+ =
Biết mình bị lừa, nhưng cả lũ ko làm được gì, trứng sao trọi nổi với đá!
-đưa thiếu gia lên phòng! Còn tiểu thư!-nhật phi lên tiếng:
-Mời tiểu thư về cho! Nếu lần sau còn làm vậy thì tôi ko chắc người còn an toàn mà trở về như lần này đâu!!!
Hoàng nhi ko phải là chưa tính đến trường hợp này, nhưng cô ko nghĩ ông Dương sẽ lừa cả bọn.
-bác ko hối hận khi thả bọn con về chứ?-cô bất chợt quay lại, hỏi ông Dương bằng thái độ ngạo nghễ. Nụ cười nửa miệng đểu giả đang nở trên môi cô thật ko hợp với gương mặt thiên thần ấy chút nào.
-hối hận chứ! Hối hận khi nhận đứa cháu như vậy!!!-ông Dương ko thèm ngoái đầu lại, buông giọng lạnh lùng.
-Vậy con chào bác! Lần sau con sẽ ghé chơi!!!-mai chi khẽ cúi đầu.
-hoan nghênh đứa đến vào "lần sau"!!!-lần này ông Dương đã quay nửa mặt lại, và nhìn chị em cô bằng nửa con mắt. Ánh mắt lạnh đến tê người.
Hoàng nhi và mai chi cúi đầu chào. Ông dương bỏ lên phòng. Tứ vị thiếu gia kia cũng theo đám vệ sĩ lên căn gác mái. Gia huy lặng lẽ ngồi một mình trong phòng, nhìn ra ngoài cửa sổ-nơi hai chị em cô đang bước đi. Mai chi ngẩng đầu lên nhìn, nhận ra ánh mắt của gia huy đang dõi theo hai chị em cô, mai chi khẽ cười. Cậu hơi ngạc nhiên một chút, nhưng, như là hiểu được ý của mai chi, cậu cũng nở một nụ cười. Nụ cười của chiến thằng.
...................................
-tiếp theo làm gì đây? Ngồi chờ àk???-việt đông thở dài.
Thiên vũ chỉ im lặng. Khánh long mải nhìn ra phía cửa sổ, cứ tủm tỉm cười. Vũ cường thì đang bồn chồn ko yên.
-liệu hoàng nhi có sao ko? Việc đó quá nguy hiểm, chúng ta có thể thất bại, và hai chị em cô ấy sẽ ko xong với lão Dương đó đâu!!!-vũ cường cú như đang nhảy điệu chachacha trên ghế. Ngồi mà cũng ko yên!!!
-ko sao đâu! Mai chi để vk tương lai của cậu gặp nguy chắc!!!-khánh long vẫn cứ cười.
-ngồi ko thấy bồn chồn sao đó...!-việt đông nhíu mày nói.
Thiên vũ vẫn hướng ánh mắt về phía bầu trời. Nơi xa xăm nào đó.......có thiên mỹ!
_________________________________ _ _ _
Gia bảo đã lượn lờ hết những chỗ hắn biết trong ngày ở đây, nhưng tuyệt nhiên ko có bất cứ dấu hiệu nào của xuân quỳnh.
-cậu bình tĩnh đi! cuống vậy ích gì?-hoàng anh bực mình hét.
-cậu thì giỏi rồi! Bình tĩnh gớm! Có phải vk cậu đâu mà cậu lo!!!-gia bảo cũng bức xúc gào lên.
-ĐỒ NGU!!!-hoàng anh bất ngờ đấm cho gia bảo cú đau điếng. Lại bị đứa con gái đánh. NHỤC!!!
-Đừng tưởng con gái mà tôi nhường!!!-hắn gào lên.
"BỐP"
Lại cú thụi vào bụng.
-Anh bị thiểu đúng ko? Tôi đã bảo bình tĩnh cơ mà! Cái gì mà ko lo? Tôi cũng lo muốn chết ấy chứ! Tuy chưa quen bao lâu nhưng cô ấy ko khác gì em gái tôi cả!!!-hoàng anh ko hét nữa, mà chỉ gằn giọng.
Gia bảo ngồi bệt luôn xuống đất. Hắn biết hoàng anh ko có lỗi nhưng quá bực mình vì nhỏ mất tích, hắn cần chỗ trút giận. Nhưng ai dè trút giận nhầm người. Trút ai ko trút, đi trút đúng chị hai của vùng Thanh Hoá. Quá ngu!!!
-alô, chị Hồng Nga đấy ạk? Em-hoàng anh đây! Cho em hỏi về một người tên xuân quỳnh, em có một người bạn bị cô ta dẫn đi...!-hoàng anh rút máy ra gọi cho ai đó.
"vậy àk? để chị cho người đi kiếm!!! Bạn em tên gì?"
Gia bảo im lặng lắng nghe.
