Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

chương 224: 224. người nhà họ trang đều là cực phẩm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngay sau khi ông chủ Vũ nhận được cú điện thoại không giải thích được kia, hắn liền tìm người tra xét một chút xem đã xảy ra chuyện gì mà hắn không biết, khiến người ta nhớ thương tới vợ hắn.

Hắn điều tra rất nhanh!

Liền biết là Trang Sĩ Nhã.

Phải nói người Trang gia thực sự là thuộc loài gián, cũng thực sự là bát tự không hợp với Hứa Tư Văn, Trang Sĩ Nhân vừa mới vào tù còn chưa tới nửa năm, Trang Sĩ Nhã liền thay vị trí của gã, nhớ thương Hứa Tư Văn.

Phải biết hai người không hề có quen biết gì, liên hệ duy nhất trong đó là Trang Sĩ Nhân cũng còn đang ngồi xổm trong tù kìa.

Trang Sĩ Nhã muốn lôi kéo quan hệ với Hứa Tư Văn, khẳng định không dễ dàng.

Hơn nữa Hứa Tư Văn còn cùng ông chủ Vũ đến kinh sư rồi lại trở về Đông Bắc, hai chỗ này, kinh sư chính là nơi quyền quý đại gia tụ tập, phú hào nhiều vô số kể; Đông Bắc lại là sào huyệt của ông chủ Vũ, nơi nào cũng không phải chỗ mà cô ta có thể chơi đùa được.

Nhưng mà khổ sở chờ đợi cũng không phải biện pháp, ngày đó cô ta có thể nhìn ra, Hứa Tư Văn và cô ta giống hai đường ray xe lửa song song, căn bản không có ý định gặp mặt cô ta nữa!

Mới đầu cô ta gọi điện thoại cho Hứa Tư Văn còn thông, nhưng chỉ một lần như vậy, sau đó gọi lại liền máy bận, hoặc là tắt máy.

Cho đến về sau, cô ta đổi số điện thoại gọi lại, thông thì cũng thông, có điều không vừa vặn, Hứa Tư Văn đang ở trên máy bay, mở chế độ máy bay.

Xuống máy bay thì người khác có việc tự nhiên sẽ liên hệ Hứa Tư Văn, Hứa Tư Văn cũng không có thói quen gọi lại, liền vứt qua một bên.

Trang Sĩ Nhã ngược lại cũng có thủ đoạn, không tìm được Hứa Tư Văn, liền xuống tay từ chỗ Vũ Khánh Cương, dùng ánh mắt cô ta đến xem, nếu lúc Vũ Khánh Cương xem mắt đều là con gái, vậy hắn khẳng định không phải cong trời sinh, lại nghe nói đàn ông Đông Bắc đều dũng cảm thô lỗ, nói cách khác, chính là tứ chi phát triển đầu óc đơn giản, chân chính thiếu khôn khéo.

Mà lịch sử làm giàu của ông chủ Vũ cũng rất quái.

Trang Sĩ Nhã trực tiếp xem ông chủ Vũ là heo đen Đông Bắc dễ giết, trăm phương ngàn kế lấy được số điện thoại di động của ông chủ Vũ, gọi tới!

Kết quả để ông chủ Vũ giả heo ăn thịt hổ, chịu mắng một trận không nói, còn khiến ông chủ Vũ nhìn thấu!

Chờ cô ta mượn được sim điện thoại không còn dùng từ thân thích trong nhà gọi cho Hứa Tư Văn, thông báo trong đó lại là “số điện thoại đã bỏ”!

“Cái này không thể nào!” Hứa Tư Văn phủ nhận: “Điện thoại di động em vẫn luôn dùng, làm sao mà đã bỏ số?”

Mỗi tháng y cũng giao không ít tiền cho nhà đài, sim điện thoại di động ở nước Đông Hoa thực hành chế độ đăng ký tên thật, một người nhiều nhất ba số điện thoại, có đơn vị xí nghiệp xin thêm thì cũng nhiều nhất là cho thêm hai cái, mà xin thêm cũng cần thời gian.

Số điện thoại riêng của Trang Sĩ Nhã đều bị Hứa Tư Văn kéo đen, xin mới còn chưa có đưa xuống, bằng không cô ta đã sớm quấy rầy Hứa Tư Văn rồi, cũng sẽ không đi đường vòng qua chỗ ông chủ Vũ.

Ông chủ Vũ nghe đươc nghi vấn của vợ, sờ sờ mũi, thừa nhận sai lầm của mình: “Ngày đó anh nhận điện thoại xong liền thừa dịp em đi tắm, chỉnh điện thoại di động của em thành cuộc gọi lạ trực tiếp trả lời ‘số đã bỏ’.”

Ông chủ Vũ không ngu ngốc, ngu ngốc cũng sẽ không thành gia nghiệp lớn như vậy, sự thông minh của hắn đủ khiến hắn phát hiện ra điểm lạ ngay từ đầu!

Mặc dù nói vợ thích nam, cơ mà cũng chưa nói vợ không thích nữ nha?

