- Ừ, các em về chỗ đi _Cô giáo gật đầu nói
- Haiz, chán ghê_Tiểu Phong than vãn khi tiết hai bắt đầu
- Ra ngoài?-Tiểu Tuyết hỏi
- Uk_Tiểu Phong đáp
- Hai cậu định ra ngoài sao?_Đan Đan và Vy Vy
- em kia!Các em đang làm gì đó_Thầy Toán hơi bực mình
- Thưa thầy, em có thể ra ngoài được không ạ?_ Tiểu Tuyết lễ phép
- Cả em nữa ạ_Tiểu Phong cũng đứng lên lễ phép
- Các em thấy giờ của tôi chán lắm chứ gì, vậy ra ngoài hết đi_Thầy Toán gắt (chắc ông này bực chuyện gì trước oy, đúng là “Giận cá chém thớt”)
- Cảm ơn thầy_Tiểu Tuyết nói rồi ung dung bước ra khỏi lớp
- Em cũng xin phép _Tiểu Phong nói rồi cũng nhanh chân bước ra khỏi lớp
- Các em…._Thầy Toán tức giận
Dưới sân trường Royal:
- Hey, bạn hiền, cậu gan thật đấy, ông thầy Toán đang bực mà ngang nhiên cảm ơn thầy rồi ung dung bước ra khỏi lớp_Tiểu Phong vỗ vai bạn
- Cậu cũng dám bước ra khỏi lớp khi ông đang bực mình đấy thôi_Tiểu Tuyết cười
- Hj, mà cậu có sơ đồ trường này không vậy?_Tiểu Phong hỏi
- Làm gì?_Tiểu Tuyết nhíu mày
- Xem, trường cũ đã rộng gần gấp đôi cái sân golf quốc tế rồi má cái trường này chỉ thua có m^ à, muốn tìm cái sân thượng nằm ở đâu cũng đũ xỉu rồi huống gì không có sơ đồ chắc tìm xong cũng từ giả cõi đời này mất_Tiểu Phong ngáo ngan
- Vậy chiều nay tớ đưa cho, mà cậu muốn lên ban công thì đi theo tớ_Tiểu Tuyết nói
- Ừ, thanks bạn hiền nhá_Tiểu Phong hớn hở
Tại sân thượng trường Royal:
- Cảm ơn nhé_Tiểu Phong cười
- Ừm, xuống đây_Tiểu Tuyết gật đầu
- Vậy Bye
- Bye
- Thoải mái thật_Tiểu Phong mĩm cười nói rồi tiến lại phía lang can nhắm mắt để những cơn gió lùa vào mặt
′ sau, trên sân thượng trường Royal có một người vừa thức giấc, người đó định bước xuống khỏi sân thượng thì thấy Tiểu Phong bèn lên tiếng:
- Cậu giỏi thật đấy, học sinh mới mà đã cúp tiết rồi sao?_Gia Kiệt chế giễu(Gia Kiệt nha ta lên đây lúc gần hết tiết rồi)
- Cậu cũng ở đây à. Mà cúp tiết hay không là chuyện của tôi, không liên quan dến cậu. Đừng có đem cái giọng chế giễu đó ra nói chuyện với tôi_Tiểu Phong đáp trả
- Tối nghĩ cậu nên xem lại cách nói chuyện của mình đi, hơi cao ngạo đó_Gia Kiệt vẫn giữ thái độ chế giễu đó nói
- Cậu thấy vậy sao?Nhưng xin lỗi nhé, trước giờ tôi vẫn nói chuyện kiểu đó, vì vậy nếu không muốn nghe thì làm phiền Châu thiếu gia đi chỗ khác giúp cho_Tiểu Phong xoay người lại cười đáp
- Cậu….Gia Kiệt định nói gì đó nhưng:
Tùng! Tùng! Tùng_Tiếng trống giờ ra chơi vang lên
- Thôi, bye nhé. Hẹn gắp lại vào tiết _Tiểu Phong nói
Nhìn theo bóng Tiểu Phong, Gia Kiệt thầm mắng trái tim mình và tự hỏi: sao lúc nãy trái tim của cậu lại hững nhịp khi nhìn thấy nụ cười của Tiểu Phong.