- K lẽ mk phải như thế này thật ư??_ Sốc,Nó nhìn mình trong bộ đồ hầu gái_ Rõ ràng là thầy hiệu trưởng đã đưa mình vào thế khó mà. Mình bị lừa rồi_ Nó đứng ngẩn suy nghĩ không lẽ cô tiểu thư hoàn hảo như nó giờ lại rơi mạch từ cuộc sống nhung lụa xuống cuộc đời sống làm người hầu sao??
- Cậu sẽ được miễn toàn bộ học phí, nhưng bọn này vẫn trả lương cho cậu hàng tháng_ Ren nói thêm_ Và dĩ nhiên chuyện này sẽ hoàn toàn được bí mật
Quá bất ngờ , nó không nói được câu gì. Rõ ràng thầy hiệu trưởng đang làm nó khó xử
- Chuyện đã đến vậy thì đành thôi, Nếu có thể chịu đựng được thì mình sẽ tiếp tục học_ Nó nghĩ thầm rồi hít thật sâu lấy lại tinh thần cầm cây chổi
.....................
..................
...............
- Từ giờ trở đi mỗi sáng đều phải mang báo tới cho tôi + ly trà_ Hắn vẫn ngồi dưới cái bàn, thái độ nhởn nhơ k thèm nhìn nó
Và dĩ nhiên nó k thể chấp nhận được thái độ đó. Muốn cho cây chổi vào mặt tên đáng ghét kia lắm chứ, nhưng phải bình tĩnh, bình tĩnh
- Ôi , bé Hana. Bé vẫn đáng yêu như thế _ Ren lao tới ôm nó
- Này, Ren .....!! _ Nó giật mình
Chưa bao giờ nó lại gần con trai như vậy, mặt nó bỗng đỏ bừng cảm giác thẹn nữa. Cũng tại cái hành động quá vô tư đến biến thái của Ren làm nó hơi ngượng. Lại còn gọi nó là " bé " nữa. Làm như bé bỏng lắm ấy
- Nhìn mặt đỏ lên rồi kìa, zễ thương thật. Ôi ! Muốn cắn bé quá đi !!! Cạp...cạp.._ Giọng điệu Ren như muốn ăn tươi nuốt sống nó rồi còn cắn vào cổ nó nữa
- Oái !!! Cậu đang làm gì thế ?? /////_ Nó rùng mình. Ren vẫn tiếp tục đàn áp để ôm nó _ Kin ơi ! CỨUUU...!!!_Nó hét toáng cầu cứu Kin đang đứng đó. Mong rằng sẽ giúp nó thoát khỏi cái tên biến thái này
- Phạt Yên_ Kin bỗng la lên
- Phạt....gì..cơ ?_ Nó hoảng
- Phải gọi bọn này là .." các cậu chủ " Không được gọi bằng tên_ Kin nói nhỏ
- Bé cho cắn cái nào :- :- moa moa
- Ki.......
- Một ngàn yên
- Phải cho viên đường ! Pha lại ngay_ Hắn cau mày
- Cái......
- Hóa đơn này mua mắc rồi, đi trả lại đi_ Kin vẫy vẫy tờ hóa đơn đưa cho nó
- Gì....
