Nàng Của Anh

chương 102: đấu giá từ thiện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lời giải thích của Dương Tuyết trong sự liều lĩnh đó có một chút dễ thương, mặc dù những gì cô ta làm thực sự là sai, tuy nhiên thái độ chủ động nhận lỗi của cô ta nhận không ít thiện cảm của người trong đoàn.

Uyển Dư cũng không ngờ đến Dương Tuyết lại trực tiếp thừa nhận hãm hại mình, cô biết chuyện xảy ra ngày hôm qua không đơn giản như Dương Tuyết nói, tuy nhiên, vì Dương Tuyết đã chủ động xin lỗi, nếu cô cứ tiếp tục trách cho Dương Tuyết thì chỉ chứng tỏ mình là người cố chấp, không nhượng bộ.

Hôm nay, Dương Tuyết, Trịnh Y, Linda bọn họ không có cố ý công kích Uyển Dư nữa khiến bầu không khí của đoàn phim ôn hòa đến hiếm thấy.

Uyển Dư sau khi bận rộn hoàn thành công việc liên rời khỏi đoàn phim, tối nay là buổi tiệc từ thiện thường niên ở Hải Thành, cô cũng muốn tham gia buổi tiệc từ thiện này.

Uyển Dư mặc dù không thích điều này nhưng trong buổi tiệc từ thiện tối nay sẽ có phần đấu giá từ thiện, chiếc dây chuyền ruby mà mẹ cô vẫn đeo cũng sẽ bị đem ra đấu giá hôm nay.

Nghĩ đến sợi dây chuyền đó, Uyển Dư hận đến nghiến răng nghiến lợi, Diệp Thịnh là tên quỷ hút máu, ông ta không những chiếm đoạt hết tất cả tài sản của mẹ cô, mà bây giờ đến di vật duy nhất của mẹ cô cũng không bỏ qua! Bây giờ cô lại không có nhiều tiền, căn bản không thể giành được chiếc dây chuyền ruby đó về lại, cô hôm nay đã nhờ Tô Trà Trà giúp mình xin được thư mời đến buổi tiệc từ thiện này, chỉ là muốn xem ai sẽ đấu giá được dây chuyền của mẹ mình, sau đó cô sẽ cùng người đó thương lượng, đợi đến lúc cô đủ tiền sẽ mua lại dây chuyền của mẹ.

Buổi tối từ thiện tối nay là một sự kiện trọng đại ở Hải Thành, cô biết chắc Diệp Hiểu Khê nhất định sẽ tham dự, chỉ là Uyển Dư không nghĩ đến bản thân với cô ta lại oan gia ngõ hẹp đến thế.

Vừa bước vào sảnh tiệc, cô liên nhìn thấy Diệp Hiểu Khê trong bộ váy dạ hội lệch vai màu tím nhạt.

Diệp Hiểu Khê ăn mặc thanh lịch cao quý, mái tóc xoăn vàng búi cao, vòng cổ kim cương màu xanh đậm tôn lên làn da trắng nõn nà càng thêm lấp lánh, trông rất xinh đẹp như một nữ hoàng thời Trung cổ châu Âu.

Linda, Triệu Na, Trương Tuyết, Trịnh Y, còn có một vài người nổi tiếng nữa mà Uyển Dư không kể tên, mọi người đều bao quanh Diệp Hiểu Khê, Diệp Hiểu Khê mỉm cười tỏa sáng, trong đại sảnh có không ít đàn ông đều đổ dồn ánh mắt kinh ngạc về cô ta.

Diệp Hiểu Khê đã quen với ánh mắt ngưỡng mộ hay thèm muốn của cánh đàn ông, mỗi bước đi động tác của cô ta đều trở nên điềm đạm và duyên dáng hơn.

Buổi tiệc tối nay rõ ràng đã trở thành hội trường của riêng của Diệp Hiểu Khê.

Uyển Dư tối nay chỉ muốn xem ai sẽ lấy được sợi dây chuyền nên không muốn phát sinh nhiều chuyện, cô lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Hiểu Khê rồi đi đến góc bên cạnh, chờ cuộc đấu giá bắt đầu.

Diệp Hiểu Khê bọn họ cũng nhìn thấy Uyển Dư, bọn họ cũng định sẽ khiến Uyển Dư tối nay không thể nào yên ổn.

Diệp Hiểu Khê nháy mắt với Triệu Na, Triệu Na liên nắm lấy cánh tay của Uyển Dư: "

Uyển Dư, với thân phận này của cô cũng có thể vào đây sao? Lén lút lẻn vào đây đúng không?"

Đôi mắt Triệu Na đầy vẻ khinh thường, biết Uyển Dư không phải ở cùng Lục Minh Thành khiến cô ta càng thêm tự tin.

Không đợi Uyển Dư lên tiếng, Triệu Na đã hét lớn lên: "Bảo vệ tối nay có chuyện gì vậy! Buổi tiệc đẳng cấp như vậy lại có thể tùy tiện cho chó mèo gì vào cũng được sao!"

