Thất Hoàng đã quay về làng, ông ta đã vô cùng nhớ nhung người vợ thứ ba xin đẹp của mình, Thất Hoàng vừa định đi đến đó, thì lại bị người vợ thứ hai ngăn lại.
" Suốt khoảng thời gian không có ông ở đây, cô ta đã cả gan dẫn đàn ông vào trong phòng mình mà không ai khác đó chính là Phong Lãng thuộc hạ thân tín của ông.
"
Thất Hoàng có vài phần không tin cho lắm, vì ông biết bản tính của Phong Lãng sẽ không bao giờ làm những việc như thế, hắn cũng chẳng ham mê mỹ sắc cho lắm, nhưng Nguyên Hoa lại có thể, từ trước đến nay cô ta luôn khao khát tình yêu của Phong Lãng đến mức phải dùng cách đê hèn nhất để được ở cùng hắn, Thất Hoàng tạm thời vẫn chưa truy cứu chuyện này, nhưng ông ta sẽ không bỏ qua suôn nếu đúng như những lời người vợ thứ hai của mình nói thì Nguyên Hoa và cả Phong Lãng sẽ nhận được một hình phạt vô cùng đáng sợ.
Tam Hưng vì có một số việc cần trao đổi với Thất Hoàng về việc chế tạo ra một loại thuốc mới, với những thành phần nguy hiểm khiến cho người dùng sẽ không thể nào từ bỏ, bọn chúng vô cùng tàn độc, Thất Hoàng đã cho xây dựng một căn cứ bí mật nằm bên dưới nơi ở của mình chỉ để dành riêng cho việc sản xuất chất gây nghiện, chỉ có Phong Lãng và Tam Hưng mới được phép ra vào bên trong đó, những người làm việc ở đây điều bị tiêm một lượng lớn thuốc gây nghiện nếu bọn họ có được thả ra ngoài cũng sẽ xin quay lại đây, vì không có cách nào từ bỏ được.
Tam Hưng nghe được cuộc nói chuyện của Thất Hoàng, hắn ta liền có một suy nghĩ đáng sợ ở trong đầu, Tam Hưng quay đi không không gặp Thất Hoàng nữa mà đi thẳng về nhà của mình, hắn ta muốn nhân cơ hội này làm cho Phong Lãng mất lòng tin của Thất Hoàng, để Tam Hưng có thể dễ dàng thâu tóm tất cả mọi thứ.
Phong Lãng và Tam Hưng được Thất Hoàng triệu tập đến bọn họ đang trao đổi một số vấn đề về loại thuốc nghiện vừa mới được chế tạo ra, một vali được mang đến, Thất Hoàng mới ra một hàng lọ thủy tinh với được đặt bên trong, ông ta lấy ra một lọ lên xem thứ chất dung dịch màu xanh dương đậm trong vô cùng đẹp mắt nhưng nó lại là thứ giết chết con người, Phong Lãng nhìn vào chiếc lọ chứa dung dịch, rồi lại dời tầm nhìn về phía Thất Hoàng, nhìn cách ông ta cười khoái chí vì những thứ này sẽ mang lại cho ông ta một khoảng lợi ích không hề nhỏ.
Thất Hoàng rất vui vì cuối cùng cũng đã đặt chế thành công, ông ta nâng ly rượu lên trước tầm nhìn của Phong Lãng và Tam Hưng.
" Hôm nay chúng ta sẽ ăn mừng vì việc chế tạo thuốc đã thành công.
"
Mọi người cũng cùng nâng ly lên, rồi đưa lên miệng uống cạn, trước khi uống Tam Hưng liếc nhìn vào sắc mặt của Phong Lãng rồi khẽ cong môi cười đầy gian ý.
Một lúc sau Phong Lãng cảm thấy đầu óc có hơi choáng váng, hắn cố lắc đầu để tỉnh táo lại nhưng khoảng không gian trước mắt bắt đầu mờ ảo, Phong Lãng và Thất Hoàng đã ngã gục xuống bàn, Tam Hưng đứng lên đi đến chỗ của Phong Lãng vỗ vỗ vào má hắn để xem Phong Lãng có phản ứng gì không, được một lúc Tam Hưng đứng lên đi ra bên ngoài gọi thuộc hạ đi vào đưa Phong Lãng đến phòng của Nguyên Hoa, hai tên thuộc hạ đưa Phong Lãng vào bên trong, Nguyên Hoa cũng đã bất tĩnh nằm trên giường, lúc nãy cô hầu đã lén lút bỏ vào trà của Nguyên Hoa một lượng thuốc ngủ, vì cô ta cũng đã bị Tam Hưng thao túng, hắn ta đưa cho cô hầu một khoảng tiền nói là sẽ đưa cô rời khỏi đây bước ra thế giới bên ngoài làm lại cuộc đời, một người nhẹ dạ cả tin như cô ta liền đồng ý nên đã bắt tay cùng Tam Hưng thực hiện kết hoạch, đến khi mọi thứ đã hoàn thành Phong Lãng đang nằm trên giường ôm lấy Nguyên Hoa, Tam Hưng muốn khiến cho Thất Hoàng hiểu lầm Phong Lãng đã ngủ cùng với vợ của mình, để ông ta tức giận trừng phạt Phong Lãng, lúc đó Tam Hưng sẽ dễ dàng có được lòng của Thất Hoàng, hắn ta nhìn Phong Lãng đang nằm hôn mê trên giường kiềm chế không được mà phá lên cười.
" Để rồi xem ai sẽ là người đứng đầu, mày sẽ không còn hóng hách được bao lâu nữa đâu.
"
Nói rồi hắn ta cùng đám thuộc hạ của mình đi ra ngoài.
Bên này Thẩm Hi cứ ra vào cửa trông mong Phong Lãng quay về, cô lo lắng cho hắn, không biết có gặp chuyện gì không mà đến giờ này vẫn không thấy mặt mũi đâu, lúc chuẩn bị đi Phong Lãng nói là sẽ về sớm vậy mà trời đã khuya thế này rồi mà vẫn chưa thấy hắn quay về, Thẩm Hi đi ra ngoài hiên ngồi chờ đợi Phong Lãng, vừa lúc Thời Phúc và Minh Châu đi ngang qua hai người dừng bước lại hỏi Thẩm Hi.
" Có chuyện vậy sao cô không vào nhà mà lại ra ngoài này ngồi.
"
Thẩm Hi thở dài than vãn.
" Phong Lãng vẫn chưa nhưng trong lòng tôi cứ bất an, sợ anh ấy sẽ xảy ra chuyện, nên mới không ngủ được ra ngoài này cho khuây khỏa đầu óc.
"
Thời Phúc nhìn dáng vẻ lo lắng của Thẩm Hi không nhịn được mà lên tiếng trêu chọc.
" Có tình cảm với lão nhị rồi chứ gì nên mới lo lắng cho anh ấy, không sao đâu đừng lo lắng lão nhị rất có bản lĩnh không có việc gì mà anh ấy không có cách giải quyết.
"
Minh Châu đứng bên cạnh cũng lên tiếng an ủi Thẩm Hi.
" Đúng đấy cô vào nhà ngủ đi sương xuống lạnh lắm đấy.
"
Thẩm Hi vẫn cảm thấy trong lòng khó chịu nhưng cô cũng đứng lên đi vào nhà, nhưng vẫn không tài nào chợp mắt được cô vẫn luôn lo lắng cho Phong Lãng.