Không khí lại chìm vào im lặng, có vẻ vì qúa mệt nên mỏi nên khi vừa về đếm biệt thự, sắp xếp đồ đạc bọn họ liền ở trong phòng nghỉ ngơi, tối ăn xong liền đi ngủ
-Mới sáng mà, sao dậy sớm zạ
Hima vùng vằng không chịu dậy
-Dậy,dậy mau hôm nay dắt cậu đi sopping
Nó một tay kéo chăn một tay kéo Hima miệng dụ dổ
-A qúa đả
Hima vừa nghe xong liền ngồi bật dậy miệng tươi cười trong ánh nắng ban mai. Nụ cười thật đẹp không chút một tạp chất
-Rồi, vệ sinh cá nhân đi, còn xuống ăn sáng
Nó nói xong đi ra cửa
-Piết òi uống iền
(biết rồi xuống liền)
Hima vừa nói vừa lấy tay che miệng ngáp
Đúng phút sau Hima đi xuống lầu
-Bọn con trai đâu rồi?
Hima nhìn nó đang ngồi trên ghế xem thời sự hỏi
-Đi với nhau hết rồibg-ssp-{height:px}
Nó nói xong đứng dậy đi ra cửa không quên vẩy tay kêu nhỏ đi cùng
-Đi đâu dạ ?
Hima ngồi lên chiếc xe mui trần của nó hỏi
-Ăn sáng
nó trả lời ngắn gọn
-Sao không ăn ở nhà?
Hima thắc mắc hỏi
-Trong tủ lạnh không có đồ ăn
(chú ý ngôi biệt thự chỉ có tụi nó ở )
-Um
Tại quán ăn sáng trên quốc lộ, đập vào mắc nhỏ là một quán ăn nhỏ nhắn màu hồng ở trước cửa có những quả bóng màu hồng xếp thành chữ I , nhìn quán ăn mà nó thấy thật sự rất đau mắt như đả nói nó rất ghét màu hồng
-Đẹp qúa vào thôi
Nói xong liền kéo nó vào trong, quán ăn vốn ồn ào nay đều im lặnh nhìn về phía bọn nó như nhìn người hành tinh chỉ khác ở chổ trên miệng nhửng tên con trai đều dính đầy nước miếng dù trung niên đến người già từ thanh niên có bồ đến chưa có bồ, những tiếng xì xầm của tụi con gái