Hưng nghĩ Như sẽ bất ngờ lắm khi nhìn thấy anh...
Con gái mà ai cũng sẽ thích hoa, thích lãng mạng như thế này. Có khi cảm động quá cô ấy còn lao vào lòng anh luôn nhỉ
Nhưng hình như anh tưởng tượng hơi quá thì phải
Như đúng là cười rất tươi, rất vui vẻ....nhưng không phải với anh mà với thằng tây mũi nõ đang ôm chó ở cạnh anh mới đau chứ
-Fanky...anh vào bao giờ vậy?còn mang cả...Đậu con. Oa...bất ngờ quá đi
Như vui mừng ôm lấy anh, bé Đậu nhỏ quẫy đuôi tít mù
Cuối cùng em cũng được gặp mẹ Như rồi. Những ngày tháng "thung thướng" sắp đến rồi
Như xoa đầu Đậu nhỏ, yêu lắm cơ...nhớ anh bạn nhỏ này nhiều vô cùng
Fanky kể ban đầu "cậu nhóc" không cho chạm vào cơ, cứ đến gần là gầm gừ mãi đến lúc mẹ Yến dỗ là chú đón vào với Như cu cậu mới chịu ngoan ngoãn cho ôm đi
Như cười híp cả mắt. Đậu gắn bó với Như năm rồi, nó ngoan, rất thông minh và hiểu chuyện. Đậu con chính là thành viên trong gia đình
Hưng bị lơ. Cay cú quá. Anh phải lên tiếng thôi, không thể để như thế được. Không có em nào dám cho anh ăn bơ nhé
-Như. Là bạn em???
Hưng hơi bị bực, giọng có phần bức xúc. Cũng không ngờ Như lại ưng hàng ngoại quốc
-Chào cậu, tôi là Fanky, cậu có thể gọi tôi là Kiên cũng được, tôi hiện là quản lý của Heebi. Hân hạnh được biết cậu.
-Chào anh, tôi là Hưng hàng xóm của Như
Thì ra là quản lý, gớm. Quản lý mà cũng làm màu ghê ha
-Anh đang đợi ai sao?
Như nhíu mày. Anh hàng xóm này rắc rối thật đấy Như có nên dùng biện pháp mạnh với anh ta không đây????
-Ừ, anh đợi cô gái xinh đẹp nhất vịnh bắc bộ
Hưng cười tươi đưa bó hoa hồng đỏ thắm trước mặt Như
-Tặng em. Cô gái xinh đẹp nhất anh từng gặp.
Như cau mày. Fanky mím môi nhịn cười
Trước hai mỹ nam miễn cưỡng trước cổng Nhạc viện tụ thành đám đông.
Như tỏ ra rất rất khó chịu với anh zai sài thành này. Dạng như anh, không phải hình mẫu của Như đang không biết làm thế nào thì có con bạn đến cứu cánh
-Anh zai, bớt lời hoa mĩ đi. Buồn nôn vãi chưởng luôn ý. Như nhà bọn này thích ngược cơ. Sến sẩm quá, hết trò rồi à? Không có gì mới mẻ hơn à?
Giọng con gái sặc vị chanh áp vào màng nhĩ khiến Hưng hết cả hồn
Con giời đánh này từ đâu chui ra vậy?
-Oh, Fanky... I miss you so much.
Huệ ôm Fanky cái rõ thẫn thiết
-me too. Fanky cũng đáp lại cực nhiệt tình
-Sao mày ở đây?
Như hỏi, Huệ cũng nhiệt tình trả lời
-Tao cãi nhau với Mạnh. Lão ý nhất quyết không chịu sơn phòng màu hồng....
-Mày điên à? Thằng Mạnh nó có phải con gái đâu. Bó tay hai đứa mày
-Nhưng tao là con gái....
-Chia đôi ra mà sơn
Như cười. Con nhỏ này đổi tính đổi nết, nhìn mặt hiền như đất nhưng tính thì mặn như muối i ốt
Huệ thế mới là Huệ chứ.
-Điên dở....sơn thế chả ra thể thống gì. Đi thôi tao đưa mày đi ăn kem, quán này ngon cực. Fanky đi thôi. Hôm nay em đãi.
