Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh: Ác Ma, Ở Cách Vách

chương 15

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: May

Triệu Kiện Kiện chỉ muốn dùng kỳ tích để hình dung một chuyến lữ trình này.

Mà các cô gái của Nhất Trung bên này, lại ở khi nhìn thấy mỹ thiếu niên băng sơn đứng ở cổng trường bọn họ, cọ tới cọ lui không muốn đi.

Tới gần Mạc Bắc một chút, mặt đều sẽ phiếm hồng.

Dù sao người ta cũng quá soái.

Chủ yếu là khí chất, đạm mạc làm động lòng người.

Triệu Kiện Kiện đều nhìn đến trợn tròn mắt, trước kia bọn họ tới Nhất Trung, trước nay đều chưa từng chịu qua đãi ngộ như vậy!

Đáng tiếc, không thể lại hưởng thụ, lại ở đây nữa, người Nhất Trung phản ứng lại, nhất định sẽ ấn anh và anh Nam của anh ở nơi này, dốc hết sức đánh.

“Anh Nam, chúng ta đi ăn một bữa thế nào, chúc mừng một chút, trong mười năm, lần đầu tiên Nhị Trung đánh bại Nhất Trung!”

Đây tuyệt đối là kiêu ngạo của Nhị Trung bọn họ!

Mạc Bắc nhìn thoáng qua di động: “Không được, tôi còn có việc.”

“Hóa ra lý do vừa rồi anh nói với đứa bé đó không phải để anh chạy trốn sao?” Triệu Kiện Kiện có chút ngơ ngẩn.

Mạc Bắc lại muốn thở dài, cuối cùng ngẫm lại liền thôi: “Ngày mai gặp.”

“Ngày mai nhất định gặp, Nhất Trung không phục, muốn hẹn lần nữa.” Triệu Kiện Kiện là muốn hô những lời này lên, bất đắc dĩ địa điểm không đúng lắm, chỉ có thể nhìn anh Nam của anh càng đi càng xa.

Kỳ quái, sẽ có chuyện gì?

Đối với Mạc Bắc mà nói, xác thật là một chuyện lớn.

Đó chính là chuyển giao đội.

Này đối với tuyển thủ nghề nghiệp game thủ mà nói, tầm thường nhưng cũng không tầm thường.

Dù sao nếu chiến đội đối tốt với mình, không có người nào muốn chuyển giao đội.

Đương nhiên cũng có tình huống khác, ví dụ như gặp phát triển càng tốt hơn.

Nhưng anh Mạc Nam của cô đều không phải.

Mà là bị tính kế chèn ép.

Hoàng hôn, câu lạc bộ Tohei.

Câu lạc bộ này liền ở gần Nhị Trung, nhưng mà càng tới gần nhóm công ty kiến trúc.

Giám đốc câu lạc bộ Vương Tuấn đã sớm nhìn phiền Mạc Nam, tùy tiện một cái giá liền bán người đi.

“Thật là không thể tưởng được, lại còn có chiến đội khác sẽ nhận cậu, tôi thấy đối phương hẳn là không biết chiến tích của cậu đi.”

Vương Tuấn đến xem cũng không có xem nội dung hợp đồng, ký tên lên: “Thật sự lăn lộn không nổi nữa, có thể lại trở về, gương mặt này của cậu, không thi đấu được, vẫn là thực thích hợp phát sóng trực tiếp, làm chút video khôi hài gì đó, nói không chừng còn có thể nổi lên.”

Nói như vậy, đối với một tuyển thủ nghề nghiệp game thủ mà nói, quả thực chính là khuất nhục.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio