Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mike-kun
Tống Tử Kỳ cả người đều không ổn, vội vàng lắc lắc đầu, lộ ra ánh mắt áy náy.
Lương Bá Nhã hơi hơi mỉm cười, ngược lại còn an ủi Tống Tử Kỳ: “Không sao, nhưng cậu thật sự…… không sao chứ?”
Tống Tử Kỳ cúi đầu lắc lắc đầu, vẻ mặt tâm sự nặng nề, cậu vẫn do dự, rốt cuộc hiện tại có nên thẳng thắn hay không …… Cái lựa chọn gian nan này tựa như ngọn núi nhỏ đè ép ở lồng ngực cậu, ép đến mức cậu thở không nổi.
Lương Bá Nhã nhìn bộ dáng tâm sự nặng nề của cậu, nhẹ giọng hỏi: “……Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi à?”
Cả người Tống Tử Kỳ tức khắc cứng đờ, nam thần vậy mà đã nhìn ra! Nếu nam thần đã chủ động khơi mào đề tài, vậy cậu có nên theo đó mà thẳng thắn không?
“…… Cậu muốn nói gì với tôi?”
Lương Bá Nhã nhẹ nhàng nói, thanh âm mềm nhẹ đến mức tựa như vừa chạm một cái đã vỡ mộng.
Tống Tử Kỳ rất muốn rất muốn thẳng thắn, nhưng cậu sợ một khi cậu thẳng thắn, tất cả mọi chuyện hiện giờ liền thật sự sẽ trở thành một giấc mơ.
Nhìn biểu tình chần chừ mà trầm mặc của Tống Tử Kỳ, ánh mắt Lương Bá Nhã hơi trầm xuống, sau hồi lâu, hắn nhẹ nhàng cười nói: “Có phải cậu muốn từ chối tôi, nhưng lại ngại không dám mở miệng nói thẳng ra, đúng không?”
Tống Tử Kỳ nhất thời sửng sốt…… A?
Đây là chuyện gì!
Chẳng lẽ Lương Bá Nhã cho rằng cậu muốn cự tuyệt hắn, nhưng lại ngại từ chối thẳng. Vì thế mới mang vẻ mặt do dự như vậy sao?
Làm sao có thể! Nếu nam thần thật sự hướng cậu yêu cầu kết giao, thì thời điểm nằm mơ cậu cũng có thể cười đến tỉnh lại. Nhưng vấn đề là đối tượng nam thần yêu cầu kết giao lại là “Tống kỳ”! Chứ không phải cậu!
Biết là Lương Bá Nhã hiểu lầm, Tống Tử Kỳ tức khắc có điểm dở khóc dở cười.
Là fan não tàn đã nhiều năm mê luyến Bạch Y Tống Tửu, trời mới biết cậu đã phải vất vả bao nhiêu để hạ quyết tâm không chấp nhận yêu cầu kết giao của Lương Bá Nhã. Nếu người Lương Bá Nhã thỉnh cầu kết giao là “Tống Tử Kỳ”, thì cậu đã sớm bất chấp tất cả mà trực tiếp nhào lên …… Cho dù có kêu Tống Tử Kỳ nằm ngửa, cậu cũng cam tâm tình nguyện.
︎ Không hiểu lắm, nhưng theo tui thì: nằm ngửa=bất động=bị đâm=nằm dưới.
Đối mặt với ánh mắt hơi trầm xuống của Lương Bá Nhã, Tống Tử Kỳ lắc lắc đầu, lại không có cách nào giải thích, cậu có thể giải thích cái gì đây? Giải thích là cậu do dự không phải bởi vì không muốn chấp nhận Lương Bá Nhã, mà là vì cậu lừa Lương Bá Nhã đến giới hạn mấu chốt…… Cậu càng muốn thẳng thắn, lại càng không nói nên lời.
Lương Bá Nhã nhìn biểu tình khổ sở của Tống Tử Kỳ, ôn hòa nói: “Không sao cả, cậu không cần không đành lòng, không có ai quy định là thích thanh âm của một người liền nhất định phải thích người đấy. Nếu cậu còn chưa chuẩn bị tốt tư tưởng từ fan biến thành bạn gái, chúng ta có thể từ từ…… làm bạn bè trước.”
Tống Tử Kỳ quả thật bị sự ôn nhu cùng tri kỷ của Lương Bá Nhã làm cảm động đến mức nước mắt rơi đầy mặt. Đời này ngoại trừ ba mẹ cùng Tề Lượng ra, thì không còn ai có thể đối với cậu tri kỷ như vậy, tri kỷ đến mức quả thật giống như một áo bông nhỏ!