- Bé Hana ơi ! Lại đây ngủ chung nào
- TRỜI ƠI !!!! NHỮNG CON NGƯỜI GÌ THẾ NÀY @@ ==
__________________
_____________
Tại trường học
Nó đang đi trong quan viên trường mặt thì nhăn nhó mệt mỏi
- Phong thái tiểu thư của mình sắp sụp đổ vì căng thẳng rồi . Mặc dù đã được miễn cho khoản tiền phạt, nhưg...._Vừa đi nó vừa lẩm bẩm
- Ôi, nhóm bạn IDA KHắc Lâm kìa_ n hét lên
- Ya !!! Đẹp trai quá_n
- Tuyệt thật ! Các bạn ấy như những người từ thế giới khác vậy. Vừa giàu có, hào hoa, phong nhã_n
- Đúng là những chàng hoàng tử của thời hiện đại_n
- Người nào là hoàng tử chứ ??_ Nó nhìn sang đám đông rồi cố tình ọe cái_ tên biến thái, tên ác ma và tên bủn xỉn mới phải ==_ Bĩu cái môi dài cả thước . Nó lại hình dung đến con người kia thì bỗng rùng mình sợ hãi như ám ảnh
Nhưng dù sao cũng phải giấu việc mình làm. Nếu k Tachibana Hana này sẽ mất hết danh dự Nó tự nhủ rồi suy nghĩ liên miên
// Bộp //
- Này_ Jun tát cái bộp vào vai nó
- Ă !!!!_ Nó giật mình hét lên
- Lgi mà đi mk ra ngoài này ?_ Jin hỏi nó
- Lại còn giật mình nữa là sao ? Đang làm chuyện gì mờ ám hả ? _ Jun tiếp lời
- Haz. Làm tao hết hồn ak_ Nó thở phào
Jun và Jin nhìn nó với ánh mắt đầy nghi ngờ
- Thật ra là[email protected]$%^&_ Nó kể mọi sự việc
- CÁI GÌ?_ Đồng thanh
- Suỵt , nói nhỏ hoy, dù s tao cũng phải dấu chuyện này_ Nó bịt mồm con b
- K thể chấp nhận được. Bằng mọi giá, tao k thể để mày khổ vậy_ Jun cáu
- Tớ sẽ lên hỏi ông hiệu trưởng_ Jin quay đi
- Tao k sao đâu. Tao thấy ý này cũng tốt. Bởi nếu tao qua nhà chúng mày thì rất khó xử với lại tao trả biết đi đâu giờ. Công việc người hầu cũng có gì nặng nhọc cả_ Nó cười tươi đầy thuyết phục
- Có Thật là sẽ k sao chứ ? _ Jun thấy nó nói vậy cũng k bắt ép nó nữa
- Ừk. Giờ cũng nên tự lo cho bản thân bằng chính đôi tay của mình. Tao là ai cơ chứ? Chúng mày đáng ra phải tin tưởng bạn mk chứ_ Nó cười, giọng đầy quyết tâm
Jin ôm nó vào lòng vỗ vỗ vào lưng nó
- Uk. Bạn tao là phải mạnh mẽ chứ nhỉ?
Cả đứa nhìn nhau cười xòa . Nó thấy nhẹ lòng hơn nhiều rồi
- Tao qua đằng kia mua nước nhé_ Jun chạy đi
- Chờ tao với_ Jin đuổi theo
Nó đứng nhìn con bạn mình thì chỉ lắc đầu mỉm cười rồi tiếp tục tiếp trên quan viên trường. Quan viên trường nó rất đẹp, từ ngoài bước vào sẽ có cái cổng vòm bằng hoa lan trắng , tím được tỉa rất bắt mắt.Vào trong với muôn vàn loại hoa và cây không khí rất thoáng mát lại êm đềm. Mỗi khi buồn hoặc suy nghĩ chuyện gì nó thường đi dạo quanh đây bởi nó cảm thấy mùi hương ở đây rất dễ chịu
- Bạn tachibana Hana_ nam sinh gọi nó
- Vâng ??
- Xin bạn hãy tham dự buổi tiệc mừng thành lập trường cùng với tớ_nam
- K , với tớ chứ? _ nam
- Bạn nhất định phải làm bạn nhảy của tôi_ nam
- Buổi tiệc mừng ngày thành lập trường ư ??? Thôi chết ! Mình quên mất == Nó bỗng nhớ ra_ Hơ ! Hơ! Cảm ơn các bạn nhưng tôi....
- Từ trước giờ tôi đã k ngừng ao ước. Thật k ngờ lại có cô tiểu thư tuyệt vời như bạn_ Nam
- Bạn Hana nhất định sẽ là....tâm điểm của buổi tiệc ngày mai đấy_ nam
- Một cô tiểu thư tuyệt vời ư ?? Nó đứng nghĩ ngẩn. Trước giờ nó vẫn luôn nhận được những lời như vậy, nhưng giờ nhắc tới nó lại cảm thấy chạnh lòng và buồn buồn ấy. Đó là trước kia thôi còn bây giờ nó chỉ là người hầu k xu dính túi .Nó cảm thấy khó xử , không biết có nên tham dự hay k. Nhưg dù gì nó cũng đang dấu thân phận hiện tại của nó vả lại mọi người đang chông chờ buổi tiệc với sự có mặt của nó. Nó quyết định sẽ tham gia vào bữa tiệc. Chỉ còn điều nữa thôi đó là phải về xin phép tên quái đản kia đã
Nó k biết rằng ở phía xa xa , có người đã quan sát mọi hành động biểu hiện của nó từ nãy tới giờ
- Haha, thú vị thật_ Người kia nhếch mép