-ko phải người ở đây nên chị ko biết đâu! là con gái, có một mái tóc đỏ rất dễ nhận biết! khoảng -tuổi!!!-hoàng anh tiếp lời.
"ok em!!! chờ chị phút nhé!!!"
-phút ko kịp mất chị ơi!!! Chị là cover information (trùm thông tin- Ý là người nắm giữ rất nhiều thông tin) của đất Thanh Hoá mà tìm ko ra trong phút sao?-hoàng anh nhíu mày.
"ok ok! Chịu em luôn!!! Giữ máy nhé! chờ chị chút, xem nà[email protected]$%^&()....chị tìm được rồi này!!!"
- tìm được rồi ạk? đâu vậy chị...???-hoàng anh hỏi dồn. Gia bảo nhảy dựng lên, mắt sáng như đèn pha.
"phố ABC, đường XYZ"
-cảm ơn chị! Lát về em đãi chị bữa ăn nha!!! Bye chị yêu!!!-hoàng anh hớn hở tắt máy, quay qua định nói "đi thôi!" với gia bảo thì hắn đã kéo cô như bay lên xe rồi. bình thường hắn ko bao giờ động chạm đến con gái (trừ tiểu mỹ) nhưng giờ lại ko ngại ngần kéo tay hoàng anh. Cũng phải thôi, ai bảo cô giống con trai quá làm gì. Giống từ khuôn mặt đến tính cách cơ! Không tin được lại có đứa con gái như vậy
-cậu chỉ đường đi!!!-hắn nói.
-đường kia!!!-hoàng anh hét.
-ông chủ, ko xong rồi!!!-nhật phi chạy như bay vào phòng ông Dương.
-sao ko gõ cửa hả?-ông dương gằn giọng.
-nhưng...nhưng...!-nhật phi lắp bắp.
-nói mau!!!-ông ta quát.
-hai tiểu thư hoàng nhi và mai chi lại vào ạk!!!-nhật phi giật mình tuôn mạch.
-vào nữa hả? Cho người bắt đi còn hỏi sao? Tụi trẻ bướng thật!!!-ông Dương bực mình nhăn mặt.
-nhưng...!-nhật phi mới mở miệng đã bị ông dương chặn họng:
-SAO NỮA???
-hai tiểu thư có mang theo người đến!!!-nhật phi hốt hoảng nói.
-cái gì...?-ông dương thoáng ngỡ ngàng, rồi nhanh chóng lao ra cửa sổ. Ông ko tin được vào mắt mình. Hai chị em cô đang ngang nhiên bước vào nhà ông, đằng sau là khoảng -người mặc đồ đen, mặt mũi bịt kín. Trên căn gác mái, tứ vị thiếu gia cũng đang nhìn xuống phía hoàng nhi vào mai chi.
Hai chị em cô và đoàn người đã đi đến tầng ba. Phòng ông Dương ở tầng , căn gác mái ở phía trên của tầng . Đoàn người đi đến đâu là xác người nằm ở đó (mấy tên vệ sĩ bị đánh ngất ấy mà, ko chết đâu mà lo!!! =)). Cứ thế, họ đã tiến đến phòng của vị thiếu gia kia.
"RẦM"
mai chi tung cước đá phát cánh cửa gỗ bật ra nằm yên vị dưới sàn nhà.
-em trở lại rồi!!!-hoành nhi nhí nhảnh cười.
-mừng em trở lại, hehe...!-việt đông cũng cười.
-may mà em ko sao!-vũ cường thì thở phào nhẹ nhõm.
-đi thôi!-khánh long đi ra phía cửa.
Cả đám người định bước đi thì ông Dương đã đứng trước cửa từ lúc nào. Đằng sau phải còn khoảng -tên vệ sĩ nữa. Công nhận cái hành lang này rộng thật. Gần người ở đây mà vẫn chứa đủ, ko phải chen chúc gì.
-bác đã nói gì chắc con còn nhớ chứ?-ông Dương trợn trừng mắt nhìn hoàng nhi muốn rớt con ngươi.
-con cũng nói sẽ quay lại còn gì!!!-hoàng nhi chớp chớp mắt, tỏ vẻ vô tội.
-bác ko muốn nói nhiều đâu!-ông dương thở dài.
-con cũng ko thích nói nhiều!-mai chi cười, vẻ vô tội ko kém.
-ta ko còn cách nào khác!!!-ông Dương nhắm mắt, khẽ nói:
-xử chúng!!!-nói rồi ông ta quay lưng bước đi.
Lại trận hỗn chiến diễn ra. Hội Evil Beauti chủ yếu là học sinh, sao đánh nổi với mấy tên vệ sĩ thuộc hạng khủng này chứ. Và đương nhiên, đám vệ sĩ thắng áp đảo hội.
lúc cả bọn đang bị gô cổ trói lại thì gia huy mới xuất hiện.