- Choang!!!
ly rượu vang đỏ huyết rơi phía chân cô, bộ váy xinh đẹp nhuốm màu đỏ rượu như đóa hoa đỏ rực trong đên ướt phần eo, Hàn Nguyệt nhìn lên, là cô gái, cô ta mặc lễ phục màu xanh biếc như biển cả, Hàn Nguyệt kinh bỉ nhìn cô ta, nhưng vừa nhìn lên mặt cô ta, cảm giác đó lại thay vào cảm giác trong lành và mát dịu. Cô ấy có khuân mặt như búp bê, làn da trắng sứ, đặc biệt là đôi mắt trong veo thuần khiết.
- Em xin lỗi, em không chú ý, thật ngại quá.
Hàn Nguyệt cảm nhật được giọng nói đó là chân thành không giả tạo, cũng không so đo cô mỉm cười đáp:
- Không sao.
Định bước về, bỗng cô gái nắm tay cô lại:
- Váy chị dơ rồi, em có phòng ở ngôi biệt thự này, có vài bộ váy, em chưa mặc chị có thể mượn ạ.
Cô gái đưa cô vào căn phòng. căn phòng khá rộng rãi, cách biệt với sự sang trọng bên ngoài, bên trong rất thoải mái, chủ đạo là màu xanh biển, cách trang trí đơn giản, sạch sẽ. Cô gái đưa cho cô đống váy dạ hội, còn chưa cắt mác . Hàn Nguyệt chọn lấy bộ váy màu trắng, trang trí đá hoa lài.
Thay đồ xong cô cảm ơn cô gái đó, bỗng cảm thấy hơi mệt cô gái đó khuyên:
- Ở ngoài kia ồn ào, chị nên ở đây cho thoải mái, em có thể nói chuyện cùng chị.
Thấy cô không chả lời cô gái nới tiếp:
- Em tên là Tuyết . Di Mộc Tuyết , còn chị?
- Hàn Nguyệt...
.............................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Trời đã về khuya, tiệc đã tàn, Bạch Thần Phong lái chiếc xe đến cổng khu biệt thự, Hàn Băng bước lên xe, bên trong không chỉ có mình cô, chính xác là người. Hàn Băng mở cửa ghế phụ bước vào. Từ kính chiếu, cô nhìn rõ khuân mặt cô gái ngồi cùng Bạch Thần Phong. Cô ta có nhan sắc xinh đẹp, làn da tuy phủ phấn nhưng vẫn chứa vẻ hơi đỏ có lẽ do uống rượu, nhưng nhìn khuân mặt hơi hồng lại toát vẽ quyến rũ khó tả. Bộ lễ phục màu tím mang phong cách của Lavender quyến rũ, khoét sâu phần ngực khiêu gợi của cô ta.
Chiếc xe đỗ về biệt thự, nhìn Bạch Thần Phong và cô gái đó đi xuống, Hàn Nguyệt mở cửa xe, vào nhà, lên phòng, ngâm mình trong bồn tắm, rồi mặc tạm chiếc váy ngủ mỏng manh. Vùi đầu vào chăn, Hàn Nguyệt như cố lờ đi tiếng rên rỉ từ phòng kế bên... Đây là lần đầu tiên cô thấy Bạch Thần phong dẫn phụ nữ lên phòng.
Chắc chắn cô ta rất quan trọng với anh ta.... Nghĩ vậy, Hàn Nguyệt bỗng đau nhói.
..............................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Từ tối hôm đó, tối nào cô cũng thấy anh đưa cô ta về... Hắn từ trêu chọc, bây giờ khác hoàn toàn, lạnh nhạt với cô.
Tối hôm nay, Hắc Bạch Phong không về. Cô ăn uống qua loa, rồi lên phong mở weibo xem tin tức, vừa mở cô đã thấy dòng chữ:"" Ngạn Như Uyển - Tiểu thư của tập đoàn Ngạn thị được nam thần Hắc Bạch Phong bao nuôi "", "" Tiểu tam dành sủng, chính nữ không lên tiếng?"",....... Bên dưới là hàng loạt bình luận.
- Nữ thần Hàn Nguyệt của tôi!
- Đúng là có phúc không biết thưởng mà, Hàn Nguyệt nữ thần đẹp như vậy.
- A a a a a, chắc nữ thần đau lòng lắm, tôi đi tìm người đây.
................
Tuy vậy nhưng cũng có nhiều bình luận bên vực Ngạn Như Uyển.
- Haiz đẹp hơn cũng đâu giữ được chồng.
- Ngạn tiểu thư yêu Hắc ca trước mà, Hàn Nguyệt mới là tiểu tam đó.
...............
Bỗng nick name có tên Mộc Tuyết bình luận:
- Ở tiệc nhà tôi Nguyệt tỷ và Hắc ca rất thắm thiết nha, Ngạn Như Uyển kia chắc chắn là tiểu tam rồi.
Bình luận của cô ta nhanh chóng hưởng ứng hàng ngàn. Hàn Nguyệt lấy điện thoại gọi vào số máy Di Mộc Tuyết cho cô.
- Alô, Nguyệt tỷ?
- Đúng là tôi, cô vừa bênh vực tôi sao?
- Không em chỉ thấy đúng thôi
................
Từ đó Di Mộc Tuyết thân thiết hơn, Hắc Bạch Phong cũng đã tuần chưa về.....