EDITOR: MẬT MẬT
Năm đó Mục Loan quá hiểu chuyện, tính tình lại thanh cao(), làm sao có thể như tiểu cô nương mềm mại như vậy. Nếu Mục tham mưu trưởng biết được em gái nhà mình mềm mại như bãi nước trong ngực một người đàn ông khác, không biết hay không cảm thấy từ trước đến giờ mình đã nghĩ sai rồi.
() Thanh: thanh nhã, Cao: cao khiết. Người không chịu uốn mình để làm một điều gì trái với lương tâm, có một nhân cách cao quý.
Đại ca! Em gái anh chỉ là đối với anh mới thanh cao mà thôi! Cô ấy đối với người đàn ông của mình không biết có bao nhiêu nũng nịu đâu!
Đây là lần đầu tiên Mục Tùng trộm nghĩ Ngu Nhiễm tốt hơn em gái nhà anh một chút. Nghe lời như vậy, cũng không phải là ngoan hơn Mục Loan sao? Mục Loan quá độc lập, làm anh không có cảm giác thành tựu khi giáo dục một đứa trẻ!
Tiệm ăn gia đình này rất tốt, giữa trưa so với buổi tối yên tĩnh hơn nhiều. Mục Tùng trong ngực ôm một tiểu cô nương liền nhìn thẳng đi đến vị trí gần cửa sổ. Sau đó đặt cô ngồi xuống rồi mới ngồi vào chổ của mình.
Vốn quán cũng không lớn lắm, khoảng một trăm mét vuông, người phục vụ ở đây vốn đều là người nhà của ông chủ. Người đưa thực đơn cho Ngu Nhiễm hôm nay là một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi.
Ngu Nhiễm biết cô ấy đã kết hôn, còn có một đứa con. Mấy lần cô đến ăn cơm thì đã gặp qua.
"Ngu tiểu thư lại đến." Cô bước đến tươi cười đem thực đơn đưa cho hai người: "Lần này Ngu tiểu thư đến đều khiến người khác ghen tỵ, tôi đi đường nhìn thấy vài cô gái nhìn cô bằng ánh mắt rất hâm mộ, đây là bạn trai cô sao?"
Mục Tùng hơi nhếch môi, cô gái này hỏi có phải là bạn trai hay không mà không phải hỏi là bạn trai mới phải không.
"Ừ." Ngu Nhiễm gật đầu cười, bỏ qua sự xấu hổ, cô hiện tại hận không thể làm cho toàn thế giới biết được người đàn ông trước mặt này là thuộc về chính mình: "Có phải rất đẹp trai không?"
Cô ấy vỗ tay cười to: "Y như lời cô nói, thật ra hôm nay tôi định nói cho cô một ít chuyện. Lần trước cô đến ăn cơm, một lúc sau có vài người hỏi số điện thoại của cô. Tôi nói là không có, mấy người đó còn cho số điện thoại của mình cho tôi. Để lần sau cô tới thì có thể xem. Kết quả hôm nay cô lại mang đến bạn trai chính thức, cũng tránh được rất nhiều phiền toái."
Ngu Nhiễm: "...." Cô ngẩng đầu trộm nhìn chăm chú vào người đàn ông đối diện. Kết quả Mục Tùng đầu cũng không ngẩng lên, Ngu Nhiễm có chút nhụt chí, không phải lúc này bạn trai chính thức phải ghen sao?
Tâm tư của con gái chính là đoán không ra, chờ đến khi hai người gọi đồ ăn. Khi Mục Tùng ngẩng đầu lên thì phát hiện tiểu cô nương trước mặt đang xụ mặt.
"Làm sao vậy?" Anh hỏi.
Ngu Nhiễm chán nản, chẳng lẽ muốn cô nói bạn trai của mình không ghen nên trong lòng không vui sao? Cảm giác chính mình không được anh để ý. Đương nhiên không thể nói, quá mất mặt.
"Không có việc gì!" Nhưng khuôn mặt nhỏ của cô hiện rõ lên năm() chữ: "Em thật sự không cao hứng."
()Trong phần raw là năm chữ nha. Nên mình lấy theo phần raw luôn.
"Ừ, anh biết." Mục Tùng chậm rãi mở miệng, anh thấy Ngu Nhiễm không phản ứng lại, sau đó bổ sung một câu: "Hồi nãy bà chủ có nói..."
"Hả?"
Mục Tùng đem chén trà trong tay đặt lên bàn, sau đó nề nếp nói: "Anh cũng không có cách nào, rốt cuộc hiện tại hai chúng ta không kết hôn. Quan hệ của chúng ta vẫn chưa được pháp luật quân hôn() bảo vệ, muốn đuổi người ta cũng không có cách nào."
()Quân hôn: Là khi bạn kết hôn với quân nhân. Thì được gọi là quân hôn. Có rất nhiều ràng buộc khi tiến vào cuộc hôn nhân này. Từ này khá quen thuộc với các bạn hay đọc truyện ngôn tình quân nhân. Khi quân nhân kết hôn sẽ có các điều khoản mà cả vợ lẫn chồng đều phải tuân thủ và không được làm trái, nếu là trái sẽ coi như vi phạm pháp luật và bị xử phạt (Theo mình hiểu biết là vậy =))) Có bạn nào thấy không đúng thì góp ý cho mình nhé