Hắn tự mình phát tác lòng dạ hẹp hòi trước, trực tiếp động tới điện thoại của Hứa Tư Văn, sau khi cài đặt xong hắn còn hệt như người không có chuyện gì!

Bình thường Hứa Tư Văn cũng không xem điện thoại di động!

Y xem nhiều nhất là máy tính của mình!

“Giải thích tiếp!” Hứa Tư Văn xoa xoa thái dương, lấy điện thoại di động ra, mở chương trình cài đặt ra liếc mắt một cái, cũng thật là!

Ông chủ Vũ thấy vợ không điều chỉnh điện thoại di động lại, trong lòng lập tức hiểu, vợ đây là không phải thật sự nổi giận!

Ái chà chà!

Lúc đó hắn liền tại chỗ đầy huyết đầy lam sống lại!

Eo cũng thẳng chân cũng lỏng ra ngay cả nói chuyện cũng nhanh hơn!

“Cô ta tìm không ra em, anh cũng chỉnh điện thoại di động giống như em, cô ta không có biện pháp liền đi lung tung tìm đường chết thôi!”

Nói đến cái này, ông chủ Vũ liền đầy bụng tức giận!

Trang Sĩ Nhã không tìm được hai người, muốn đến Hứa gia tập, nhưng vừa tới Cát thị khẩu liền bị người đuổi ra, người Hứa gia tập, không hoan nghênh họ Trang!

Muốn đến đại viện Vũ gia Đông Bắc, vậy thì càng khỏi nói.

Tìm được hay không trước tiên không nói, coi như biết ở nơi nào, cô ta cũng không vào được.

Cũng không biết đầu óc phát triển như thế nào, dưới cơn động kinh, lại ở trong quán rượu uống nhiều rượu vàng rót nhiều nước tiểu mèo, có mấy tên côn đồ chú ý cô ta, còn có mấy nam nhân có khả năng cũng không mang ý tốt gì, dù sao thì chính là rất trêu hoa ghẹo nguyệt.

Trong túi tiền của cô ta không có bao nhiêu tiền mặt, quán rượu kia lại là mới mở còn chưa có giải quyết việc quét thẻ ngân hàng thanh toán, cô ta liền rất đương nhiên mà bảo người ta gọi cho Hứa Tư Văn, bảo Hứa Tư Văn tới đón cô ta!

Câu hồi âm của điện thoại với số lạ khiến người ta cho rằng cô ta thật sự uống say rồi, hai nhóm người đều muốn dẫn cô ta đi, kết quả một lời không hợp liền đánh nhau!

Không biết kết quả làm sao, dù sao phe thắng lợi cũng không chiếm được tiện nghi, bị thương còn không quên kéo Trang Sĩ Nhã đã sớm bị đánh tan men say rời khỏi quán bar.

Sau đó nghe nói Trang gia cũng nhận được điện thoại, lúc chạy đi tìm Trang Sĩ Nhã, có vẻ như không phải quá thái bình, dù sao thì Trang Sĩ Nhã khẳng định bị thiệt thòi, còn là thiệt lớn!

“Cái này liên quan gì tới em?” Hứa Tư Văn càng nghe càng hồ đồ.

“Người Trang gia cảm thấy em quá không có tình người, nếu điện thoại của em gọi thông, thì Trang Sĩ Nhã cũng không đến nỗi bị thiệt thòi lớn, một bụng nước đắng nuốt vào phun không ra.” Ông chủ Vũ rất buồn bực oán giận với vợ: “Em nói xem người Trang gia có phải là bệnh không? Chuyện của con gái nhà họ dựa vào cái gì oán em chứ?”

Hứa Tư Văn nguýt một cái, người nhà họ Trang đều là cực phẩm!

Y lại một lần nữa hoài nghi, lúc đó sao mình lại coi trọng tên khốn kiếp Trang Sĩ Nhân kia vậy?

“Thế mà còn đi tìm truyền thông địa phương, muốn đưa tin tức gì đó, con nhỏ họ Trang kia hiếm thấy hiểu chuyện một lần, ngăn cản lại, không thì coi như để truyền thông đăng lên, em cũng không tổn thất cái gì, ngược lại là con nhỏ họ Trang, phải lộ mặt một trận lớn rồi!”

Chuyện như vậy bình thường đều là nhà gái thua thiệt nhiều, hiện tại mặc dù đã thoáng, nhưng chuyện Trang Sĩ Nhã quá quái dị, người khác nhìn khẳng định đều sẽ nói Trang Sĩ Nhã mất mặt, tuyệt đối sẽ không nói Hứa Tư Văn không đúng.

Hơn nữa một khi để truyền thông đưa tin, tất yếu phải nhắc tới Trang Sĩ Nhân, tới lúc đó, cũng thật sự là “ha ha” và “ha ha”.

“Đầu óc cô ta có bệnh, anh cũng có hả? Nếu không có quan hệ gì với em, chúng ta cũng đừng bận tâm vớ vẩn, nhanh về nhà, em còn mang thịt sói về cho ba mẹ em kìa!” Hứa Tư Văn nghe xong coi như gió bên tai thổi qua, nếu không có quan hệ gì với mình, quản người nhà họ Trang đi chết!

