Trong phòng hội học sinh:
Vũ cường lấy trong tủ ra hộp y tế rồi lấy đồ trong đó chia đều cho mỗi người. Năm anh chàng ai cũng làm nhanh chóng và gọn lẹ như đã thông thạo lắm rồi! (chắc nhiều lần bị thế này lắm rồi đây!!!)
Chỉ có nhỏ là đang chật vật với mấy gói bông băng và bình thuốc đỏ. Gia bảo đã sát trùng vết thương và thay quần áo xong hết rồi nhưng ko chịu giúp nhỏ. Chỉ đứng dựa tường nhìn nhỏ khổ sở với hộp thuốc y tế mà cười!!!
-Anh ko giúp tôi sao???-nhỏ lườm hắn.
-Tại sao???-hắn tỏ vẻ bất cần.
-Vì tại mấy anh mà tôi mới bị thế này!!!-nhỏ nhẫn nhịn.
-Chứ ko phải tại cô ko tự chạy à???-hắn vẫn tỉnh bơ.
-Vậy anh có giúp ko???-nhỏ bắt đầu đe dọa. Gia bảo cũng dè chừng:
-Ko thì sao?
-DAMN IT!!!- nhỏ gào lên làm hắn bật ngửa ra đằng sau. Một phần vì bị tiếng hét làm giật mình, phần thì quá sock. Hắn bò dậy run run nói:
-Da...damn it...??? Đấy là từ mà tiểu thư có thể nói hả? Rốt cuộc cô có phải là con nhà gia giáo ko vậy? Hết sàm sỡ con trai nhà lành lại đi nói tục!
-CÂM MIỆNG CHO TÔI!!! VÌ LÀ CON NHÀ GIA GIÁO NÊN TÔI MỚI KO GIẾT ANH ĐẤY!!!- nhỏ hét lên bằng chút sức lực còn lại nhưng vẫn đủ để ai đó nghe được phải đi vô viện khám tai. Gia bảo đã kịp bịt tai nhưng vẫn ko có hiệu quả. Một...hai...ba...tầm chục ngôi sao đang nhảy múa quanh đầu hắn, làm hắn loạng choạng, phải vịn vô tường mới ko bị ngã.
-Cô...cô...đúng là...quái vật mà...!!!-hắn vẫn chưa hết choáng.
-LÀ GÌ KỆ TÔI!!!-thiên mỹ vẫn giữ nguyên âm điệu của mình, nhưng giọng nhỏ có gì khang khác, nghe hơi khàn khàn. Hắn mở to mắt ra nhìn những giọt nước mắt lăn xuống gò má nhỏ mà ko khỏi giật mình...sao con nhỏ này mít ướt quá vậy...???
Nhỏ cố gạt đi những giọt lệ. Thiên mỹ ko muốn ai thấy mình yếu đuối nên thường ko dễ khóc như vậy, nhỏ còn khá giỏi việc kìm nén cảm xúc. Vậy mà trước mặt hắn, nhỏ lại ngồi khóc ngon lành chỉ vì bị hắn chê ko phải con nhà gia giáo!!! (khùng thấy sợ luôn!)
Chuyện gì gia bảo cũng giỏi. Học giỏi. Quản lý công ty tốt. Hát miễn chê. Gương mắt khỏi phải bàn. Chỉ có điều duy nhất làm hắn sợ, ko...phải nói đúng hơn là hắn cực kì ghét, đó là: nước mắt!!! Bởi vậy mỗi lần thấy đứa con gái nào khóc, gia bảo chỉ kiếm nước chuồn càng nhanh càng tốt! Nhưng nhìn nhỏ khóc, hắn lại ko tào nào tẩu vi thượng sánh được. Gia bảo lóng ngóng nhìn nhỏ, ko biết làm thế nào, chẳng lẽ lại bỏ đi.
-C...cô thôi đi có được ko?-hắn mở miệng nói cách khó nhọc-T...tôi xin l...
-Cậu làm gì em gái tôi vậy???
-Á!!!
Thiên vũ lù lù xuất hiện làm gia bảo suýt đột quỵ tim. Hắn cứ lắp bắp rồi nhìn nhỏ, ko biết nói gì nữa.
Chẳng lẽ lại bảo "tôi mắng nên cô ta khóc" à???
-Ủa...sao irin khóc vậy???-khánh long chạy lại gần hỏi han.
-Zent bắt nạt irin hả???-vũ cường cũng tròn mắt.
-Biết là cậu ko đối xử tốt với con gái nhưng irin là em gái aron mà. Đối xử ko quá thô bạo là được! Thế mà cậu cũng ko làm nổi à?-việt đông bước ra từ phòng thay đồ, nhìn gia bảo rồi chép miệng nói.
-Sao suốt ngày cậu trêu con bé thế hả???-thiên vũ nhìn gia bảo bằng ánh mắt có độ sát thương bằng súng đại bác. Tức thì hắn ngớ người, quạu mặt lại, nghiến răng ken két rồi thét lên:
-Cái gì thế này! Sao mấy người bênh nhỏ hết thế hả!!! Tôi mới là người bị oan cơ mà!!!
Nhưng mấy anh chàng chả ai nghe, cả đám xúm lại xem thiên mỹ có làm sao ko. (nhân vật chính có khác!!!).
-Tiểu mỹ...à ko! Irin à, em đau chỗ nào vậy! Rốt cuộc thì ai đã oánh em tơi tả thế này!-thiên vũ nhăn mặt hỏi nhỏ.
-Em ko sao đâu! Mà...anh gọi ai vậy? Irin là sao???-nhỏ thắc mắc.