Xong kéo tuột hai người lên xe quên tiệt cái người đang cầm hoa ngu ngốc đứng trước cổng nhạc viện
Xe chạy
Huệ thích thú nhìn Như xong chọt chọt cái đầu bông xù của Đậu con
-Ai vậy? Ngon zai phết nhưng nếu đem ra thì thua xa ai kia nhỉ?
-Mày thôi mịa đi. Hàng xóm nhà ba Ân, tao mới biết thôi.
-Nhìn cũng được cái mã.
Huệ đá lông nheo
Phải. Trong mắt Hoàng Yến Như thì Vương Bá Huyên mới là hình mẫu lý tưởng nhất,Huệ biết thừa. Con Q.Như nó khai hết rồi, nó còn gửi gắm Như cho chị đây nhé
Chị sẽ xem xét mọi đối tượng khả nghi nọt vào tầm ngắn và sẽ check in cho con nhóc Q. như để nó với mấy đứa ở Bắc mổ xẻ kiểm duyệt
-Ngày đầu tiên nhập học của hai đứa thế nào? Có vui không?
Fanky hỏi
-Chà trình độ việt ngữ của anh khá lên ấy nhỉ
Huệ cười toe
-Cũng tạm thôi
-Em không có gì đáng nói. Lớp em khá im, toàn người nổi tiếng nên họ kiệm lời lắm
Như thở dài. Nhớ lớp B kinh khủng ý
Đậu con nằm trong lòng Như lim dim ngủ. Cuối cùng em cũng có giấc ngủ ngon rồi... Ngày mẹ đi em buồn không muốn ăn uống nghỉ ngơi, nay về bên mẹ em phải ngủ nghỉ cho đã
""
Fanky lên kế hoạch luyện tập tỉ mỉ cho Như để cô bé tham gia cuộc thi My Star với phong thái ok nhất
Anh biết trong lòng Như hiện giờ khá phức tạp. Cô bé nhớ cậu trai năm nào
Hơn nữa anh cũng nhận ra rằng tình cảm của anh cô bé luôn từ chối.
Giả vờ không hiểu. Hẳn là cô bé chỉ muốn dừng lại ở mối quan hệ hệ anh em thân thiết????
Cũng phải. So với chàng trai năm ấy anh có phần nhạt nhòa hơn rất nhiều hơn
-Này mai mày đi thử giọng đúng không? Cho tao đi với nhá?
-Mày không học à?
-Có buổi thôi mà. Cho tao đi xem đê!
-Ờ. Thích cứ đi, có mệt cũng đừng có kêu nhé
Như đe trước cái Huệ tính như cái Q.Như thứ ấy. Có nó nhải nhải bên tai cũng đỡ buồn
Fanky hỏi Như định hát bài gì. Như cười tươi đáp em hát bài đã nói trước. Bài hát của Huyên viết ý, mai là kỉ niệm lần đầu em và cậu ấy gặp nhau.
Ánh mắt Như lấp lánh
Trời sài gòn trong trẻo
Như nhớ Huyên nhiều.
Chiếc xe năn từ từ được đẩy vào cổng của căn nhà nhỏ ở quận
Người con trai với ngũ quan đẹp như tạc khẽ mỉm cười với ba Ân. Người đằng sau cũng khẽ cúi đầu chào ông rất lịch sự
Hưng đang thưởng cờ cùng ông và ba Ân thấy vậy vũng ngạc nhiên
Hưng ngẩn ngơ.
Tên ngồi xe đó đẹp trai mỗi tội tàn phế mịa rồi. Vô dụng thật
-Cậu....
Ba Ân nghẹn ngào
-Chú, đã lâu không gặp.
-Sao lại ra nông nỗi này?
Ba Ân chóng vánh. Tiếc cho người kia ông ngồi thụp xuống nắm bàn tay trắng nhợt của cậu trai
-Chuyện dài lắm chú ạ. Như ổn chứ chú?
Ba Ân gật đầu
-Như mà nhìn thấy như vậy chắc nó đau lòng lắm
Cậu trai vẫn cười. Nụ cười tinh khiết như nắng mai, người con gái ấy... Anh nhớ từng giây.
Trò chuyện một lúc Huyên phải đi. Anh không nhắn gì nhiều chỉ rặn chú đừng nói với Như, chú chỉ cần nói anh ổn là được
Huyên đi rồi, Hưng mới dám tò mò hỏi
Ba Ân cười trừ
-Chàng trai ấy trong lòng chúng tôi là người duy nhất của Như