Nếu không phải Trang Sĩ Nhã tìm đường chết, cũng sẽ không đụng chuyện này!

Gọi điện thoại cho y cái gì? Coi như là nhận được, y cũng sẽ không đi, có quan hệ gì với y? Một mao tiền quan hệ cũng không có!

Càng khỏi nói cô ta còn bụng dạ khó lường.

“Vợ, anh lập tức đi!” Ông chủ Vũ cũng không để Tư Văn biết quá nhiều, thật cao hứng lái xe dẫn vợ thẳng đến Hứa gia tập, lần này không trở về cái hang hổ của bọn họ trước.

Kỳ thực Vũ Khánh Cương không nói hết với Hứa Tư Văn, tối thiểu, không nói tường tận với vợ về cảnh ngộ Trang Sĩ Nhã gặp phải, có điều ông chủ Vũ cảm thấy con nhỏ họ Trang là tự mình chuốc lấy, uống nhiều không có nghĩa là uống quá độ, còn biết gọi điện thoại thì gọi cho người có thể chạy tới giúp một tay đi chứ? Uống nhiều rồi còn băn khoăn tìm vợ hắn, việc này khiến ông chủ Vũ không có một chút ý thương hại nào với cô ta.

Nếu không phải bản thân cô ta dây dây dưa dưa, thì đã sớm có người quen chạy tới, kéo cô ta ra khỏi quán rượu kia rồi, kết quả người ta chiến đỏ mắt vì cô ta, cô ta còn ngu ngốc không biết thừa dịp loạn mà chạy, bị người ta đuổi kịp còn có thể thế nào?

Nghe nói là bị đổ thuốc gì đó, ngủ với mấy tên đàn ông, ông chủ Vũ cảm thấy quá hả giận, mi muốn nam nhân hả, vậy mi liền đi thân thiết đi, chỉ cần đừng nhớ thương vợ hắn, dù cho làm với vô số tên đàn ông, hắn đều không liếc mắt nhìn một cái!

Khi hai người hoan hoan hỉ hỉ đến Hứa gia tập về nhà mẹ đẻ, một bên khác vai nữ chính của câu chuyện là Trang Sĩ Nhã, tình trạng có thể nói là “thê thảm cực kỳ”!

Người Trang gia đều rất ích kỷ, trước kia Trang Sĩ Nhã là sự kiêu ngạo của bọn họ, đó là bởi vì Trang Sĩ Nhã học lực tốt, nhân phẩm tốt, bộ dạng tốt, vóc người tốt, công việc tốt, nữ thanh niên năm tốt thời kỳ mới, tương lai gả vào hào môn làm thiếu nãi nãi cũng có khả năng!

Cho nên bọn họ mới có thể nói gì nghe nấy với cô ta.

Hiện tại thế nào?

Ba chữ “Trang Sĩ Nhã” bằng “tàn hoa bại liễu”

Bọn họ còn chưa biết, Trang Sĩ Nhã không chỉ là bị mấy người ngủ, còn bị quay lại video làm nhược điểm.

Trang Sĩ Nhã thanh toán tiền phòng một tháng ở một nhà trọ nhỏ, cô ta không phải bị người trong nhà đuổi ra, mà là không chịu nổi ánh mắt bọn họ nhìn cô ta, đặc biệt là mấy nam thanh niên du thủ du thực trong tộc, ánh mắt lõa lồ làm cô ta ghê tởm muốn nôn.

Căn phòng tìm được cũng không có cửa sổ, bây giờ cô ta chán ghét nhìn thấy tia sáng, chán ghét bị người khác nhận ra!

Cô ta không hiểu!

Vì sao mọi chuyện lại phát triển thành như vậy?

Cô ta rõ ràng có tiền đồ gấm vóc, không tới nửa tháng, tất cả đều biến thành hư ảo!

Một linh hồn ở trong bóng tối yên lặng vặn vẹo, ngay cả khuôn mặt như hoa như ngọc cũng dữ tợn theo.

“Cốc cốc cốc!”

Có người gõ cửa!

Trang Sĩ Nhã không có thời gian để ý, dù sao hiện tại ai cô ta cũng không muốn gặp!

“Cốc cốc cốc!”

Người phía ngoài tiếp tục gõ.

Trang Sĩ Nhã hoàn toàn xem đối phương như không tồn tại, nhất định là gõ sai nhà rồi!

“Cốc cốc cốc!”

Người đến rất cố chấp, vẫn như cũ gõ cửa.

Trang Sĩ Nhã không nhìn tiếng gõ cửa, đắm chìm trong suy nghĩ của mình không có cách nào tự kiềm chế.

“Trang tiểu thư, hãy xem bức ảnh đưa vào trong khe cửa một chút được không?” Người đến ở ngoài cửa, cách một cánh cửa nói chuyện.

Trang Sĩ Nhã vẫn không có bất kỳ hành động gì, người đến rất có kiên nhẫn tạm thời rời đi, chỉ là cách mỗi hai tiếng nhét một tấm hình, sau sáu tiếng, nhét vào một cái CD.

Hết chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio