Như kéo vali đứng trên vỉa hè của con đường ở Sài gòn.
Đây là quê hương của người ấy... Nơi nắng vàng nhuộm màu mới tinh... Cái nắng dìu dịu không quen thuộc mấy
Từ bây giờ Như sẽ không còn là Như chị đại nữa, sống một cuộc sống khác bình yên thôi
Tự dưng nhớ mấy đứa nhóc ở nhà.
Giờ này chắc cũng đang đi nhập trường cả. Tin mừng là cả lớp ai cũng đậu đại học cả, điểm số lại còn cao ngất nữa
Mới ngày nào quen nhau mà giờ tản mạn, mỗi đứa một phương
Mong rằng....xa nhưng gia đình lớp B luôn nhớ về nhau
Như hít hà hương vị nơi đây
Rồi tự an ủi bản thân
Rồi mình sẽ ổn.
Fanky cũng sẽ vào Sài gòn nhưng anh đến sau, công việc ngoài bắc phải bàn giao lại cho người khác.
Anh lo cho Như
Như ở trong ấy một mình chắc sẽ gặp nhiều khó khăn... Trong con đường ấy anh sẽ cùng Như trải qua
Mẹ Hân nhận được điện thoại của Như liên tấp tưởi đi đón ngay
Bà còn bỏ cả việc bếp núc cho ông xã.
Như không quen thuộc đường ở đây mẹ sợ bé đi lạc lắm
Trong khi ấy, Như với vẻ ngoài xinh xắn của mình đã thu hút kha khá người chú ý. Phải công nhận rằng con gái Bắc mang đậm chất bắc lắm... Luôn có cái gì đó thanh tao, cao nhã...mang cái tươi mới của miền bắc
Hưng cùng đám bạn đang ngồi cà phê cà pháo với nhau bàn về việc anh chàng vừa đá đít em hoa khôi sau tháng yêu đương
Chợt thằng bạn thân huých tay chỉ về phía con bé tóc dài qua vai một chút đang ngồi phía đối diện
Con bé diện giản cái váy xuông trắng dáng xòe dài gần đầu gối, chân đi đôi dày conver cao cổ cùng màu, bên cạnh là chiếc vali màu đen.... Con bé khẽ vuốt những sợi tóc bị gió thổi bay trên khuôn mặt thanh tú, đôi mắt to tròn lấp lánh, sống mũi thẳng, nhất là bờ môi ướt át chỉ nhìn thôi đã thèm muốn được hôn lên ...Em ý cứ như vừa bước ra từ tưởng tượng vậy
-Má nó, con bé kia xinh quá
Phải gọi là... Con mịa nó... Xinh vãi chưởng ra luôn ý.
Em hoa khôi của Hưng thua xa vành luôn
Xinh ngất ngây
-Hưng... Trổ tài đi để anh em học hỏi
Duy Anh hất cằm
Nó chả biết thừa Hưng ý à. Nhìn đôi mắt thèm thuồng em ý của Hưng nó chả biết thằng bạn mình thèm chảy nước miếng
-Thiếu đệch gì gái. Mày nghĩ tao thiếu thốn thế à?
-Không à để. Thế để tao.
Duy Anh cười hềnh hệch định đứng lên thì bị Hưng ngăn lại
Biết ngay mà! Đẹp thế kia thì Hưng thiếu gia sao cưỡng nổi sức hút cơ chứ
-Tao vừa đá con Lan. Cũng đến lúc đổi khẩu vị rồi
Hưng nhếch môi
Duy Anh lại cười. Hẳn là biết thế... Nhưng mà cô bé kia không biết Hưng có "sơi" được không
Hưng rời quan, phi con ngựa sắt của mình tới trước mắt ẻm, tháo kính rất hoành tráng
-Em mới đến đây à? Em đến đâu anh xin làm người đưa đi.
Như nhíu mày, đâu ra thằng dở người này vậy???? Mặt mũi xem chừng không đến nỗi nào mà đầu có vấn đề. Thương nhỉ?
-cám ơn. Tôi không cần, anh có thể đi
Như nói
-Oohhh, em là người bắc à? Trong này không thuộc đường xá, để anh đưa đi... Đừng ngại! Hay em nghĩ anh là người xấu????
Hưng cảm thấy kích thích. Uầy ui... Cái giọng nó trong trẻo thế không biết. nghe thôi mà mát cả lòng. Cực phẩm, em này là hàng hiếm nha
-....
-Anh đây là Nguyễn Thành Hưng, em có thể cầm thẻ căn cước ( chứng minh thư) của anh làm tin...
Không để anh chàng nói hết câu... Như kéo vali đi thẳng hướng ngược lại
Đường chiều... Mong là anh ta không đi theo. Con trai gì mà nói nhiều đau hết cả đầu
-Này! Đi đâu vậy? Em ở đâu?
-....
-Vali nặng vậy chắc em mệt. Để anh đưa về... Không thì mình sang quán nước bên kia ngồi nghỉ...
-.....
-Em gì ơi???? Em ơi....
Hưng gọi mãi...
Kiêu thế không biết. Siêu mô tô không thích à. Đắt hơn ô tô đấy...
Tự an ủi. Em ý làm giá tý thôi
-Này em gái,....
-em ơi....
Như bực mình đang định đá xéo anh ta vài câu thì thấy cô Hân bước ra từ con chỗ màu xám tro vẫy tay
-Như ơi. Ở đây con.
Mẹ Hân xúc động nhìn thấy con bé.
Như xinh quá, dậy thì thành công hoàn toàn
-Con chào cô!
Hưng nhanh nhảu...
-Bạn con à Như?
Mẹ Hân tò mò
Như lắc đầu
-không ạ. Chúng ta về thôi
Như nhanh chóng lên xe... Mệt lắm rồi... Như cần nghỉ ngơi nha