""""ĐÔI KHI
Đôi khi nhìn lầm người, không phải vì mù quáng mà do bạn lương thiện.
Có lúc yêu sai người, không phải vì khờ dại mà bởi bạn quá xem nặng tình cảm.
Đôi lúc nghẹn ngào, không phải vì đau lòng mà do thấy mình bị oan ức
Có khi bạn nhường nhịn, không phải vì mình sai mà bởi không muốn sảy ra tranh chấp.
Dù theo đuổi trăm ngàn điều tốt đẹp, cũng không bằng hạn chế được một việc tồi tệ; có được ngàn vạn sự yêu mến cũng không bằng hoá giải niềm oán hận của một con người.
Cuộc đời, không thể nhìn thấu tất cả, không thể mù quáng cả tin, nhưng dù thế nào chúng ta cũng nên giữ lại cho mình một tấm lòng trong sáng.
Hãy tin tưởng rằng: chỉ cần giữ được một trái tim lương thiện, thế giới của bạn sẽ ngày càng tươi đẹp hơn."""
Gió thổi bay mái tóc ngắn của nó, Như cười sáng lạng. Thương ơi là Thương, đầu gấu cái đất bắc này % sợ thế lực anh trai Như nên chả dám động đến Như.... % còn lại Như đã đánh bại cả...
Ấy thế mà Thương vẫn alo đầu gấu đến dằn mặt Như mới kinh chứ
-Đấy là cái con đó đấy, mấy người nhìn rõ chưa? Rõ rồi thì xử lý nó cho tôi
-...
-Hoàng Yến Như, hôm nay mày không thoát đâu
-...
-Lên cho tôi
Thương gằn giọng
-Cậu xem có ai dám đánh tôi không? Thương này, cậu không biết người đứng trước mặt mình là ai thì đừng có mà lên giọng
Nó xong Như bỏ đi, trong ánh mắt thoáng chút buồn buồn
-Các người sao thế? Tiền đã cầm rồi... còn muốn gì? Mịa nó, làm tôi bẽ mặt. Mấy người sống tính chó thế
Thương cáu
-Đờ mờ em! Nói câu nữa anh táng vỡ mồm đấy
Một thằng trong đám đíu chịu được nữa trợn mắt dằn mặt Thương
-Tiền, đê mờ em cầm mịa lại đi, cần anh cho thêm. Nhìn xinh gái mà mồm thối vãi
-Gái ơi về xúc miệng lít tơ rin cho thơm gái ạ. Thuê bọn anh đánh Hoàng Yến Như gái điên à?
-Dinh dưỡng nuôi ngực hết rồi à? Trẻ danh mà to mồm lần sau láo bọn anh nhét bờ cơ sờ đờ ( ba con sâu đo) vào mồm nhá.
Tóm lại Thương bị trề mặt lần
Dù gì cũng là con gái đại gia tiếng tăm giàu có xếp top đầu trong sài thành thế mà bị chúng nó sỉ nhục
Thương đéo chịu được
Trưa, cả lớp B được nghỉ sớm nên cả lũ phắn lèo ra quán chị Tú
Chưa vào đến nơi giọng Dũng Tồ đã oang ỏang
-Chị Tú ơi, nhé à cho xuất như mọi hôm ạ.
-Cái thằng này chưa thấy người đã thấy tiếng rồi. Bỏ đồ giày dép bên dưới rồi lên tầng nghỉ ngơi đợi chị phút
Giọng chị Tú đon đả
Thấy Như lững thững đi vào chị nheo mày quát
-Cái con này mũ nón đâu? Nắng nôi thế này cảm lăn cu đơ ra giờ?
-Chị này! Anh zai đâu? Sao có mình chị thế? Nhân viên cũng không thấy...
-Bọn thằng Việt con An đi lấy hàng rồi, anh Nhân đi đón cu Bi rồi lát nữa về. Nghỉ ngơi đi mặt đỏ tía tai rồi về ông bà lại lo
-Em khỏe, để em phụ cho mình chị thì làm đến bao giờ
Huyên dựa lưng vào tường, thời tiết thất thường như con gái ý. Người mệt nhoài cứ như bị hành ý
Nhìn bọn cùng lớp cứ như trâu bò ý chả thấy chúng nó mệt gì
Nhìn quanh quanh không thấy Như lướt xuống tầng dưới thấy con bé đang pha chế đồ uống rất điệu nghệ... động tác rứt khoát,thành thục
Má hây hây, cười ngô ngố nhìn đáng yêu lắm ý
-Cô Như ơi....! Bi đi học về rồi. Hôm nay Bi được điểm cô Như thưởng cho Bi đi
Thằng bé tầm - tuổi trắng trẻo mũm mĩm chạy ù té vào ôm lấy chân Như, con bé cười dịu dàng xoa đầu cậu nhóc thơm chụt vào má nó cái
-Ngoan vào trong cất cặp sách
-Ôi ai kia. Không phải Như Xinh Gái của anh à?
Soái ca nhà họ Hoàng cười sáng lạng...
Đấy cái bản mặt thư sinh lừa tình của ổng khiến chị Tú ngố bị lừa về làm dâu đấy
Cáo già đội nốt cừu non lắm cơ
Huyên nhíu mày
Ai mà khiến con bé cười tươi thế cơ chứ. Sao con bé không cười như thế với mình
Ghét, anh ghét... cười cái gì mà cười xấu hoắc