︎ 小棉袄 (áo bông nhỏ): Ý chỉ mối quan hệ tri kỷ, thân thiết, ấm áp (thường là dùng để nói về quan hệ giữa con cái – cha mẹ).
…… Thế nhưng tại sao Lương Bá Nhã lại đối với cậu ôn nhu như vậy chứ? Lương Bá Nhã càng đối với cậu ôn nhu, cậu liền sẽ càng hãm sâu hơn, càng không dám thẳng thắn chân tướng với Lương Bá Nhã.
Tống Tử Kỳ ngẩng đầu nhìn ánh mắt bình thản của Lương Bá Nhã, chậm rãi, chậm rãi gật gật đầu.
“Nếu vậy, kế tiếp chúng ta đi xem phim được không?” Nhận được câu trả lời đồng ý của Tống Tử Kỳ, Lương Bá Nhã hơi hơi mỉm cười, nói.
Xem phim? Tống Tử Kỳ sửng sốt, chuyện này không phải quá nhanh à? Hơn nữa, xem phim không phải chỉ có người yêu mới đi sao?
Phảng phất như nhìn thấu được biểu tình của Tống Tử Kỳ, Lương Bá Nhã nhướng nhướng mày nói: “Không ai quy định, bạn bè không thể cùng đi xem phim đi?”
Tống Tử Kỳ tức khắc nghẹn lời, lời này nói thật có lý, cậu thế mà khong còn lời gì để nói.
Vì thế, Tống Tử Kỳ liền ưỡn cái bụng tròn đi xem phim với Lương Bá Nhã.
Dọc đường đi, Tống Tử Kỳ đều ở trong trạng thái rối rắm, có nên thẳng thắn hay không để được khoan hồng. Chờ đến khi cậu phục hồi lại tinh thần, thì cậu đã cùng Lương Bá Nhã đứng ở trước quầy vé rạp chiếu phim, bên cạnh đều là mấy đôi tình nhân tay trong tay, thân mật đi xem phim, mà Lương Bá Nhã thì đang nghiêm túc nghiên cứu màn hình quảng cáo, thường thường thấp giọng dò hỏi ý kiến của Tống Tử Kỳ.
︎ Màn hình quảng cáo (khen tui đi, tui kiếm mãi mới ra cái này á)
“Cậu muốn xem cái này không? Bộ phim này, đạo diễn hình như có danh tiếng không tồi ……”
Tống Tử Kỳ vừa thấy là phim tình yêu văn nghệ, tức khắc lắc lắc đầu, tuy cậu muốn cùng nam thần xem phim tình cảm, nhưng coi phim văn nghệ nhất định cậu sẽ ngủ! Đến lúc đó, mấy đôi tình nhân khác một bên xem phim một bên thân mật, còn bọn họ bên này, nam thần chỉ có thể yên lặng nhìn cậu nghiến răng chảy nước miếng……
“Vậy cái kia đi, nội dung nhìn qua khá thú vị ……”
Tống Tử Kỳ xoay đầu nhìn, lại lắc lắc đầu, phim hình sự, cậu không thích xem mấy cái bộ phim có nội dung đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, phản bội tới phản bội lui, mỗi lần xem đều kinh hồn táng đảm.
Lương Bá Nhã lại quay đầu tiếp tục nghiên cứu, nhưng vào lúc này, Tống Tử Kỳ hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào tên bộ phim trước mắt, cậu kéo góc áo Lương Bá Nhã, chỉ hướng về bộ phim kia.
Lương Bá Nhã theo hướng cậu chỉ qua, tức khắc sửng sốt: “Cậu muốn xem cái này? Đây là phim kinh dị mà……”
bg-ssp-{height:px}
Tống Tử Kỳ gật gật đầu, so với việc xem những bộ phim tình cảm văn nghệ khiến cậu ngủ ra, còn không bằng xem phim kinh dị kia, nói không chừng cậu còn có thể giả bộ bị dọa sợ, sau đó liền nhân đó trốn vào lòng nam thần! Cái kế hoạch này quả thật rất hoàn ~ mỹ!
“…… Cậu chắc chứ? Cậu không sợ sao?” Lương Bá Nhã quay đầu nhìn Tống Tử Kỳ một cái, nhướng mày.