Dương Tuyết còn sợ người khác không chú ý đến mình, nghe Triệu Na nói xong, cô ta cũng mặt đầy khinh thường nói: "Có một số người, tay chân không sạch sẽ nha, cô ta ở đây chúng tôi sợ sẽ mất đi thứ gì đó nữa! Bảo vệ đâu? Còn không nhanh lôi loại người tay chân không sạch sẽ này đuổi ra ngoài!"

Dương Tuyết hôm qua đã nhận được tin Uyển Dư không hề chấp nhận lời cầu hôn của người giàu có bí ẩn đó.

Cô ta cũng từng tiếp xúc với rất nhiều đại gia, đều là những người rất cân mặt mũi, cô ta cảm thấy nếu Uyển Dư đã từ chối người giàu có đó nhất định sẽ không có kết quả tốt, nếu không hôm nay cô cũng sẽ không mang chiếc váy dạ hội taobao chín mươi chín tệ đến tham gia buổi tiệc từ thiện này.

Mạo phạm đến một người đàn ông giàu có bí ẩn, gia thế phía sau anh ta có về không tầm thường đâu, Uyển Dư đã đủ khốn khổ rồi, ừm, vậy cô ta sẽ giảm đạp lên cô lần nữa khiến Uyển Dư càng thêm đau khổ.

Nghe xong lời Dương Tuyết nói, trong lòng Uyển Dư không khỏi cười lạnh, nhìn xem, sự hòa thuận trong đoàn phim sáng nay thật sự chỉ là ảo giác, Dương Tuyết một khi tìm thấy cơ hội thì sẽ ngay lập tức tìm cô gây phiền phức.

Uyển Dư cảm thấy thế giới này thực sự nực cười, cô trước nay chưa bao giờ xúc phạm đến Dương Tuyết, Trịnh Y bọn họ, nhưng để lấy lòng Diệp Hiểu Khê, bọn họ lại liêu mạng mà dẫm đạp lên cô.

Quá uy quyền, quá tư lợi! Diệp Hiểu Khê hết lần này đến lần khác mượn dao giết người cũng quá tàn nhẫn rồi! Giọng nói Dương Tuyết thu hút không ít người đến xem,còn có một số người thích xem náo nhiệt, có người sợ thiên hạ không loạn đã gọi bảo vệ qua đây.

Nhìn thấy bảo vệ đi vào, sắc mặt Dương Tuyết càng thêm tự mãn, cô ta cao ngạo hất cằm bộ dạng làm như không nhìn Uyển Dư.

"Các ngươi làm việc kiểu gì vậy? Loại người này cũng cho vào được, bát cơm này các ngươi có phải không cần nữa phải không?!"

"Tôi! ! "

Nhân viên bảo vệ nhìn Uyển Dư rồi lại nhìn Dương Tuyết, trong giây phút đó anh ta thực sự không biết phải làm gì.

Triệu Na vội vàng chạy tới chỗ bảo vệ, cô ta chỉ vào mặt Uyển Dư: "Cô ta hoàn toàn không được mời tham gia buổi tối từ thiện tối nay, các người mau chóng tống cổ cô ta ra cho tôi!"

Những người đến tham dự buổi tối từ thiện này đều là những người có tiếng ở Hải Thành nên bảo vệ không dám tùy tiện xúc phạm đến người khác, anh ta chỉ có thể kính cẩn nói với Uyển Dư: "Vị tiểu thư này, làm phiên cho tôi xem thư mời của cô.

"

"Thư mời nào chứ! Thư mời cho buổi tối từ thiện này là do công ty chúng tôi làm.

Tôi đã xem qua rồi, trên đó căn bản không có tên cô ta!"

Triệu Na cũng chú ý đến chiếc váy dạ hội của Uyển Dư, cô ta túm lấy váy của Uyển Dư: "Hì, chiếc váy này trông giống như hàng chợ vậy, buổi tiệc lần này của chúng ta sẽ mời loại người như này sao?!"

Triệu Na hung dữ muốn xé xác của Uyển Dư, cô ta thực sự không nhìn thuận mắt Uyển Dư, lúc đại học cô ta cũng thích qua vài người con trai, nhưng những người con trai kia đều coi Uyển Dư như nữ thân.

Tối nay, Uyển Dư thuận tiện mặc một bộ váy dạ hội chưa đến một trăm tệ, nhưng vẫn linh động và lịch sự, cô xinh đẹp như nàng tiên hạ phàm, những nhãn hiệu lớn trên người Triệu Na ở trước mặt cô đều giống như cát bụi.

Người với người chính là khốc liệt như thế, có một số người dù có mang lễ phục đến tận mấy chục vạn tệ cũng không bằng người khác mang lễ phục chưa đến trăm tệ.

Có trách thì cũng trách Uyển Dư quá đẹp khiến Triệu Na cô ta nhìn không thuận mắt! "Đúng thế, chiếc váy này chắc là mua từ taobao phải không?"

Ánh mắt của Dương Tuyết cũng tỏ vẻ đầy khinh thường.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio