thứ trở về cuộc sống nơi thảo nguyên sinh sống, nơi mà bọn họ đã bắt đầu một tình yêu và cũng là nơi cuối cùng bọn họ đặt chân đến để bắt đầu một tình yêu mới bên người mình thương.
Dự án phim lần này rất ngắn gọn, bộ tiểu thuyết Ưng Tiểu Ký được hoàn thành hai năm thì phim chỉ còn tập, thế nhưng tập chỉ là dành cho couple trong truyện.
Truyện có tổng cộng couple chính, đạo diễn Giang làm thành phần khác nhau, mỗi phần là dành riêng cho couple đó ít suốt hiện couple phụ.
Đây là một cách làm phim tuy có chút không có gì là lạ thế nhưng bốn phần này không tách riêng ra mà là để gộp thành một bộ phim bốn phần
(Giải thích dễ hiểu hơn: couple có thể chuyển thành bộ phim, nhưng ở đây đạo diễn Giang không chuyển thành bộ mà là phần trong một bộ)
Ngày hôm sau, Ưng Tiểu Ký đến đoàn phim từ sớm, thành phố cậu sống với thành phố M cách xa nhau, chính vì thế cậu phải đặt vé máy bay từ rất sớm.
Bước lên máy bay, Ưng Tiểu Ký tranh thủ ngủ một lúc, cậu đeo khẩu trang vì thế không ai có thể nhận ra cậu, quản lí của cậu không đi với cậu, Từ Tương còn bận quản lí người mới vì vậy buổi đi làm phim lần này chỉ có một mình cậu mà thôi.
Xuống thành phố M, cậu lại bắt xe taxi từ tỉnh K tới tỉnh S.
Chặn đường rất xa, cậu nhân lúc nào nghỉ ngơi được lúc ấy, bởi vì kịch bản rất có nhiều đoạn dùng sức nên cậu phải giữ sức.
Bước xuốmg taxi cậu đi đến nhà trọ mà đoàn phim đã đặt từ trước.
Bọn họ tổ chức tiệc vào đoàn phim một cách giản dị, chỉ là ăn một bữa tối trò chuyện với nhau.
Ưng Tiểu Ký từ đầu đến cuối không nhìn thấy Tống Thiết đâu, chuyện người trong vai Nguyễn Quốc An không hề một ai biết, đến cả những người trong đoàn phim cũng rất tò mò.
Hàn Nguyễn tò mò hỏi đạo diễn Giang, đạo diễn Giang chỉ cười cười trả lời: “Cậu ta ấy à, mai sẽ có mặt thôi”
Trần Bảo Anh lên tiếng: “Tại sao lại là mai thế? Đạo diễn Giang nghiêm khắc nay bao dung người mới à?”
Giang Khải Uy nhăn mày, hắn ở trong giới giải trí này bao nhiêu năm, chắc hẳn là hiểu câu này của Trần Bảo Anh là gì, hắn nhìn Ưng Tiểu Ký bằng ánh mắt sâu xa, rồi quay sang nhìn Trần Bảo Anh muốn hắt nước bẩn lên người mình, bộ dạng hắn có chút đùa vui lên tiếng: “Ây za, đúng thật là tên này có chút việc, tôi ấy à, bao dung người mới lắm”
Từ đầu Ưng Tiểu Ký không nói gì chỉ biết im lặng mà nhìn bọn họ vui vẻ trò chuyện, thế nhưng có lẽ cậu an phận quá làm cho người khác tưởng cậu hiền mà dễ bắt nạt, và vì lẽ đó có người đã chủ động “bắt chuyện” với cậu.
.
truyện đam mỹ
Trần Bảo Anh nào có ngồi yên sự ở đấy, cô ganh tị, lẽ ra người được chọn vai nam chính đóng An Tuyên sẽ là anh cô thế nhưng lại bị tiểu minh tinh hắc hồng này chiếm mất, cô từ đó mà tạo lên sự ác cảm với Ưng Tiểu Ký.
- Tiểu Ký sao nãy giờ cậu không nói gì thế?
Trần Bảo Anh giương đôi mắt tò mò nhìn về phía Ưng Tiểu Ký, mọi người cũng giật mình nhớ ra ở đây còn có một tiểu minh tinh hắc hồng, bọn họ đều khó hiểu tại sao Giang Khải Uy lại chọn Ưng Tiểu Ký, bọn họ đều nghĩ rằng Ưng Tiểu Ký và nam chính kia đều đi quy tắc ngầm với Giang Khải Uy (Mấy anh mấy chị đi làm biên kịch được rồi á)
Ưng Tiểu Ký bị nhiều ánh mắt đổ dồn có chút chẳng quen, cậu nở một nụ cười hiền hòa đáp lời Trần Bảo Anh: “Tôi...!có thể nói gì?”
Trần Bảo Anh thấy cậu sập bẫy mình, liền cười đáp: “Ví dụ như việc cậu cùng chúng tôi bàn luận về nam chính còn lại?”
Giác quan thứ sáu của Ưng Tiểu Ký đoán được cô không phải người tốt, liền từ thỏ nhỏ biến thành cáo: “À...!vậy mọi người muốn tôi nói gì? Tôi chỉ cảm thấy cậu ấy đi muộn hay đi sớm chỉ cần năng lực tốt, thái độ chuyên nghiệp là được thôi mà? Dù sao nhỡ đâu cậu ấy bận này nọ thì sao? Chúng ta phải luôn có hướng nghĩ tích cực tới các diễn viên chứ suy nghĩ theo hướng tiêu cực là đâu có tốt đâu như vậy sẽ nhanh già lắm.
À mà Bảo Anh, trên đầu có hình như cũng có mấy sợi tóc nhìn hơi trắng trắng đó”.