Tống Tử Kỳ lập tức lắc lắc đầu, đùa gì vậy, cậu chính là chuyên gia coi phim kinh dị! Từ nhỏ đến lớn, cậu đã xem phim kinh dị, tổng cộng cũng không biết có bao nhiêu cái G (︎). Đối với phim kinh dị của các quốc gia, cậu đều hơi có chút tâm đắc, giống loại sản phẩm kinh dị trong nước này nhìn qua là cậu đã có thể biết kịch bản, tuy rằng lấy ác quỷ báo thù làm điểm chính, thế nhưng cuối cùng sẽ lại dứt khoát (︎) cưỡng ép thành người giả quỷ báo thù hoặc là nhân vật chính là bệnh nhân tâm thần. Như thể loại này ở trên B trạm, phỏng chừng ngay cả đạn mạc “Phía trước có năng lượng cao (︎)” cũng không có, bởi vì toàn bộ bộ phim đều không có năng lượng, hoàn toàn có thể yên tâm coi.
︎ Phim kinh dị có cấp độ sợ hãi: The Grossed-Out (Kinh Tởm), The Horror (Kinh Dị), The Terror (Kinh Hoàng).
︎ Dứt khoát (绝对) nguyên văn là vách đá dựng đứng (绝壁), chúng có cùng hài âm.
︎ Đề cập đến một cái gì đó có sự chú ý ở phía trước của nó (hài hước hoặc đáng sợ, vv).
Lương Bá Nhã thấy Tống Tử Kỳ kiên định, đành phải đi mua vé. Tống Tử Kỳ thấy Lương Bá Nhã lấy ra ví tiền, liền vội vàng nhanh chóng móc ra tờ một trăm khối, tranh trả trước khi Lương Bá Nhã thanh toán tiền.
Mặc dù cậu đã phạm vào sai lầm lớn là lừa gạt nam thần, nhưng cậu cũng không muốn mắc lỗi thêm lần nữa. Có lẽ những đôi tình nhân khác khi đi ăn, xem phim, bình thường đều để bạn trai trả tiền, thế nhưng Tống Tử Kỳ vừa rồi đã ăn chực của Lương Bá Nhã một bữa. Cậu cũng không muốn tiếp tục lấy thân phận “Con gái” để mặt dày chiếm tiện nghi, dù gì cậu cũng đâu phải là con gái.
Lương Bá Nhã dừng một chút, bất quá lúc này người bán vé đã đem vé cùng tiền lẻ đưa cho Tống Tử Kỳ, liền yên lặng cất ví tiền lại.
Thời gian bọn họ tới rất khéo, cách thời gian chiếu phim còn nửa giờ nữa mới bắt đầu. Chờ không bao lâu, Tống Tử Kỳ vừa mua vé liền bắt đầu mắc vệ sinh, xấu hổ đưa vé cho Lương Bá Nhã, sau đó chỉ chỉ hướng WC, ý bảo cậu muốn đi vệ sinh.
Lương Bá Nhã gật gật đầu, liền tìm chỗ ngồi chờ.
Tống Tử Kỳ đi đến trước WC, bỗng nhiên ý thức được một vấn đề —— hiện tại, cậu nên đi WC nam hay là đi WC nữ đây?!
Không hề nghi ngờ, lấy kinh nghiệm hai mươi năm qua của cậu, cậu hẳn là nên đi WC nam, nhưng vấn đề là bây giờ cậu còn đang mặc nữ trang. Hơn nữa quan trọng nhất chính là, hiện tại người trong WC không ít, nếu cậu công khai đi vào WC nam, nhất định sẽ khiến cho mọi người nhìn bằng ánh mắt kỳ quái!
Tống Tử Kỳ tức khắc cả người đều không ổn, cậu đứng ở giữa WC nam và WC nữ, bên trái là WC nam, bên phải là WC nữ, lắc lư không ngừng, khó có thể lựa chọn.
Thế là do dự nửa ngày, Tống Tử Kỳ liền quyết định —— chờ! Chờ một lát khi bộ phim bắt đầu là thời điểm ít người, cậu lại đi WC là tốt rồi.
Vì thế Tống Tử Kỳ cứ như vậy vừa nhịn vừa chờ mọi nguời đi hết, vì tránh cho nhũng người khác đi WC chú ý. Cậu còn móc di động ra chơi, vừa thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn, làm bộ như đang đợi bạn đi WC.
Cuối cùng, ở thời điểm Tống Tử Kỳ nhịn không chịu nỗi, hai bên WC rốt cuộc cũng không còn người, Tống Tử Kỳ vừa nhìn thời gian, phim rất nhanh liền bắt đầu. Cậu vội vàng lấy tốc độ chạy trăm mét vọt vào WC, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai giải quyết xong. Sau đó một bên thở phào nhẹ nhõm, một bên ra rửa tay.
