Như lựa trọn nói chuyện riêng với cha đẻ xủa mình. Lần đầu tiên từ khi sinh ra Như mới gặp ông ấy.
Có thể là do dòng máu chảy trong huyết quản của hai người giống nhau, ngay cả sự lỳ lợm cũng vậy. Suốt phút chỉ có sự im lặng bao trùm cho đến khi Hoàng ba bắt buộc phải mở lời trước với Hoàng con!
-Chắc là con rất sock phải không? Ba thực sự không xứng đáng làm ba của con.
Như im lặng một lúc. Giọng nó nhàn nhạt
-Phải, chú thật không xứng đáng! Tôi thậm chí còn không muốn nói chuyện với chú...và tôi đã từng sợ hãi khi mang cùng dòng máu với chú.
-Ba...xin lỗi....
-Tôi muốn nói chuyện với chú để biết...tại sao năm đó chú và mẹ đẻ của tôi bỏ nhau?
Như nói
Ông Ân nghẹn ngào
Thời trẻ vì quá mù quáng nên như vậy, bây giờ hối hận cũng thật đau lòng
Năm đó ông và Thu Uyên chia tay bởi ông mải đuổi theo mơ ước của bản thân
Uyên học giỏi, tài năng lại đảm đang hiền thục
Chỉ tội... cô ấy yêu lầm một kẻ không ra gì như ông nên phải gánh vác một cuộc đời bi thương như thế.
Lúc nghe tin cô ấy mất ông đã buồn đã thương rất nhiều,ngày ngày còn phè phỡn bên chai rượu điếu thuốc
Dù chia tay nhưng để yêu thương một người khác ông không làm được
Nói si tình thì ông chắc là cây si lớn của bà ấy
Lúc trôn cất ông cũng chỉ dám đứng từ xa nhìn
Nghiêm Thu Yến cấm tiệt ông không được lại gần. Hồi đó bà ta luôn ẵm trên tay đứa trẻ nhỏ
Ông cũng không nghĩ tới đó là con của mình
Một phần vì Thu Uyên không nói
Một phần thì Hoàng Đại Quang -Anh em kết nghĩa của ông lại cưng nựng con bé như báu vật
Cái chết của Thu Uyên khiến ông không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ nhiều
-Năm đó mẹ con cản không cho ba tiếp tục theo con đường chém chém giết giết này nữa. Nhưng ba không nghe, đỉnh cao của quyền lực khiến ba bị lu mờ lý trí... năm đó mẹ con một mình ra bắc. Ba có tìm nhưng bà ấy không gặp còn chuyển đi rata nhiều nơi... cuối cùng thì ba mất dấu. Sau đó gần năm thì nghe tin bà ấy mất....mẹ con bây giờ- là chị gái của mẹ con đã giấu con đi...căn bản không cho ba biết là con có tồn tại...
-Vậy là chú nghĩ mình không có lỗi ư?
-Không con ạ...ba nói là ba không xứng đáng mà... con có tha thứ hay không là do bản thân con... ba cũng không ép con về sống cùng ba nhưng ba sẽ cố gắng bù đắp cho con...
-Tôi cũng không muốn xen vào gia đình của chú. Chắc phát hiện mình có đứa con riêng sock lắm phải không? Vợ chú biết không? Con cái phản ứng ra sao?
Như hỏi
Nó thực rất tò mò
Phải Hoàng trọng Ân đã có gia đình mới
cô vợ thôi... ông chưa có con
tuổi đầu phái hiện mình có con thì cũng sock...mừng vui lẫn lộn
Mà vợ ông hiện tại bị vô sinh, bà ấy cũng rất vui khi biết chồng có đứa con gái...
Tuy rất muốn đến nhưng sợ con bé không tiếp nhận
Mấy đời mới được dì ghẻ thương con chồng
-Bà ấy...không thể có con.
-chú yêu người đó rất nhiều sao?
-Đời ta duy nhất có người đàn bà... là mẹ con...hai là bà ấy. Sau khi mẹ con mất ta suy sụp. Bà ấy lại chăm sóc ta dù bà ấy không thể làm mẹ nhưng ta vẫn chấp nhận. Một người đàn bà hy sinh cả tuổi thanh xuân vì kẻ chẳng ra gì...với cả hai người phụ nữ ấy ta đều nợ
-Ukm, tôi rất muốn gặp bà ấy
Mẹ yến rất sợ bố đẻ của Như cướp Như đi, nhưng con bé quả quyết nó là con của mẹ nên mẹ cũng an tâm phần nào
Bà Hậu vội vàng đến bệnh viện sau cú điện thoại của chồng
Bà rất muốn gặp con bé. Có thể do tấm lòng của người mẹ
Dù bà không thể sinh đẻ nhưng tấm lòng của mẹ là bản năng của người phụ nữ
Như ngồi dựa vào người Huyên đôi mắt nhắm hờ hững
-Còn mệt à?
-không sao!
-Hốc hác đi nhiều quá.
-Sau này sẽ ăn bù!
Cốc....cốc...
Bên ngoài người phụ nữ bồn chồn lo lắng
Ông Ân vỗ vai bà cho bà Hậu bình tĩnh
-Con bé rất hiền, bà sẽ thích nó...
-....
Bà Hậu cười gượng che đi sự hồi hộp
Huyên ra mở cửa, anh lễ phép cúi chào
-mời cô chú vào, Như đang đợi ạ
Hai ông bà gật đầu
-Chào con... cô tên là Hậu.
-Cô ngồi đi...
Bà đã tưởng tượng ra cảnh cau có của nó nhưng không... con bé rất thân thiện. Nó chất phát như con người bắc vậy
-Cháu là Như. Con gái của chú Ân theo khoa học. Chắc cô cũng biết
-Ukm cô có nghe chú nói
Khí chất của con gái đại ca cũng khác hẳn. Dù đang yếu nhưng đôi mắt sáng ngời cùng khuôn mặt bình tĩnh vẫn toát lên vẻ oai nghiêm
Con hơn cha là nhà có phúc. Theo bà Hậu con bé rất có triển vọng.