Mia nghe tới đồ ăn thì liền mở mắt ra, chạy ra với King. Khi đi ngang qua chỗ Mary đang ngồi khóc, cô mỉm cười khinh bỉ.
Là các người không biết thân biết phận, đừng trách tôi.
Nhanh chóng đi theo King, Mia thấy hắn cười nữa miệng.
- Gì đây?- Mia đề phòng.
- Tôi thấy lạ là sao hôm nay cô đến trước người kia!- King cười. Cả trường lại một phen nháo nhào.
- Bữa nay tôi trốn đi học sớm để ngủ!
- Bộ ở nhà không ngủ được hả?
- Ở nhà mà ngủ nướng là chết với hai anh tôi!
Thế rồi cả hai cứ vừa ăn vừa nói. Đám con gái ngày càng ghét cay ghét đắng Mia. Nhưng không ai dám ho he gì, họ đã thấy cái kết thảm của Mary.