Tống Tử Kỳ cúi đầu nghiêm túc tẩy rửa dung dịch nước rửa tay, vừa nhấc đầu lên, nháy mắt lại ở trong gương thấy được người quen ——
Tề Lượng đang đứng sau lưng cậu, yên lặng nhìn cậu.
Tống Tử Kỳ thiếu chút nữa đã bị dọa đến mức mồ hôi lạnh nổi như bão, từ lúc nào Tề Lượng đã yên lặng không một tiếng động xuất hiện sau lưng cậu vậy?! Vậy mà một chút cậu cũng không chú ý đến!
Từ từ không đúng, đây không phải trọng điểm! Trọng điểm là cậu vậy mà lại để cho Tề Lượng thấy được bộ dáng cậu mặc nữ trang! Lúc này đừng nói là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch, chỉ tính đến việc cậu nhảy xuống sông axit cũng không rửa được cái giả thiết “Biếи ŧɦái thích mặc nữ trang” này a!!!
Tống Tử Kỳ cắn chặt răng, sau đó cậu làm ra một cái quyết định trọng đại —— ba mươi sáu kế, tẩu vi là thượng sách, chạy! Vì thế trước khi Tề Lượng biểu tình vi diệu mở miệng, cậu đã uốn éo mông, cướp đường chạy!
Ngay khi bộ phim còn có nửa phút là bắt đầu, ôm một thùng bắp rang cầm hai ly Coca lạnh, Lương Bá Nhã, cuối cùng cũng chờ được Tống Tử Kỳ đi WC đến nửa giờ.
Nhìn khuôn mặt nhỏ tái nhợt của Tống Tử Kỳ thở hồng hộc, Lương Bá Nhã nhẹ nhàng cười nói: “Bộ phim còn chưa bắt đầu đâu, cậu sợ rồi à?”
Tống Tử Kỳ lắc lắc đầu, cậu là sợ Tề Lượng đuổi theo đây này, vội vàng cầm tay Lương Bá Nhã kéo hắn vào rạp chiếu phim.
Bộ phim rất nhanh liền bắt đầu, thế nhưng xung quanh lại như cũ vẫn còn rất nhiều chỗ trống, Tống Tử Kỳ tìm được vị trí của bọn họ liền ngồi xuống. Bỗng nhiên ý thức được mình đang cầm lấy tay của Lương Bá Nhã, vội vàng giống như bị lửa đốt buông lỏng tay ra.
Lương Bá Nhã bên cạnh cười khẽ một tiếng, trong tiếng cười tựa hồ có chút tiếc nuối.
Tống Tử Kỳ cảm giác cái tay mình vừa nắm qua tay của Lương Bá Nhã có chút hơi hơi nóng lên, cậu nhịn không được ở trong đầu miêu tả xúc cảm vừa rồi. Tay của Lương Bá Nhã thon dài mà hữu lực, mu bàn tay hơi lạnh, lòng bàn tay ấm áp, ngón giữa có vết chai mỏng……
Ngay khi Tống Tử Kỳ suy nghĩ bậy bạ, bộ phim liền bắt đầu.
Bất quá tựa như Tống Tử Kỳ đã đoán trước, toàn bộ bộ phim không được vài người chú ý tới, đặc biệt là đôi tình nhân ở góc nghiêng đối diện, thậm chí còn nương theo ánh đèn tối tăm bắt đầu hôn nhau.
Tống Tử Kỳ quả thật xem đến mặt đỏ tim đập, tuy cậu không phải chưa từng thấy qua hiện trường người thật hôn môi, nhưng mà ở trong không gian tối tăm này, bóng tối phảng phất như đem mọi cảm quan phóng đại lên vô số lần, đặc biệt là bên người lúc này còn có nam thần đã mê luyến từ lâu, càng khiến cho Tống Tử Kỳ không kìm giữ được.
Ngay khi Tống Tử Kỳ mang theo suy nghĩ có nên giả bộ bị hiệu ứng năm xu của bộ phim dọa, sau đó liền nhân cơ hội nhào vào trong lòng nam thần hay không. Thì lúc bộ phim bắt đầu, lại có hai người ngồi xuống ở bên cạnh họ cách đó khong xa.
Tống Tử Kỳ theo bản năng dùng khóe mắt nhìn lướt qua, sau đó ý niệm kiều diễm trong đầu cậu chớp mắt liền tan thành mây khói……
Hai người kia, một người là không lâu trước đây mới thấy Trần Lãng, còn người còn lại chính là Tề Lượng vừa mới thấy qua.
----------------------------------
Mike-kun: cầu like (≖ᴗ≖✿)
-//- Hoàn chương .