Đã chín giờ năm mươi lăm phút, còn năm phút nữa thì người phụ trách SR sẽ đến, anh cần chuẩn bị sớm đi xuống lầu tiếp đãi ...!Chẳng qua trước khi rời đi, Tô Chi Niệm muốn dặn dò Tống Thanh Xuân hai câu, nếu như anh phải bận rộn quá lợi hại, buổi trưa sẽ không thể ăn cơm với cô, muốn ăn cái gì có thể tìm Trình Thanh Thông, lại nếu như cô cảm thấy nhàm chán, muốn tìm một người tán gẫu, cũng có thể bảo Trình Thanh Thông đi vào nói chuyện với cô...!Chỉ là Tô Chi Niệm vừa hắng giọng một cái, gọi một chữ: "Thanh..." trong tên cô
Tống Thanh Xuân liền giống như là bị điện giật, toàn thân giật mình một cái, một giây sau liền rủ đầu xuống, cuốn quyển tạp chí trong tay, sau đó giống như là đang kinh hoảng, bỗng chốc đứng lên từ trên ghế sofa.
"Tôi muốn đi toilet!" Cô hốt ha hốt hoảng ném mấy chữ, sau đó cũng không chờ Tô Chi Niệm nói với cô nhà vệ sinh ở đâu, người đã nhanh chân chạy ra khỏi phòng làm việc.
Trình Thanh Thông vừa mới chuẩn bị gõ cửa, cửa liền bị kéo ra, ngay sau đó liền thấy Tống Thanh Xuân vọt ra từ bên trong, cô ấy sững sờ, vừa định lên tiếng gọi Tống Thanh Xuân, Tống Thanh Xuân liền xoay người, chạy tới phòng trà nước bên cạnh.
Trình Thanh Thông buồn bực nhíu mày, nhìn về phía Tô Chi Niệm, cô còn chưa mở miệng nói chuyện, Tô Chi Niệm liền mở miệng trước: "Đợi lát nữa cho JURRY theo tôi đi tiếp đãi người phụ trách SR, cô đi theo cô ấy."
Trình Thanh Thông tự nhiên biết "Cô ấy" trong miệng Tô Chi Niệm chính là cô gái xinh đẹp anh mang tới phòng làm việc vào hôm nay.
Khuôn mặt cô dịu dàng gật đầu, nói: "Vâng, Tô tổng."
Tô Chi Niệm đứng lên, vừa sửa sang lại quần áo hơi nhăn bởi vì ngồi quá lâu, vừa dùng ngữ điệu lạnh nhạt dặn dò với Trình Thanh Thông: "Nhớ trông chừng cô ấy, đừng để cô ấy ra khỏi khu vực này."
"Vâng, Tô tổng."
"Nếu như bữa trưa tôi không kịp về, cô nhớ đặt cơm cho cô ấy..." Tô Chi Niệm dừng một chút, lại nói: "Đặt đồ ăn của Kim Lăng, hiện tại liền đi đặt đi, đúng lúc có thể đưa đến vào mười hai giờ, cô ấy thích ăn là..." Tô Chi Niệm liên tiếp nói nhiều món ăn, sau đó giống như là lại nghĩ tới điều gì, không cảm thấy phiền toái chút nào bổ sung tiếp một câu: "Buổi trưa cô cùng ăn với cô ấy, cô ấy không thích ăn cơm một mình."
"Tô tổng, tôi đã biết."
Lúc Tô Chi Niệm đi qua trước người Trình Thanh Thông, bước chân ngừng lại: "À, đúng rồi, mấy ngày nay là kỳ sinh lý của cô ấy, đừng cho cô ấy ăn đồ lạnh, nhất là kem ly trong phòng trà nước của công ty, đừng để cho cô ấy ăn."
"Đã biết, Tô tổng."
"Hôm nay nếu như công việc của cô thật sự quá bận, an bài cho người khác, ở cạnh cô ấy." Tô Chi Niệm đi về trước hai bước, vẫn cảm thấy có chút không yên lòng, dứt khoát trực tiếp an bài nhân viên đắc lực nhất của mình ở bên cạnh Tống Thanh Xuân hoàn toàn.
"Vâng, Tô tổng."
Tô Chi Niệm đứng một lát, thật cảm thấy không còn gì để dặn dò, cuối cùng cất bước mang JURRY rời đi.
-
Cô thật là điên, lại có thể tưởng tượng hình ảnh Tô Chi Niệm và một người phụ nữ lên giường khi ở trong phòng làm việc của anh, hơn nữa còn nghĩ đến rõ ràng như vậy...!
Tống Thanh Xuân đến quần cũng không cởi, trực tiếp ngồi ở trên nắp bồn cầu, vỗ lên mặt rất nóng của mình, thở dài thở sâu nhiều lần, mới khiến cho trái tim nhỏ nhảy đến lợi hại của hơi bình thản được một chút.
Cô cố ý dây dưa ở trong toilet rất lâu mới ra, chậm rì rì trở lại phòng làm việc của Tô Chi Niệm, thấy người đó đã không ở đây, lúc này cuối cùng mới thở dài nhẹ nhõm một hơi..