Edit: Sady
Beta: LoBe
Hệ thống không nỡ nhìn thẳng, 【Cô không thể không trang điểm à?】
Bạch Vi Vi hừ lạnh, "Chờ đến thời cơ thích hợp tôi mới có thể không cần hóa trang, cậu nghĩ tôi thích cái mặt dạ xoa này à."
Đột nhiên Bạch Vi Vi dừng lại động tác, "Hệ hệ, cậu nói xem thị tẩm có phải xxoo không?"
Hệ thống: 【Câu hỏi này không phải quá vô nghĩa hay sao, chẳng lẽ cô cho rằng Thịnh Tư Vũ đắp chăn nói chuyện phiếm với cô?】
Bạch Vi Vi cắn môi, hết chỗ nói nửa ngày, đột nhiên rửa mặt, sau đó lấy ra mấy lọ thuốc màu không thể dùng nước rửa sạch của nguyên chủ.
Hệ thống: 【Cô làm gì vậy, ký chủ, thứ này rất khó tẩy đó.】
Bạch Vi Vi nghiến răng nghiến lợi cả giận nói: "Bà đây không cần thị tẩm, tôi muốn dọa cho Thịnh Tư Vũ không dám nữa. Đây chính lần đầu của tôi đấy, thế mà lại để cho một kẻ xa lạ à."
Hệ thống: 【Cho ai mà chẳng là cho, xem như là hy sinh vì độ hảo cảm.】
Bạch Vi Vi hung dữ nói, "Tôi không, tôi muốn để lại cho chính mình, tôi đẹp như vậy, tôi luyến tiếc cho người khác."
Hệ thống: 【..】
Mẹ ơi, ký chủ này quả nhiên điên rồi.
Buổi tối, cung nữ và thái giám trong cung tới hầu hạ, nhìn khuôn mặt đáng sợ của Bạch Vi Vi, chân mày tất cả đều nhảy dựng lên.
Vị chủ nhân này muốn nửa đêm hù chết hơn phân nửa người ở đây sao? Này đi ra ngoài phỏng chừng không cần làm gì, chỉ cần đứng im một chỗ cũng giống yêu ma quỷ quái rồi, có thể hù chết không ít cung nữ thái giám.
Nhưng mà hoàng đế muốn người này thị tẩm, phỏng chừng là muốn đổi khẩu vị.
Tuy rằng khẩu vị này thật đặc biệt.
- -
Đại thái giám Tô Đức đốt sáng ngọn đèn dầu.
Sau đó quay đầu lại cung kính nói: "Hoàng Thượng, nên nghỉ ngơi."
Thịnh Tư Vũ bỏ bút trong tay xuống, tư thế ưu nhã đứng dậy, "Vậy đi thôi."
Tô Đức sửng sốt, trước kia đều phải tam thôi tứ thỉnh, hôm nay lại như gấp đến nỗi không thể chờ nổi.bg-ssp-{height:px}
Ông lại nghĩ tới ban ngày Hoàng Thượng nhàn nhạt hỏi ông, "Người trong ao kia là ai?"
Tô Đức là tổng quản thái giám trong cung, mọi việc lớn nhỏ gì cũng quản quản, ông đương nhiên rõ ràng đây là ai.
Sau khi trả lời, liền nghe được thanh âm hoàng đế lãnh đạm nói: "Đêm nay, liền lật thẻ bài của nàng ấy đi."
Hoàng Thượng từ trước đến nay đều theo trình tự, một ngày lật một cái, không thiên vị ai cả.
Vậy mà nay lại phá lệ, nhưng nghĩ lại Bạch Vi Vi kia không cẩn thận lộ mặt, lại cảm thấy nam nhân luôn thích nếm thức ăn tươi, nhất thời hứng thú thôi.
Đi vào trong tẩm cung, Thịnh Tư Vũ để mọi người lui ra, một mình đi vào.
Đèn dầu trong tẩm cung rất sáng, đủ để thấy rõ ràng Bạch Vi Vi ở trên giường.
Thịnh Tư Vũ nhìn mặt nàng, bước chân dừng một chút, đột nhiên xoay người rút kiếm treo ở trên tường, kiếm quang chợt lóe, chém về hướng Bạch Vi Vi.
Bạch Vi Vi vẫn đang nói chuyện với hệ thống, hoàng đế này tuấn mỹ, chân lại dài, tóc thì đen bóng vừa thấy chính là hàng tốt.
Tuy rằng lớn lên không đẹp bằng cô, cũng coi như mỹ nam khó thấy, coi như cô ủy khuất tạm chấp nhận cùng hắn nói chuyện phiếm cả đêm.
Kết quả vừa mới nói chuyện xong, thì đã bị một kiếm chém tới.
Da đầu Bạch Vi Vi đều run, cả người trực tiếp lăn ra, chật vật mà chui vào gầm giường.
"Cái hệ thống chết tiệt này hố tôi, đây là độ hảo cảm là sao? Đây là - mới đúng."
Hệ thống: 【Không tính sai đâu, là .】
Ngoài giường, giọng Thịnh Tư Vũ lạnh lẽo âm trầm, "Yêu quái nơi từ nào tới, dám đến nơi này của trẫm làm càn."
Be: Sao giống lời Tôn Ngộ Không trong Tây Du Kí thế nhở? O.O
"Yêu quái" Bạch Vi Vi trầm mặc một hồi, mới nhẹ nhàng nói: "Hoàng Thượng, tần thiếp là Bạch Đáp Ứng."
Thịnh Tư Vũ: "..."
【Đinh, độ hảo cảm của nam chủ giảm điểm, còn điểm.】
Bạch Vi Vi nghe được thanh âm hệ thống, nhịn không được nghiến răng. Ngươi giỏi lắm Thịnh Tư Vũ, Bạch Vi Vi tôi đã xem nhầm anh. Còn tưởng rằng gia hỏa này không động tâm vì sắc đẹp, kết quả cô chỉ mới trang điểm sương sương, độ hảo cảm đã giảm xuống không phanh.