-Lúc nãy anh đi nộp hố sơ nhập học cho em! Anh đã nói khu ko ai dùng tên thật đúng ko? Vậy nên em cũng phải có nghệ danh chứ! Lúc đó em ngất ở phòng y tế mà, nên anh quyết định đặt tên giả cho em!-thiên vũ mỉm cười giải thích-cái nụ cười sát gái mà anh chàng vẫn hay dùng-tại thiên vũ sợ nhỏ ko thích cái tên đó sẽ gào lên rồi đánh mình nên phải "giở chiêu" ra. Nhưng thiên mỹ đã sống cùng thiên vũ năm rồi, đủ để hệ miễn dịch của nhỏ đủ lớn rồi (nhưng chỉ miễn dịch với anh nhỏ thôi nhá, những người đẹp khác thì ko! hôhô) nên nụ cười đó...vô tác dụng!!!
-Em ko thích!!! Đổi ngay cho em!!!-nhỏ nói rất nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt thì ko nhàng nhẹ tẹo nào cả!!!
-Sao vậy? Tên đó hay mà!-việt đông hỏi nhỏ. thấy vậy lập tức mặt nhỏ quay phát độ, cười tươi như hoa...xuyến chi! (bạn nào biết hoa này là hoa gì ko? hôhô)
-Vâng! Em cũng thích cái tên này!!!
Chỉ trong giây thôi, tia sét dài chạy thẳng vô não năm anh chàng: Thiên Mỹ kết Việt Đông rồi! (chết mày chưa! Xinh cho lắm vào!!!)
Lúc này, nhỏ mới nhớ ra mình đang bị thương. liền mượn gió bẻ măng luôn:
-em đau quá à, anh xức thuốc giùm em nha!!!
-À...anh...tay anh hơi đau!-việt đông cố nhếch vành môi lên để cười-trông nụ cười thảm thương đến phát rầu.
-Anh xức cho anh rồi mà!-thiên vũ tròn mắt. Nhỏ đá phát đau điếng vào chân anh nhỏ cùng cái lườm toé lửa vào mặt thiên vũ. Ko cần nhỏ nói, chỉ cần nhìn biểu cảm khuôn mặt là thiên vũ đã biết ý của thiên mỹ rồi. Anh chàng đành ngậm ngùi im lặng cho con em mình...tán giai!!! (bó toàn thân vói con nhỏ này! Đừng bạn nào hỏi mình về cái độ mê zai đẹp của nó nữa nhá! nói ra xấu hổ lắm!!!)
-Ê...khoản này khác nè!-khánh long thì thầm với vũ cường.
-ỪK, ko những tỏ ra ghét bỏ như aron, irin lại còn thích ivan mới sợ chứ!!!-vũ cường cũng nhăn mặt.
-Đúng! Biết ivan là con trai, aron có bao giờ cười với nó nữa đâu!!!-gia bảo chen vào, đứng khoanh tay, vuốt cằm (có râu đâu mà vuốt) nói như...đúng rồi!!! (thì đúng rồi mới nói!!!)
Đang ngồi chém gió với nhau, cả bọn giật mình vì tiếng chuông điện thoại của vũ cường:"Im your! neomani nareul seolle ge hea...Im outta control...". ra là bài BEAUTIFUL NIGHT của beast.
-Blô...! A-jong-xê-ô...!!!-khánh long lanh chanh bắt máy.
-Kun hả??? Anh đây! Ra cổng đi nhé! Anh đang ngoài này rồi!!! Thế nhá!-gịong nói vang lên, nói xong câu tắt cái "rụp" luôn!
Cả bọn đang ngơ ngác thì khánh long bảo:
-là anh david!
-Àk...!-anh chàng cúng ồ lên, chỉ có thiên mỹ ko hiểu gì. Rồi cả lũ lại kéo nhau ra cổng trường, may mà đang giờ học, muốn zombie đuổi cũng chả có! thiên vũ kêu thiên mỹ bắt taxi về trước, mình sẽ về sau. Nhỏ ko chịu. nhất định đòi theo.
Ra đến cổng, một chiếc HUMMER LIMO đã đổ ở đó. một người đàn ông trung niên trong xe bước ra, dang tay ôm lấy gia bảo, nói lớn:
-Các chàng trai!!! Ta đến hội trường thôi!!!
-buông em ra...!-gia bảo nhăn nhó.
-Anh nói ko có lịnh trong tuần này mà!!!-khánh long cũng nhăn mắt, ôm chầm vũ cường rồi lắc đầu quầy quậy. Vũ cường đạp khánh long cái ko thương tiếc làm anh chàng ngã luôn vào trong xe, mặt mũi nhăn nhó cũng ko kém:
-Có thì đi đi! Nói nhiều!!!
-Nhanh nhanh nhanh nào!!!-david đẩy cả đám vào trong xe rồi chui vô buồng lái. Chiếc xe giông thẳng đến nơi có tên "hội trường". Ngồi trong xe. thiên mỹ thắc mắc:
-Anh hai ai vậy? Mình đi đâu đây?
-Anh đã nói bọn anh là ban nhạc rồi đúng ko, giờ bọn anh đi quay MV mới! Còn đó là anh David-quản lỹ của tụi anh!!!-thiên vũ vươn vai nói: -em ngủ đi! Từ đây đến hội trường khá xa! khi nào đến anh gọi!!!
-Vâng!-nhỏ nói rồi cũng ngủ luôn. (vì mệt)
--- ------ ------ --------
Được thiên vũ gọi dậy, nhỏ lồm cồm bò ra khỏi xe. Đang ngái ngủ, nhỏ liền dụi dụi mắt, như ko tin vào mắt mình. Thiên mỹ ko thể tin được mình đang đứng giữa rừng phong đỏ rực. nhỏ say sưa ngắm nhìn...